Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Thơ Văn
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Văn Học - Nghệ thuật :Thơ Văn
Message Icon Chủ đề: Giật mình Gởi trả lời Gởi bài mới
Người gởi Nội dung
Phuong Dung
Newbie
Newbie


Tham gia ngày: 20/Oct/2008
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 1
Quote Phuong Dung Replybullet Chủ đề: Giật mình
    Gởi ngày: 20/Oct/2008 lúc 10:44am

                              Giật mình

 

        Chiều nay, đi đám tang mẹ của một người bạn thân. Bạn tôi vật vã gào khóc đến khan giọng. Tôi cũng không cầm được nước mắt cho riêng mình. Rồi khi tang lễ đã xong, bạn tôi vẫn còn gục bên nấm mộ. Kiệt sức. Lạc lõng và bơ vơ… Tôi cảm nhận mồ côi mẹ là một điều rất khủng khiếp và bất hạnh nhất đời. Nghe ba tôi kể lại, từ khi mới lọt lòng, tôi là một đứa con gái rấtkhó nuôi cho đến tám hay chin tuổi. lúc nào mẹ cũng chăm sóc, lo cho tôi từng miếng ăn, giấc ngủ… Tôi vô tư nhận tình yêu thương lẫn vòng tay chở che vững chắc của mẹ trong hờ hững như đó là bổn phận của mẹ, của người mẹ. Rồi mẹ vẫn luôn bên tôi đến lúc trưởng thành. Rồi tôi lấy chồng. Ngày lên xe hoa rời gia- đình để về nhà người khác, mẹ tôi đâu tôi không thấy. Tôi cũng vô tâm không nghĩ đến điều đó mà chỉ lo lắng, băng khoăn nghĩ từ bây giờ mình có một gia đình riêng. Có đời sống riêng với người đàn ông mà mình hứa hẹn sẽ cùng nhau tạo dựng hạnh phúc và yêu thương nhau trọn đời… Thành thật mà nói, tôi có thể đến nhà bạn dù xa một hay hai giờ lái xe để học nấu món ăn cho chồng. Nhưng chưa bao giờ nghĩ mẹ thích ăn món gì. Tôi nhói đau khi thấy con mình bịnh hoạn. Nhưng chưa bao giờ kề cận khi mẹ ốm đau. Chưa bao giờ rót một ly nước cho mẹ hay cầm một viên thuốc đưa tận tay cho bà. Ngày xưa, có lúc mẹ nhờ xỏ kim để khâu lại nút aó cho ba, tôi nói, “sao mẹ không mở mắt lớn ra mà làm”, mẹ chỉ cười trong yên lặng và chịu đựng. Có nhiều bữa trưa mẹ nhờ nhỏ tóc sâu, tôi làm mặt nầy mặt nọ, hay hẹn lần hẹn lựa để chiều nay, ngày mai… Bây giờ sau tang lễ của mẹ bạn mình, gợi nhớ cho tôi mẹ đã xa tôi vĩnh viễn. Mãi mãi. Tôi giật mình trong đớn đau tận cùng. Nước mắt của niềm ân hận lẫn tình thương về mẹ trong tôi tuông trào.

Phuong Dung VN
IP IP Logged
đông quyên
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 04/Jun/2007
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 267
Quote đông quyên Replybullet Gởi ngày: 21/Oct/2008 lúc 7:02am
          
                    Thức khuya mới biết đêm dài
                Nuôi con mới biết ơn dày mẹ cha
                                                    (Ca dao)


Chỉnh sửa lại bởi đông quyên - 21/Oct/2008 lúc 7:04am
bx
IP IP Logged
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.096 seconds.