Bài mới Thành viên Lịch Tìm kiếm Hỏi/Đáp | |
Ghi danh Đăng nhập |
Chuyện Linh Tinh | |
Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Đời Sống - Xã Hội :Chuyện Linh Tinh |
Chủ đề: NHÀ HÀNG GÒ CÔNG | |
<< phần trước Trang of 96 phần sau >> |
Người gởi | Nội dung |
Lan Huynh
Senior Member Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 22304 |
Gởi ngày: 24/Jun/2019 lúc 8:31am |
Những Món Ngon Miền Tây
Mỗi
một vùng miền trên cả nước đều có những món ăn mang nét đặc trưng riêng
biệt thậm chí là thương hiệu riêng. Nếu như miền Bắc có mắm tôm, bánh
cốm,... miền trung có cu-đơ, nem chua,... thì miền Nam có lẩu mắm, bánh
giá... những món ăn dân dã mang đặc thù của một thời đi mở cõi...
Lẩu cá kèo
Lẩu
cá kèo là món mang hương vị miền nam đặc trưng. Món lẩu từ cá kèo
thường được nấu kèm với lá giang - loại lá có nhiều ở miền Nam và Trung,
có vị chua chua, chát chát đặc trưng. Cá kèo nấu lẩu phải là những con
cá còn tươi sống. Khi nước lẩu sôi mới mở vung nồi và cho cá vào. Khi cá
không còn quẫy là cá đã chín, và ngay sau đó bạn có thể cho rau vào nồi
lẩu. Rau dùng với lẩu cá kèo gồm rau muống, rau nhút và rau đắng, giá,
hoa chuối... Mùi thơm từ nồi lẩu cá kèo bốc lên sẽ thơm lừng, khó quên.
Canh chua cá bông lau
Vàm
Nao (huyện Phú Tân, An Giang) là khúc sông ngắn nối sông Tiền và sông
Hậu, nằm ở địa phận giáp ranh giữa hai huyện Chợ Mới và Phú Tân. Nó
không chỉ nổi tiếng vì cảnh đẹp, về những huyền thoại “dưới sông sấu
nhảy…” một thời mà còn nổi tiếng vì đặc sản cá bông lau, đệ nhất đặc sản
của miền Tây. Cá bông lau không chỉ nổi tiếng về ngon mà còn về nguồn
gốc bí hiểm của nó
Canh gà lá giang
Canh
nấu chua ở miền Bắc có quả sấu, còn miền Nam có lá giang hoặc lá me. Lá
giang tạo vị chua cho món ăn, thường được dùng trong các món canh và
lẩu. Vị chua chua của lá giang và vị ngọt của thịt gà ăn rất ngon trong
những ngày trời nóng nực.
Bún nước kèn An Giang
Về
miền Tây Nam bộ, du khách thích ăn bún có nhiều lựa chọn như món bún
bì, bún chả giò, bún thịt nướng, bún cà ri, bún gỏi dà..., trong đó, món
được nhiều người ưa thích nhất có lẽ là bún nước lèo của bà con Khmer.
Những món này, có thể thưởng thức bất kỳ ở đâu khắp vùng đồng bằng sông
Cửu Long. Nhưng muốn ăn bún nước kèn thì phải đến Châu Đốc (An Giang)
mới có.
Bánh giá chợ Giồng
Ở
miệt Chợ Giồng (thị trấn Vĩnh Bình, Gò Công Tây, Tiền Giang) người ta
thường truyền miệng câu ca dao về bánh giá. Không biết có từ bao giờ,
bánh giá Chợ Giồng đã có tiếng, được nhiều người ưa thích bởi hương vị
đặc trưng của nó. Hiện nay ở nhiều nơi khác, người ta cũng học và biết
cách làm bánh giá để ăn. Bánh mang vị béo của bột gạo hòa lẫn vị ngọt
của tôm, giá sống, ăn cùng mắm ớt tỏi thật khoái khẩu.
Bò bía
Bò
bía là món ăn dân dã, cách làm vô cùng đơn giản. Chỉ cần cuốn hỗn hợp
củ sắn, tép khô, xà lách, rau thơm, lạp xưởng, trứng trong một miếng
bánh tráng mỏng là đã có một cuốn bò bía. Tương hột được chưng lên cho
mềm nhừ, xay nhuyễn, thêm một chút ớt xay, một chút hành phi, đậu phụng
là món chấm không thể thiếu món ăn này. Lần đầu ăn món này sẽ có nhiều
người cảm thấy nhạt nhẽo nhưng càng ăn càng ghiền.
Cua đồng nấu canh tập tàng
Trong
những ngày hè oi bức này, nếu dịp về các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long,
bạn hãy thưởng thức món canh cua đồng nấu với rau tập tàng. Đây là món
rất dễ làm, lại sẵn có trong thiên nhiên của miền quê sông nước. Rau tập
tàng là những loại rau vườn như mùng tơi, rau dền..
Gỏi khô cá lóc
Nhưng
với dân đồng bằng Nam bộ thứ thiệt thì không thể không biết đến vị hấp
dẫn của khô cá lóc trộn gỏi. Đơn giản nhất là gỏi xoài, nhưng công phu
cao hơn một bậc phải kể đến thứ gỏi vả trộn xoài với khô cá lóc.
Vịt nấu chao
Không
phải cao lương mỹ vị, rất dân dã, mang đặc trưng Nam Bộ nhưng vịt nấu
chao trở thành món khoái khẩu của nhiều người bởi hương vị thơm ngon rất
riêng.
Lẩu mắm niền Tây
Mỗi
khi xa quê, những người con đất của phương nam vẫn không thể quên được
hương vị món ăn nơi quê nhà, trong đó món lẩu mắm được xem là một món ăn
đặc trưng, không thể thiếu trong những ngày mưa. Chính cái màu nâu đặc
trưng của mắm, nước sánh nhờ tỏi ớt băm nhuyễn kết hợp với sả, hương
thơm phưng phức từ cá linh, cá sặt, vị ngọt từ thịt và các loại cá tươi…
cùng đĩa rau miệt vườn xanh mướt đã tạo nên một món lẩu mắm dân dã đậm
chất miền Tây.
Ở Sài Gòn, lẩu mắm được xem là món ăn ngon, đặc trưng, được bán tại một số quán nằm trên đường Hồ Biểu Chánh, Ngô Thời Nhiệm, Lý Chính Thắng, Nơ Trang Long…
Nem nướng
Nem nướng thì vùng đất nào cũng có, nhưng mỗi nơi lại mang một hương vị, sắc thái riêng gắn với con người và thổ nhưỡng nơi đó.
Đất Cần Thơ là một ví dụ mà nổi bật là bên bờ kinh Cái Răng từ hơn nửa
thế kỷ trước đã nổi lên một đặc sản nem do chính tay người phụ nữ mà dân
trong vùng gọi là Tư Khem sáng tạo nên.
Nem nướng Cái Răng ngon
nhất vẫn là làm từ thịt lợn tươi, quết dẻo rồi vo tròn nướng trên than
hồng. Từng viên nem tròn trĩnh, xỏ xâu bởi thanh tre chuốt nhỏ, mướt
rượt mỡ, vàng rượm do được nướng khéo. Tuốt nhẹ
một cái, những viên nem đã nằm gọn trong dĩa, bên cạnh rê bánh hỏi
trắng tinh, nhất là bánh hỏi Phong Điền thì không còn gì bằng.
Ốc gạo
Xã
Tân Phong thuộc huyện Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang là một cù lao do phù sa
bồi đắp, nổi tiếng với đặc sản ốc gạo. Ốc gạo sinh sản nhiều ở lưu vực
sông Cồn Bầu, Cồn Tre, Cồn Tròn,…Đặc biệt hơn cả, ốc gạo Cồn Tre nhờ
sống ở vùng cát sa nên ốc to, vỏ màu xanh ngọc, ruột đầy, bởi vậy ốc rất
ngon.
Bánh xèo Nam bộ
Nói
đến những đặc sản của vùng đất phương nam có lẽ không thể không nhắc
đến Bánh xèo Nam bộ. Bánh xèo Nam bộ được chế biến từ bột gạo, nước cốt
dừa, tôm, thịt... đặc biệt hấp dẫn thực khách bằng cách thêm giá, củ
sắn, bông điên điển, bông thiên lý hay bông so đũa... làm nhân bánh.
Một cái bánh xèo ngon thường phải to như chiếc đĩa lớn, bánh mỏng, vành
bánh giòn và thành phần của nhân bánh trải đều, được nhìn thấy rõ trên
thân bánh đã được gập đôi sau khi chiên.
Bánh xèo Nam bộ được ăn với
gần 20 loại rau khác nhau. Có mặt
thường xuyên nhất là rau diếp cá, rau húng, xà lách, cải xanh, cát lồi,
đọt bứa, kim thất, lá vông, mã đề, tía tô, đọt xoài, đọt cách, đọt bằng
lăng, lá lốt...
Bánh ống
Bánh
ống là loại bánh dân dã của bà con người dân tộc Khmer. Tuy nó không
phổ biến lắm nhưng đây cũng là loại bánh ăn chơi ngon, rẻ mà lớp trẻ con
rất thích.
Cái
ống tre làm khuôn được cưa ngang một khúc dài cỡ 20cm. Ở giữa có que
nhú lên gắn vào đồng xu cạo gió làm đáy khuôn. Ngày nay, ít ai xài bằng
ống tre mà người ta chỉ làm bằng nhôm cho giản tiện. Đặt ống thẳng đứng
trên nắp nồi, ở trong nồi có chứa nước. Bột gạo xay nát, tơi nhỏ và mịn
trộn với đường, nước cốt dừa...
Bánh tráng cuốn Sài Gòn
Ở
Sài Gòn, rất dễ tìm thấy một hàng ăn có món cuốn. Hình như người Sài
Gòn sẵn sàng dùng món cuốn ở bất cứ thời gian nào trong ngày.
Chỉ một phần tư cái bánh tráng mỏng, trải ra trên một cái khay rộng, xếp
lên lá rau diếp vài lá rau húng quế, húng cây, một gắp củ sắn xào, vài
con tép riu xào đỏ thắm, một miếng lạp xưởng cuốn lại, chấm với tương
ngọt điểm chút cay cay của tương ớt, cuốn nọ tiếp theo cuốn kia cứ kéo
dài cùng với những tiếng cười râm ran vui vẻ. Đi trong lòng chợ, dễ dàng
gặp một hàng gỏi cuốn. Chiếc cuốn trắng tinh, con
tôm đỏ thắm với cọng hẹ ló ra ngộ nghĩnh. Cơm tấm bì dân dã, nhưng bì
cuốn lại là một món cuốn ngon của người Sài Gòn.
Bò giá tréo
Bà
con Khmer ở Sóc Trăng và một số nơi ở đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL)
có tập quán nuôi bò trên đất cát giồng. Con bò vừa là tài sản vừa giúp
ích cho nhà nông trong việc đồng áng, vận chuyển nông sản.
Người ta hạ một con bê (bò con vừa chớm sừng), cạo sạch lông, rồi treo
lên hai cặp cây đóng tréo hình chữ X. Bên dưới là đống than hồng cháy
đượm. Sức nóng làm da bò căng ra, thịt bên trong săn cứng…
Mâm bàn
được dọn ra với chủ yếu là rau thơm, khế chua, chuối chát thái mỏng. Một
dĩa chanh đã cắt ra thành miếng. Một thau bún ngon. Một tô
đựng mắm nêm trộn với khóm, bằm chung với tỏi, ớt, đường, bột ngọt được
pha chế vừa ăn. Trên bàn chỉ có chén nhưng không có đũa vì thực khách
sẽ dùng tay để ăn.
Cơm tấm bì
Là một trong những đặc sản Nam bộ, cơm tấm bì chả đã trở thành bữa
trưa vừa ngon vừa thú vị khi gói ghém được rất nhiều hương vị trong một: bì thịt
heo, chả trứng, trứng ốp-la, đồ chua...
Bánh bột chiên
Bột
chiên là món ăn đơn giản có nguồn gốc từ Trung Quốc, được du nhập vào
Việt Nam và là món ăn chơi quen thuộc ở các khu vực quanh Sài Gòn
cũng như một số nơi khác. Món bột chiên tại Việt Nam chủ yếu do
người Việt gốc Hoa chế biến và bán nên không khác biệt nhiều so với
nguyên gốc.
Đuông chiên giòn
Món
ăn đặc sản quý hiếm ở Nam bộ mà ngày xưa được tiến về triều cho vua ngự
lãm hàng năm gọi là con đuông. Có nhiều loại như: đuông dừa, đuông đủng
đỉnh, đuông chà là và đuông măng.
Đuông mẹ có cánh, mỏ nhọn, hai cánh cứng như thép, có thể khoét thủng cả
gỗ để vào đẻ trứng. Trứng đẻ thành ấu trùng, béo múp míp, trở thành thứ
đặc sản “đệ nhất Nam bộ”.
Sau mùa giao hoan, đuông tìm một cây dừa
đang sung sức, khoét ngọn vào đẻ trứng. Trứng nở thành ấu trùng. Mẹ con
nhà đuông bắt đầu chiến dịch công phá, chén củ hũ dừa thỏa
thuê. Mỗi cây dừa có hàng trăm con đuông rúc rỉa “tủy sống” của cây
dừa. Đến khi cây dừa không còn sức sống đến chết thì người ta buộc phải
đốn dừa bắt đuông. Bửa củ hũ ra, hàng trăm con ngọ nguậy, lăn tròn, đứng
không nổi. Con nào đã mọc cánh thì không bắt.
Bánh tằm khoai mì
Đây
là món ăn dân dã, gắn liền với tuổi thơ của nhiều thế hệ, nhất là ở các
vùng quê miền Nam, miền Tây. Hiện nay bánh tằm được bán rộng rãi ở Sài
Gòn và trở thành món khoái khẩu của nhiều chị em phụ nữ.
Cách chế biến món này khá đơn giản. Củ khoai mì lột sạch vỏ, mài nhuyễn,
vắt bỏ nước rồi đem trộn với đường, bột năng và nước cốt dừa, hương va
ni. Nếu thích có nhiều màu thì phân thành từng phần để trộn với lá dứa
(màu xanh) hoặc chất tạo màu. Sau đó đem hỗn hợp này cho vào chiếc khuôn
hình chữ nhật để hấp từ 20 – 30
phút. Chờ cho nguội, lấy bột trong khay ra sắt thành từng sợi bằng nửa
ngón tay rồi đem trộn với cơm dừa nạo sợi. Bánh tằm dùng với muối mè
(làm từ mè rang, đậu phộng, đường, muối) có vị ngon, béo, mằn mặn và
dai.
Cháo cá rau đắng
Miền
Tây sông nước phù sa với rau xanh, cá tươi và món cháo cá lóc rau đắng
được xem là món ăn dân dã, thơm ngon, và đậm hương vị quê hương.
Nguyên liệu nấu món cháo cá lóc rau đắng gồm cá lóc đồng làm sạch, lọc
hết xương và ướp gia vị cho vừa ăn rồi mang hấp chín.
Rau đắng là loại
rau đắng đất, được mọc tự nhiên trong vườn nhà. Nấm rơm còn nụ tươi,
hành ngò, gừng tươi cắt lát mỏng, tiêu, ớt, chanh, giá… Đặc biệt món
cháo cá miền Tây này còn để thêm tương ngọt và ̣đậu phọng rang giã nhỏ cho có
nhiều vị thơm
ngon.
Hủ tiếu
Hủ tiếu là đặc sản của người miền Nam mà khi nhắc đến có lẽ ai ai cũng biết.
Đó là sợi bánh bằng bột gạo, gần giống bánh phở, song hủ tíu khác cơ bản
ở chỗ sợi bánh thường được sấy khô, lúc chuẩn bị ăn mới trụng nước sôi
và chần mỡ hành phi cho mềm-thơm-bùi-béo.
Nguyên liệu chính của món
hủ tiếu là bánh hủ tiếu, nước dùng chính là với thịt bằm nhỏ, lòng heo
nấu cùng. Sau đó trụng sơ bánh hủ tiếu với nước dùng, rồi cho các nguyên
liệu phụ vào như giá, hẹ, thịt bằm cùng lòng lợn vào. Có thể ăn với
thịt bò viên và
tương ớt, tương đen.
Sưu tầm
|
|
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
IP Logged | |
Nhom12yeuthuong
Senior Member Tham gia ngày: 13/Sep/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 7120 |
Gởi ngày: 09/Jul/2019 lúc 3:42pm |
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
|
|
IP Logged | |
Nhom12yeuthuong
Senior Member Tham gia ngày: 13/Sep/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 7120 |
Gởi ngày: 27/Jul/2019 lúc 10:16am |
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
|
|
IP Logged | |
Nhom12yeuthuong
Senior Member Tham gia ngày: 13/Sep/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 7120 |
Gởi ngày: 15/Aug/2019 lúc 8:00am |
Vì Sao Người Huế Thích Ăn Cay?Khó có vùng miền nào tại Việt Nam mà người dân lại thích ăn cay như xứ Huế.
Ai
cũng bảo người Huế sao ăn cay thế? Nhưng hãy thử đến Huế một lần trong
những ngày đông giá rét hay những ngày mưa dầm lê thê thì mới hiểu hơn
vì sao vị cay nồng của ẩm thực cố đô lại quyến rũ đến vậy.
Khó
có một vùng miền nào tại Việt Nam mà người dân lại thích ăn cay như xứ
Huế. Những gia vị cay như ớt, tỏi, tiêu, hành... ở Huế tuy chẳng phải
“đặc sản”, nhưng đã qua tay chế biến ở các đầu bếp dân gian trở nên nổi
tiếng khắp nước.
Bánh bột lọc bọc tôm điểm bằng rừng ớt tươi
Đơn
cử như ớt ở Huế có nhiều loại: ớt mọi, ớt hiểm, ớt chỉ thiên, ớt chìa
vôi. Cách pha trộn làm nước ớt Vinh Xuân (Phú Vang) giúp gia vị này trở
nên vô cùng nổi tiếng. Nước ớt Vinh Xuân không bị lên men, nấm mốc khi
để cả năm trời, nhưng lại cực kỳ thơm ngon, từng được xuất khẩu sang
Đông Âu và là món đặc sản của Huế không kém gì rượu làng Chuồn, cau Nam
Phổ, trầu chợ Dinh, thanh trà Nguyệt Biều, quýt Hương Cần…
Hai ông “vua ớt” Bùi Ngọc Vinh, Bùi Ngọc Khánh từng được Đài KBS Hàn
Quốc thực hiện phóng sự người ăn ớt như ăn khoai cũng xuất thân từ Huế.
Ngày xưa ở Huế còn có làng Phong Lai được cho ăn ớt trừ cơm vào những
ngày vụ mùa thất bát, đủ thấy người Huế ăn cay “siêu đẳng” đến cỡ nào!
Lý giải cho đặc điểm ẩm thực này là do người dân muốn chống lại cái lạnh
và mưa dầm như một phương thức thích nghi với cuộc sống. Trong sử sách
còn ghi, khi Nguyễn Hoàng vào đất Thuận Hóa, cư dân Việt đã học tập
người Chăm về việc sử dụng gia vị cay (đặc biệt là ớt) để dung hòa với
vùng đất và khí hậu còn lạ lẫm, mà Tố Hữu từng viết: “Nỗi niềm chi rứa
Huế ơi/ Mà mưa xối xả trắng trời Thừa Thiên?”.
Đa dạng món cay
Hằng ngày, trên bàn ăn của người Huế (gồm món canh, cá, thịt, dĩa rau
sống…) luôn có một dĩa muối tiêu ớt, dĩa tương ớt hay một chén nước mắm
ớt tỏi. Đặc biệt không thể thiếu tương ớt.
Tương ớt Huế là hỗn hợp gồm ớt tươi, tỏi tươi, muối, đường, dầu ăn và
nước mắm ngon trộn lại. Người Huế dùng tương ớt nhiều trong những món ăn
buổi sáng sớm (bánh mì, bánh canh…). Hiện nay, tương ớt Huế đã trở
thành một món quà du lịch bên cạnh tôm chua, mè xửng vì nó hoàn toàn
không có chất phụ gia độc hại mà còn rất tiện dụng trong những bữa ăn
hàng ngày.
Chén nước chấm cho tô bánh canh Nam Phổ ở Huế
Đến
Huế trong mùa này, khi cảm thấy sức nóng của những tách trà, độ ấm
những chiếc áo bông không đủ làm nóng thân thể, du khách hoàn toàn có
thể dùng đến các gia vị cay như ớt, tỏi, tiêu… trong buổi ăn để giữ thân
nhiệt và đẩy lùi những căn bệnh mùa đông như nhức đầu, sổ mũi, cảm cúm…
Đầu tiên, phải kể đến bún bò Huế, món ăn có gốc tích từ thời các chúa
Nguyễn vào đất Thuận Hóa. Ăn bún bò Huế vào những ngày mưa rét, du khách
sẽ có ngay cảm giác cả thân thể được sưởi ấm tức thì bởi sức nóng hừng
hực khi áp tay vào tô bún bò Huế vừa mới được múc từ nồi đỏ lửa đem lên.
Nồi bún bò Huế với nước bún, thịt bò, giò heo, chả tôm, gạch cua, huyết…
được người phụ nữ Huế nêm nếm sả, ớt màu, ớt bột, tiêu, tỏi, hành… rất
tính toán, cẩn thận, cốt sao để phù hợp với khí trời. Du khách chưa đủ
“ép phê” còn có thể tự mình nêm nếm thêm ớt tươi, ớt tương hay nước mắm
ớt tỏi.
Kế đến, không thể không nhắc đến món cơm hến, món ăn bình dân đặc trưng
của cư dân cố đô. Một tô cơm hến, ngoài hến, lá môn, rau ngò, tóp mỡ,
khế chua, nước hến… còn có vị cay đặc trưng của ớt, tỏi và gừng.
Vào một ngày mưa rét mà ăn được một tô cơm hến vào buổi sáng sớm, ắt hẳn
du khách ai cũng phải xuýt xoa. Vị ớt, tỏi cay xè từ miệng, xộc lên
sống mũi, nóng đến từng thớ thịt. Ăn xong tô cơm hến và uống một tô nước
hến có gừng, du khách sẽ cảm thấy mồ hôi đổ ra, lưỡi tê rần, người "bốc
hỏa" cả lên như ngồi bên bếp lửa hồng chống rét. Quả thật, cơm hến là
một liều thuốc ẩm thực khá công hiệu khi vui chơi ở Huế trong những ngày
giá lạnh.
Cơm hến đỏ màu nước ớt
Hít hà tô bún với ớt tươi
Ngoài
bún bò, cơm hến, Huế còn có rất nhiều những món ăn có vị cay khá thú
vị. Đó là vị cay của sả, ớt trong món ốc Trường An; vị cay của nước mắm
ớt trong tô bánh canh Nam Phổ, trong dĩa bánh lọc bà Đỏ Nguyễn Bỉnh
Khiêm; vị cay của dĩa muối ớt ở quán chân gà nướng Mai Thúc Loan; vị cay
của nồi nước lẩu của món lẩu dê Kim Long, lẩu hải sản Thuận An…
Bởi
vậy, trong những ngày này, lượng khách đến những quán xá, địa điểm ẩm
thực nói trên đều chật kín. Ai đến Huế đều nhớ về vị cay xứ Huế, như một
trải nghiệm độc đáo vào những giá rét, mưa dầm trên mảnh đất cố đô.
Nguyễn Văn Toàn
|
|
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
|
|
IP Logged | |
Lan Huynh
Senior Member Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 22304 |
Gởi ngày: 21/Aug/2019 lúc 10:59am |
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
IP Logged | |
Nhom12yeuthuong
Senior Member Tham gia ngày: 13/Sep/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 7120 |
Gởi ngày: 09/Sep/2019 lúc 9:21am |
Anh Ơi Em Nhớ Quê Nam Của Mình
Ai qua Ngã Sáu ăn xôi Dù xa cũng biết tiếng tăm Rạch Giá cá sặc lò tho Bánh giá dòn béo Kiến Phong Nước Việt từ: Bắc, Trung, Nam Dân Nam chưa đói bao giờ Cũng là đặc sản Vũng Liêm Nha Mân, Cai Lậy bì, nem Vũng Tàu nổi tiếng mãng cầu Cua đinh, rùa, rắn... Tháp Mười Phú Quốc có nước mắm Hòn Thật tình mời các anh vào Giặc tràn như nước vỡ bờ Oán hờn chất ngất thiên thu Một niềm vương, cả đời thương
Chỉnh sửa lại bởi Nhom12yeuthuong - 09/Sep/2019 lúc 9:25am |
|
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
|
|
IP Logged | |
Nhom12yeuthuong
Senior Member Tham gia ngày: 13/Sep/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 7120 |
Gởi ngày: 07/Oct/2019 lúc 3:02pm |
3 thương hiệu hủ tiếu nổi tiếng trong ẩm thực ViệtHủ tiếu là món ăn bao gồm nước súp, thịt và bánh bột, sợi nhỏ như sợi bún. Không ai biết hủ tiếu có mặt ở Việt Nam từ khi nào, nhưng chắc một điều là nó có mặt sau khi người Hoa được các chúa Nguyễn cho vào định cư ở phía Nam. Hủ tiếu sau khi vào miền Nam được người Việt cải biến để hợp với khẩu vị của người Việt Nam. Và cũng đã từ lâu có 3 thương hiệu hủ tiếu nổi tiếng nhất ở các tỉnh phía Nam, đó là: hủ tiếu Mỹ Tho, hủ tiếu Nam Vang và hủ tiếu Sa Đéc. Hủ tiếu là món ăn bao gồm nước súp, thịt và bánh bột, sợi nhỏ như sợi bún. Hủ tiếu Mỹ Tho Hủ tiếu Mỹ Tho khác hủ tiếu Tàu, hủ tiếu Nam Vang, phở Bắc, bún bò Huế... ở chỗ không ăn với xà lách, giấm, rau ghém, mà dùng giá sống, chanh, ớt, nước tương. Tên hủ tiếu Mỹ Tho xuất hiện vào đầu thập niên 60, khởi đầu từ các xe, các quán hủ tiếu bên đường, ở bến xe với các tên nghe rặc Tàu như là : Phánh Ký, Vĩnh Ký, Hưng Ký, Nam Sơn, Diệu Ký, Quang Ký, Oai Ký, Gia Ký, Tuyền Ký. . . trải rộng từ Mỹ Tho đến Gò Công vào tận các quận Chợ Gạo, Cái Bè, Cai Lậy... Hủ tiếu ngon nhất phải là loại làm bằng gạo Gò Cát (đặc sản như tàu hương, nàng thơm chợ Ðào). Muốn hủ tiếu ngon thì bánh phải khô, khi nấu trụng sơ nước sôi, tươm mỡ hành phi, cọng trong bóng, bắt mắt.Tô hủ tiếu ngon, hơn kém nhau còn tuỳ thuộc vào nồi nước lèo. Về cơ bản, chất ngọt của nước lèo từ xương ống hầm kỹ, thịt, mực khô cùng với những loại rau củ như củ cải, cà rốt... Các món phụ gia góp phần làm nên danh hiệu hủ tiếu Mỹ Tho là giá sống, chanh, ớt, hẹ, nước tương (sau này còn có thêm rau cần). Ăn hủ tiếu dai Mỹ Tho với giá sống, chút hẹ cắt khúc, nặn miếng chanh, thêm chút nước tương. Hủ tiếu Mỹ Tho nấu với thịt heo bầm, có điểm con tôm thẻ, lột xẻ đôi, có người đòi thêm đồ lòng heo, sườn heo và trứng cút nữa. Hồi trước hủ tiếu Mỹ Tho ngoài thịt, lòng còn có con tôm chẻ đôi bày trên mặt, trông ngon mắt. Giờ để giá thành hợp túi tiền của số đông, người ta thay bằng sườn và trứng cút . Ghé Mỹ Tho, phải tìm đến mấy quán hủ tiếu trên đường Trưng Trắc, dọc bờ sông thì mới đúng là hủ tiếu Mỹ Tho chánh gốc. Hủ tiếu Sa Đéc Tuy không "nổi đình nổi đám" bằng hai bậc đàn anh, nhưng hủ tiếu Sa Đéc vẫn có một giá trị đặc biệt trong lòng người sành thưởng thức món ngon. Sa Đéc là một thị xã của tỉnh Đồng Tháp. Làng nghề truyền thống chuyên làm bột, làm bánh hủ tiếu, bánh phở nơi đây tồn tại đến nay có trên 4 đời (khoảng hơn 100 năm). Bột Sa Đéc với "nhãn hiệu trình tòa" Con Nai nổi tiếng ngon nhất khu vực đồng bằng sông Cửu Long. Đến Sa Đéc bằng ngả nào, người ta cũng bắt gặp cảnh phơi bột trên những chiếc vỉ đậy cẩn thận. Bánh hủ tiếu Sa Đéc sợi vừa phải, mềm mà không bở, không dai, vị không chua, thơm mùi gạo mới, trắng tươi màu sữa. Nước lèo hủ tiếu Sa Đéc được nấu công phu với xương heo, phải thăm chừng độ lửa, phải biết hớt bọt mới trong và tỏa thơm hương vị, cũng là một bí quyết. Nguyên liệu quan trọng khác của hủ tiếu Sa Đéc là thịt nạc băm, thịt nạc nguyên miếng dày, miếng chả vàng, tim, gan... đều mới "ra lò", còn nóng ấm. Điểm xuyết nét đẹp mắt và ngon thơm miệng lưỡi cho tô hủ tiếu Sa Đéc có hành lá xắt nhuyễn, mấy cọng hành, nhất là sự hiện diện của "tăng xại" - cải xắt nhỏ ướp hương vị đặc trưng của người Hoa. Bên cạnh tô hủ tiếu là đĩa giò cháo quẩy, đĩa rau tươi (giá, hẹ cắt đôi, cần tàu và xà lách), chén nhỏ xì dầu, lọ ớt sừng trâu xắt lát ngâm giấm. Hủ tiếu Nam Vang Nhiều người gọi đùa món hủ tiếu Nam Vang là món ăn "đa sắc tộc". Bởi nó có nguồn gốc từ Campuchia, do người Hoa chế biến cho người... Việt thưởng thức. Tô hủ tiếu Nam Vang nguyên gốc của người Tiều bên Campuchia chỉ có thịt heo nạt xắt miếng và bằm, đĩa rau ăn kèm gồm xà lách, giá. Về đến Sài Gòn lại có thêm nhiều chất đạm phụ như tôm sú, tim, gan, phèo non, trứng cút… Nguyên liệu chính là hủ tiếu khô, nước dùng chính là thịt bằm nhỏ, lòng heo nấu cùng. Sau đó trụng sơ mì với nước dùng rồi mới cho các nguyên liệu phụ vào. Tùy theo khẩu vị của từng người, có thể thay thế lòng heo bằng tôm, cua, mực... Nhưng nhất thiết phải có thịt băm. Và đĩa rau ăn kèm món này cũng đa sắc hơn nhờ có thêm rau cần, tần ô, hẹ. Nhờ vậy tô hủ tiếu đã ngon lại còn hấp dẫn hơn rất nhiều. Nước dùng muốn đạt được chất lượng cao phải nấu bằng xương ống của heo, một ít mực khô, tôm khô, đun lửa cháy liu riu, liên tục vớt bọt để cho một thứ nước trong vắt ngọt lịm. Gần 20 quán hủ tiếu Nam Vang phân bố khắp các quận tại Sài Gòn có chất lượng suýt soát nhau, trong đó 4 quán hủ tiếu Nam Vang nổi tiếng nhất trên đất Sài Gòn: Hủ tiếu Hồng Phát - đường Võ Văn Tần, Hủ tiếu Tylum - đường Huỳnh Mẫn Đạt, Hủ tiếu Liến Húa - đường An Dương Vương, Hủ Tiếu Song Nguyên - đường Bùi Hữu Nghĩa. Theo Yeudulich |
|
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
|
|
IP Logged | |
Lan Huynh
Senior Member Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 22304 |
Gởi ngày: 06/Nov/2019 lúc 12:40pm |
Tản mạn cháo Tây, cháo Tàu, cháo ta
Có một lần cũng lâu rồi, có một cô bạn dịch bài về ẩm thực Việt Nam cho
một tờ báo tiếng Anh hỏi tôi từ ngữ “cháo” dịch sang tiếng Anh như thế
nào? Tôi lúc đó chủ quan nên bảo với cô ấy “cháo” dịch tiếng Anh là
“porridge” mà không suy nghĩ gì nhiều. Đến khi cô ấy đưa bài dịch của
mình đã được đăng báo cho tôi xem thì tôi mới giật mình, vì món cháo mà
bạn tôi hỏi là “cháo vịt Thanh Đa” mà dịch ra “duck porridge” thì sai
bét. Sau lần đó tôi tự trách mình rất nhiều về sự ẩu tả của mình, và
cũng chính vì vậy mà tôi trở nên cẩn thận hơn rất nhiều, vì đúng là sai
một ly đi một dặm.
Trong tiếng Anh có đến ba danh từ để nói về cháo.. “Porridge” là từ ngữ để chỉ cháo trắng đặc, được nấu từ gạo, hoặc yến mạch, gần giống như cháo trắng mà chúng ta hay dùng để ăn chung với hột vịt muối. Các nước phương Tây cũng ăn porridge nấu rất đặc vào buổi sáng cho thêm tí muối tiêu với trứng tráng, hoặc xúc xích nhỏ. Còn cháo hoa (cháo nấu với ít gạo và nhiều nước để hạt gạo nở ra như hoa) và thường nấu chung với thịt thì được gọi là “congee” hoặc “rice soup”. Để nói về món cháo vịt, đáng lẽ phải gọi là “duck meat congee”, hoặc “duck meat rice soup” mới đúng. Quả thật, có những cái mình nghĩ rằng mình biết rồi, nhưng vẫn sai như thường. Trở lại với cháo, lúc nhỏ tôi rất ghét ăn cháo, vì cháo vừa nhạt vừa loãng, ăn xong cũng như chưa ăn, không được chắc bụng như ăn cơm. Tôi né tất cả các thể loại cháo từ cháo trắng ăn với thịt kho tiêu mỗi khi bị bệnh, cho tới cháo gà, cháo vịt, cháo lòng, cháo cá… Trong đó, món cháo mà tôi ghét nhất là cháo trắng của người Tiều. Không như cháo trắng của người Việt bán ở các xe cháo khuya ăn cùng với dưa món, hột vịt muối, hoặc thịt cá kho tiêu, vốn là cháo trắng nấu đặc; cháo trắng của người Tiều nấu rất loãng, bảy phần nước và ba phần gạo, nấu tới hạt gạo nở bung ra gần như nát nhừ, ăn chả có mùi vị gì cả. Người Tiều ăn cháo gần như trong mọi bữa ăn. Buổi sáng của người Quảng Đông, sang thì điểm tâm với đủ thứ há cảo xíu mại, bình dân thì cũng tô hủ tíu mì, hay cái bánh bao; còn buổi sáng của người Tiều thì ăn cháo loãng với cà na muối, hột vịt muối, hoặc cải xá bấu muối thật mặn. Sang hơn tí thì người Tiều có thêm cặp dầu chá quảy là xong bữa ăn sáng. Buổi trưa và buổi chiều thì họ lại tô cháo loãng được múc ra húp thay canh. Ngay cả những quán bán đồ ăn người Tiều cũng luôn có nồi cháo trắng kế bên nồi cơm. Hồi còn nhỏ, mỗi lần dẫn tôi đi ăn cơm Tiều, ba tôi luôn kêu thêm chén cháo trắng để húp với ít nước thịt kho còn lại. Khi tôi tỏ vẻ không hứng thú với việc húp chén cháo trắng nhạt thếch lõng bõng này, ba tôi hay bảo: “Hồi ba còn nhỏ, a dè a mà (ông nội bà nội) nghèo lắm, cả nhà bảy tám anh chị em, mỗi người chỉ có "dách gủn pạc chúc" (một chén cháo trắng) và "pun che hàm tản" (nửa cái trứng vịt muối) thôi !.” Ba tôi chẳng bao giờ dạy cho tôi nói tiếng Quảng Đông một cách bài bản, mà luôn có cách nói chuyện nửa Việt nửa Quảng như vậy, con cái hiểu thì hiểu không hiểu thì thôi. Vậy mà cuối cùng tôi cũng nói được tiếng Quảng. Người Tiều không chỉ ăn cháo trắng mà còn có cả cháo lòng với đầy đủ tim gan cật ruột cũng gần giống như cháo lòng của người Việt; nhưng lòng xắt lát mỏng để bên ngoài chứ không nấu trong nồi như cháo lòng của người Việt, khi nào khách gọi thì mới trụng qua cháo rồi cho vào tô. Nước cháo được nấu bằng mực, nấm rơm và xương ống nên rất ngọt và thơm. Người Tiều ăn cháo lòng cũng thường thêm dầu chá quảy như người Việt, nhưng không bỏ giá và ớt mà bỏ rất nhiều hành lá xắt nhỏ, tiêu xay, gừng tươi xắt sợi và một ít dầu mè. Cũng như ăn hủ tiếu mì, người Hoa ăn cháo thường nêm thêm giấm đỏ và nước tương, chứ không nêm nước mắm. Không chỉ có cháo lòng mà cháo cá, cháo mực, cháo thịt bằm, hoặc cháo tôm viên khi ăn cũng nêm nếm như vậy: gừng tươi, dầu mè, tiêu, xì dầu, và giấm. Cháo lòng kiểu người Tiều hồi đó tôi cũng có ăn một vài lần ở chợ Bàn Cờ quận 3, nhưng vì không hảo cháo lắm nên lâu rồi cũng không ăn lại. Dân sành ăn tối Sài Gòn – Chợ Lớn chắc ít người không biết tới quán cháo thập cẩm ở bùng binh Soái Kình Lâm kế bên chợ thuốc Bắc Phùng Hưng. Cháo ở đây nấu theo kiểu người Quảng Đông là cháo trắng nấu đặc, và ăn với tôm, mực, da heo, gan, cật, phèo nên gọi là “chạp chúc” (cháo thập cẩm). Thật ra gọi là “thập cẩm” không đúng lắm vì “chạp cẩm” dịch ra tiếng Việt là “tạp cẩm” mới đúng. Có lẽ chữ “tạp” nghe có vẻ hổ lốn và hỗn tạp quá, nên người Việt mới gọi là “thập cẩm” cho sang hơn. Theo lời kể của những người sống lâu ở Chợ Lớn thì quán cháo Đèn Năm Ngọn (tên cũ của khu Soái Kình Lâm) này đã có từ rất lâu đời rồi, nếu tính tới nay chắc cũng không dưới năm sáu chục năm. Hồi nhỏ, ba tôi hay chở tôi ra đây ăn, nhưng quán cháo này gắn với một kỷ niệm khá kinh dị, nên tôi không bao giờ quay trở lại ăn nữa, dù thỉnh thoảng thèm món Hoa, tôi vẫn chở bà xã đi vòng vòng Chợ Lớn ăn lại những quán gắn liền với ký ức tuổi thơ của mình. Có một lần khi đang ngồi ăn với ba mẹ tôi ở quán cháo đó, có một cậu bé trạc tuổi tôi lúc đó (5-6 tuổi) bán vé số mời mua. Và khi nhìn lên thì tôi suýt nữa hét toáng lên vì sợ: Cánh mũi của cậu bé này không biết bị ai cắt mất chỉ còn hai cái lỗ sâu hoắm nhìn vừa đáng thương vừa đáng sợ. Hình ảnh đó ám ảnh tôi tới ngày hôm nay đến mức tôi không dám ăn lại quán cháo đó lần nào nữa cho dù đã hơn 30 năm rồi. Dạo mấy năm gần đây tôi lại đổi tính thích ăn cháo. Nhiều lúc cảm thấy mệt trong người, hoặc chỉ là đơn giản không muốn ăn cơm thì một chén cháo trắng, và nửa cái hột vịt muối luộc, hoặc tí thịt kho tiêu mặn cũng có thể giải quyết cơn đói và nhẹ người. Cầu kỳ hơn một tí thì cho cái trứng hột vịt bắc thảo, và tí thịt bằm vào trong nồi cháo quấy lên. Tôi thích ăn trứng bắc thảo nấu chung với cháo, hoặc chưng cùng với trứng vịt tươi, trứng vịt muối tạo thành món trứng 3 màu ăn chung với cơm hay cháo gì cũng rất ngon. Hột vịt bắc thảo (tiếng Quảng Đông gọi là pì tản) ai ăn không quen thì nhìn hơi sợ sợ vì cả quả trứng đen bóng và có mùi ngai ngái của amoniac, nhưng khi đã quen rồi thì sẽ ghiền vì vị béo béo bùi bùi rất đặc trưng. Hồi còn ở Mỹ có lần tôi nấu cháo trứng vịt bắc thảo mời cô bạn người Nhật ăn thử. Cô lúc đầu còn ngại vì thấy màu cháo đen thui, nhưng khi ăn một chén thì tự động vô nồi múc thêm chén nữa. Bởi vậy mới nói, không phải cứ là sơn hào hải vị mới ngon, mà đôi khi những thứ dân dã đơn giản nếu hạp khẩu vị vẫn ngon hơn yến sào bào ngư vi cá vậy.
Huỳnh Chí Viễn |
|
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
IP Logged | |
Nhom12yeuthuong
Senior Member Tham gia ngày: 13/Sep/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 7120 |
Gởi ngày: 22/Nov/2019 lúc 2:24pm |
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
|
|
IP Logged | |
Lan Huynh
Senior Member Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 22304 |
Gởi ngày: 13/Feb/2020 lúc 8:39am |
|
|
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
IP Logged | |
<< phần trước Trang of 96 phần sau >> |
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |