Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Tâm Tình
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Đời Sống - Xã Hội :Tâm Tình  
Message Icon Chủ đề: MƯỜI ĐIỀU RĂN NGƯỜI GIÀ Gởi trả lời Gởi bài mới
<< phần trước Trang  of 73
Người gởi Nội dung
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 24078
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 23/Aug/2025 lúc 9:09am

TÂM SỰ TUỔI GIÀ  <<<<<<

Làng%20Cổ%20Duy%20Tinh:%20Tâm%20sự%20tuổi%20già




Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 23/Aug/2025 lúc 9:32am
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 24078
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 25/Aug/2025 lúc 12:22pm

Bộ Ảnh Vợ Chồng Già Bên Nhau


Yêu được nhau đã khó, đến với nhau, cùng đắp xây hạnh phúc trăm năm là duyên nợ cuộc đời của hai con người. Người ta nói tình yêu không có tuổi, đạo nghĩa vợ chồng cũng vậy. Đi với nhau tới cuối cuộc đời là điều không dễ dàng, nhưng hạnh phúc của tuổi già, bên người bạn đời tri kỉ là thứ không lấy gì đánh đổi được.

Ta vẫn thường nghe câu "Con chăm cha không bằng bà chăm ông", quả thực sợi dây gắn kết cả mấy chục năm cuộc đời khiến những cặp vợ chồng ở tuổi xế bóng có sự gần gũi vô vàn. Những hình ảnh dưới đây có thể khiến bạn cảm thấy "hạnh phúc lây", và thầm ước ao về bản thân trong mối quan hệ vĩnh cửu như vậy.

alt

Hạnh phúc tuổi già là sự sẻ chia

alt

Là câu chuyện ông kể tôi nghe lúc nhàn rỗi - Tác phẩm "Hạnh phúc tuổi già" của tác giả Lại Diễn Đàm.

alt

Là sự thấu hiểu người bạn đã gắn bó suốt cuộc đời (Ảnh: Réhahn)

alt

Hạnh phúc tuổi già - Ảnh: Thuongpoly

alt

Tuổi già, thứ quý nhất là sự bầu bạn

alt

Hạnh phúc chỉ đơn giản là mãi mãi bên nhau

alt

alt

Dù ở bất cứ nơi đâu, tình yêu tuổi già vẫn đẹp

và đáng trân trọng

alt

alt

Những nụ cười không răng mà chứa chan hạnh phúc

alt

alt
..."Dù mắt chẳng còn tinh"

alt

alt
Tuổi già có thể bên nhau lúc nhàn hạ

alt

alt

Cũng có thể còn bộn bề cơm áo gạo tiền, nhưng có người bạn đời kề cận sự vất vả như vơi đi quá nửa

alt

alt

Tình nghĩa phu thê trọn đời thật đáng quý

alt

Bởi khi một người ra đi, người còn lại sẽ là trống trải và muôn vàn nhung nhớ...


Bộ Ảnh Vợ Chồng Già Bên Nhau


Yêu được nhau đã khó, đến với nhau, cùng đắp xây hạnh phúc trăm năm là duyên nợ cuộc đời của hai con người. Người ta nói tình yêu không có tuổi, đạo nghĩa vợ chồng cũng vậy. Đi với nhau tới cuối cuộc đời là điều không dễ dàng, nhưng hạnh phúc của tuổi già, bên người bạn đời tri kỉ là thứ không lấy gì đánh đổi được.

Ta vẫn thường nghe câu "Con chăm cha không bằng bà chăm ông", quả thực sợi dây gắn kết cả mấy chục năm cuộc đời khiến những cặp vợ chồng ở tuổi xế bóng có sự gần gũi vô vàn. Những hình ảnh dưới đây có thể khiến bạn cảm thấy "hạnh phúc lây", và thầm ước ao về bản thân trong mối quan hệ vĩnh cửu như vậy.

alt

Hạnh phúc tuổi già là sự sẻ chia

alt

Là câu chuyện ông kể tôi nghe lúc nhàn rỗi - Tác phẩm "Hạnh phúc tuổi già" của tác giả Lại Diễn Đàm.

alt

Là sự thấu hiểu người bạn đã gắn bó suốt cuộc đời (Ảnh: Réhahn)

alt

Hạnh phúc tuổi già - Ảnh: Thuongpoly

alt

Tuổi già, thứ quý nhất là sự bầu bạn

alt

Hạnh phúc chỉ đơn giản là mãi mãi bên nhau

alt

alt

Dù ở bất cứ nơi đâu, tình yêu tuổi già vẫn đẹp

và đáng trân trọng

alt

alt

Những nụ cười không răng mà chứa chan hạnh phúc

alt

alt
..."Dù mắt chẳng còn tinh"

alt

alt
Tuổi già có thể bên nhau lúc nhàn hạ

alt

alt

Cũng có thể còn bộn bề cơm áo gạo tiền, nhưng có người bạn đời kề cận sự vất vả như vơi đi quá nửa

alt

alt

Tình nghĩa phu thê trọn đời thật đáng quý

.alt

Bởi khi một người ra đi, người còn lại sẽ là trống trải và muôn vàn nhung nhớ...

st,

Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 24078
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 26/Aug/2025 lúc 9:58am

Người Già Cần Gì?

 

Bà cụ sống tầng dưới đột nhiên đến gõ cửa, bà hỏi tôi có muốn mua căn nhà của bà không? Căn nhà rộng 132m vuông. Tôi có chút bất ngờ nên nói với bà : Bà ơi con đã có nhà rồi không cần mua thêm đâu. Bà cụ tiếp tục nói: Con à, nếu con đồng ý mua nhà của bà, bà sẽ không lấy của con đồng xu nào, nhưng con phải đồng ý với bà một điều kiện .
  
Nghe đến đây tôi sửng người. Sao trên đời lại có chuyện như thế này chứ? Nhưng thái độ của bà thật nghiêm túc, trong ánh mắt còn ẩn chứa một nỗi niềm nặng trĩu khó hiểu. Tôi cố nén sự nghi ngờ trong lòng và nói: Bà cứ nói đi, nếu có thể giúp con nhất định sẽ giúp. Bà ngước nhìn tôi chậm rãi nói : Sau này mỗi lần xuống, đi ngang cửa nhà bà cứ gõ cửa một cái, nếu bà trả lời con cứ yên tâm mà đi, nếu không nghe thấy tiếng bà con hãy làm ơn gọi điện cho các con của bà, nếu chúng nó cũng không về thì hãy làm ơn đưa bà đi tiếp chặng đường cuối cùng. Căn nhà này bà sẽ để lại cho con.
Những lời của bà khiến lòng tôi chùng xuống: Đây nào phải là một yêu cầu đơn giản mà là một sự phó thác sinh mệnh.
Trong lòng tôi rối bời không biết có nên đồng ý hay không, nhưng nhìn ánh mắt đầy mong đợi và tha thiết của bà tôi đã gật đầu chấp nhận. Tôi đỡ bà vào nhà để bà ngồi xuống và rót cho bà một ly nước nóng. Đôi tay bà run rẩy, nhìn dáng vẻ của bà lòng tôi thấy xót xa.

Qua câu chuyện bà kể, tôi biết bà nay đã 86 tuổi, cả bà và ông đều từng là giáo viên về hưu. Con trai lớn lập gia đình sống ở Canada, con gái lấy chồng ở Anh. Từ khi các con ra nước ngoài bà sống nương tựa vào ông, nhưng năm ngoái ông đã qua đời, giờ trong nhà chỉ còn lại mình bà, các con đã nhiều năm không về thăm nhà, nhà cũ ở quê cũng bán từ lâu… Giờ chỉ mình bà cô đơn trong căn nhà trống vắng này, giá như mà hồi đó chúng nó đừng giỏi giang như thế thì tốt biết mấy, nếu không ra nước ngoài ít ra chúng cũng còn nhớ đến căn nhà này, mỗi năm có thể gặp vài lần…  Nghe bà nói vậy, tôi nghe lòng trĩu nặng: Bà không phải đang trách các con, mà bà đang cảm thấy bất lực với tuổi già của mình, nhà có rộng đẹp cách mấy cũng không ấm áp bằng tình thâm.
  
Kể từ đó… mỗi lần đi làm tôi đều ghé xuống gõ cửa nhà bà, chỉ khi nghe tiếng bà trả lời tôi mới yên tâm đi làm. Vào cuối tuần tôi tranh thủ ghé qua thăm bà, cùng bà trò chuyện, nấu ăn, giúp bà làm vài việc vặt… Mỗi lần như thế bà rất vui vẻ, có lẽ đó chính là cái cảm giác hạnh phúc và an toàn.

 … Thấm thoát một năm đã trôi qua, tháng trước vào tuần cuối của tháng, tôi đi cong tác đột xuất nên không kịp gõ cửa nhà bà … Một tuần sau khi  trở về, tôi vội vàng sang gõ cửa nhà bà, nhưng không nghe tiếng trả lời của bà . Linh tính chẳng lành, tôi báo cho ban quản lý và gọi điện cho cảnh sát.
Khi cảnh sát mở cửa, chúng tôi phát hiện bà đã nằm yên trên giường, mắt nhắm lại, bên cạnh là quyển album hình của hai ông bà thời trẻ và hình của các con khi còn bé, pháp y nói: Bà đã qua đời hai ngày trước vì bịnh tim.

Lòng tôi đau nhói… Chỉ mới trước ngày tôi đi công tác bà còn nói: Bên ngoài trời lạnh lắm, nhớ mang theo áo ấm con à! Bà còn bảo cuối tuần qua bà có làm bánh nhân thịt, vì các con ngày còn bé rất thích … Nói xong bà quay lưng bước vào thang  máy, không ngờ đó là lần gặp cuối cùng… Bà ra đi lặng lẽ như thể thế giới này chưa bao giờ để ý đến sự tồn tại của bà.
  Sau đó tôi gọi điện cho các con của bà, nhưng không ai về kịp. Trong đám tang chỉ có vài người đến tiễn đưa, dường như cả cuộc đời bà cứ cuốn trôi theo dòng thời gian không để lại dấu vết nào… nghĩ đến đây lòng tôi trĩu nặng, một người hiền từ như vậy tại sao cuối cùng lại ra đi trong cô đơn như vậy.
 Sau khi lo liệu xong tang lễ, tôi đứng rất lâu trong ngôi nhà trống vắng của bà… nhớ lại những khoảng khắc trước kia… những lúc bà cô đơn và bất lực … Chợt tôi hiểu ra ý nghĩa lời nói của bà: Giá mà con cái của bà không giỏi giang đến thế thì tốt biết bao. Có lẽ bà chưa bao giờ mong con cái có những thành tựu lớn lao, chỉ hy vọng những ngày tháng tuổi già có người đến gõ cửa nhà bà, có người lắng nghe giọng nói của bà.
  Bà đã ra đi mang theo nỗi cô đơn và bất lực của mình. Điều duy nhất mà tôi cảm thấy an ủi là ít nhất trong một năm cuối đời, có người đồng hành cùng bà, khiến bà cảm thấy một chút hơi ấm, một ít quan tâm.

  Gửi đến những người thân yêu : Hãy nhớ, hãy dành thời gian có thể để quan tâm đến cha mẹ già của mình, đến một ngày bạn nhận ra cha mẹ là những người bạn dành ít thời gian nhất nhưng lại là những người yêu thương bạn vô điều kiện.
  Cha mẹ còn đời ta còn chốn quay về
  Cha mẹ mất đời ta chỉ còn đường để ra đi!


st.

Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 24078
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 27/Aug/2025 lúc 9:45am
Có Mặt Khi CHA MẸ Cần - đơn giản mà không phải ai cũng làm được (Đ.Văn)

5549%201%20CoMatKhiCMCanKhaiTam

(Có mặt khi cha mẹ cần – đơn giản mà không phải ai cũng làm được)
      Có những điều tưởng như đơn giản, nhưng đến khi chứng kiến tận mắt, tôi mới hiểu: không phải ai cũng làm được. Như chuyện về với cha mẹ lúc họ đau yếu, tưởng chỉ là một chuyến xe, một vài ngày nghỉ phép… nhưng lại là điều xa xỉ với không ít người.
Báo hiếu và tình thương cha mẹ – Nỗi niềm chẳng thể vơi
Hãy yêu thương tôn trọng đấng sinh thành khi chưa quá muộn!
Tôi từng nghe ai đó nói:
“Làm con, bố mẹ ốm là về.”
      Nghe vậy, tưởng nhẹ tênh. Nhưng hôm tôi vào bệnh viện, mới thấy: giữa đời thực, cái đạo lý giản dị ấy lại trở nên quá khó với nhiều người.
      Hôm đó, tôi thấy một bác trai đang nằm viện. Bệnh nặng, tiên lượng xấu. Bác không than đau, không kêu khổ. Mỗi lần mở mắt, chỉ hỏi một câu lặp đi lặp lại:
– Con gái tôi có đến không cháu?
5549%202%20CoMatKhiCMCanKhaiTam
 
Người y tá trẻ cúi mặt, lặng im. Rồi nói khẽ:
– Dạ, chắc chị ấy bận chăm cháu.
       Câu nói nghe nhẹ, nhưng trong lòng người cha, chắc là nặng. Người ta nói cô con gái ấy hiền lành, hiếu thuận. Nhưng bận, mãi bận. Cháu đã lớn, công việc cũng không quá cấp bách, nhưng vẫn không thấy cô về. Không ai trách cô, vì cô vẫn gọi điện, vẫn gửi tiền. Nhưng yêu thương mà thiếu mặt khi cha cần nhất – có khác gì không yêu?
       Ở giường bên cạnh, một người cha khác cũng đang điều trị. Nhưng bên cạnh ông là người con trai luôn túc trực. Anh ấy không nói nhiều, chẳng cần bày tỏ. Chỉ lặng lẽ đút cháo, lau mồ hôi, hỏi han từng chi tiết. Khi cha nhăn mặt vì đau, anh cúi xuống, nắm tay cha thật chặt:
– Bố cố lên, con ở đây.
5549%203%20CoMatKhiCMCanKhaiTam

Bố cố lên, con ở đây. 
Tôi ngồi nhìn mà bỗng thấy nghẹn ngào. Vì tôi hiểu ra một điều:
Hiếu không nằm ở những lời hoa mỹ, không ở những món quà xa xỉ… mà ở sự hiện diện.
       Chúng ta hay mải lo cho con cái, công việc, tiền bạc, nhà cửa. Nhưng cha mẹ – những người từng thức trắng đêm vì ta, từng bế bồng, dỗ dành, từng lo ta từng cơn sốt, từng cú ngã… đến khi họ yếu đi, chỉ mong một lần con về nắm tay, thì ta lại viện cớ bận rộn để vắng mặt.
       Đời người hữu hạn. Có những lần gặp là lần cuối. Có những cái nắm tay không bao giờ có lại. Khi cha mẹ mất rồi, dẫu có vàng bạc đầy nhà cũng không thể “trả hiếu”.

5549%204%20CoMatKhiCMCanKhaiTam

Có những cái nắm tay không bao giờ có lại. 
      Chăm con là trách nhiệm – nhưng chăm cha mẹ là may mắn. Còn cha mẹ để chăm sóc, để lo lắng, là một điều hạnh phúc – không phải gánh nặng.
      Vậy nên, nếu bạn còn cha mẹ – đừng đợi họ gọi mới về, đừng để công việc che lấp nghĩa tình. Đừng chờ đến khi họ nằm xuống mới giật mình hối tiếc.
Bởi chữ “Hiếu” đẹp nhất, là khi ta biết có mặt – đúng lúc họ cần mình nhất.

Khai Tâm biên tập
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 24078
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 12/Sep/2025 lúc 9:05am

60 NĂM MỘT CUỘC TÌNH   <<<<<<

Two%20Cups%20of%20Coffee%20with%20Roses



Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 12/Sep/2025 lúc 9:17am
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 24078
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 19/Sep/2025 lúc 11:09am
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 24078
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 24/Sep/2025 lúc 8:34am

Đừng Chỉ Yêu Nhau Khi Trẻ, Hãy Học Cách Yêu Nhau Khi Già

An%20elderly%20couple%20together%20in%20a%20romantic%20setting%20at%20sunset%2046840593%20Stock%20%20Photo%20at%20Vecteezy

Tuổi trẻ, tình yêu là những rung động trong tim, là những lời hứa hẹn ngọt ngào. Nhưng khi bước vào tuổi trung niên – cao tuổi, tình yêu và hôn nhân lại mang một ý nghĩa khác: không chỉ là tình cảm, mà còn là sự đồng hành, chăm sóc và nương tựa.

 Có nhiều cặp vợ chồng, khi đã đi gần hết cuộc đời, không còn cần hoa hồng, quà tặng hay những lời mật ngọt. Thứ họ cần ở nhau là một chén cháo nóng khi ốm, một lời nhắc uống thuốc, một cái nắm tay ấm áp khi đi qua công viên chiềuk muộn.

 TÌNH YÊU Ở TUỔI GIÀ – LÀ SỰ CHĂM SÓC VÀ THẤU HIỂU

Khi còn trẻ, chúng ta yêu vì ngoại hình, vì rung động.

Khi về già, ta yêu vì nghĩa tình, vì đã cùng nhau trải qua bao thăng trầm.

Tình yêu tuổi già không ồn ào, nhưng lặng lẽ và bền bỉ. Nó thể hiện trong từng hành động nhỏ: lấy áo khoác cho chồng khi trời trở lạnh, nhắc vợ uống thuốc huyết áp, cùng nhau tập vài động tác thể dục buổi sáng.

 HẠNH PHÚC LÚC GIÀ KHÔNG CẦN QUÁ NHIỀU – CHỈ CẦN CÓ NHAU

Một buổi chiều ngồi uống trà, kể lại chuyện xưa.

Một bữa cơm giản dị, có mặt cả ông, bà và con cháu.

Một chuyến đi dạo chậm rãi, tay trong tay như ngày mới cưới.

 Niềm vui tuổi già không đến từ vật chất, mà đến từ sự hiện diện của người bạn đời bên cạnh.

 SỰ ĐỒNG HÀNH – CHÌA KHÓA CỦA HẠNH PHÚC TUỔI GIÀ

Tuổi già thường đi kèm bệnh tật, sức khỏe yếu dần, nhưng đó cũng là lúc vợ chồng hiểu rõ nhất giá trị của nhau.

Khi một người đau ốm, người kia ở cạnh chăm sóc, an ủi.

Khi con cháu bận rộn, ông bà chính là chỗ dựa của nhau.

Khi cuộc đời nhiều biến động, sự có mặt của người bạn đời là điểm tựa bình yên nhất.

 Có thể tuổi trẻ không ai tránh khỏi những lần giận hờn, tranh cãi. Nhưng khi tóc bạc da mồi, thứ còn lại trong hôn nhân chính là sự bao dung và tình nghĩa.

 THÔNG ĐIỆP

Đừng chỉ yêu nhau khi trẻ, hãy học cách yêu nhau khi đã già.

 Bởi tình yêu đẹp nhất không phải là bắt đầu rực rỡ, mà là khi đi qua nửa đời người vẫn có một người ngồi bên, thương ta, lo cho ta, và cùng ta đi đến cuối con đường.


Nguồn: FB



Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 24/Sep/2025 lúc 8:35am
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 24078
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 24/Sep/2025 lúc 11:47am

Tình Cuối Đời 

Con dâu xách giỏ bước ra khỏi nhà còn nhắc lại:
— Má kho cá nhớ mang ra sân sau nha. Con cả ngày ở tiệm nail ngửi mùi hóa chất về nhà mùi cá kho nữa chịu sao thấu !
Nó đi khuất tôi lẩm bẩm:
— Con dâu mà bày đặt chỉ huy làm như má tao. Mai mốt tao đi khỏi cho biết mặt.
Con dâu là người cuối cùng ra khỏi nhà, con trai và hai cháu nội đã đi làm đi học từ sáng sớm.
Chồng tôi qua đời 3 năm nay, hai vợ chồng ăn tiền già, ở nhà housing mỗi tháng chính phủ phụ trả tiền nhà, nay chỉ còn mình tôi trả chi phí tiền nhà hao tốn quá, thằng con trai duy nhất kêu về ở với vợ chồng nó, mang tiếng ở nhờ nhà con nhưng mỗi tháng tôi tự động đóng góp nửa tiền già, phụ giúp cơm nước và hầu hạ hai đứa cháu vậy mà con dâu có lúc còn làm tôi bực mình khó chịu.
Tôi sắp có một tình cuối đời.


5527%20TinhCuoiDoiNTTD


       Chiều nay gặp mặt nhau tôi sẽ làm một quyết định lớn lao nếu đồng ý về chung sống với người ấy, ông có nhà cửa sẵn sàng đợi tôi. Con dâu sẽ trắng mắt ra về cái tội không biết nơn đồng điệu gặp nhau. Ông Sung bất mãn con cái, tôi chẳng ưa gì con dâu, hai chúng tôi trâng niu tôn trọng mẹ chồng. Tôi tìm bạn bốn phương trên báo quen ông Sung, hai tâm hồn cô đơn trao đổi hình ảnh thấy hạp nhãn, gọi phone chuyện trò qua lại thân tình thắm thiết nên hẹn gặp mặt để tính tới chuyện cùng dìu nhau đi nốt quãng đường đời còn lại như lời ông đã âu yếm rao tìm bạn. Ông Sung sẽ từ tiểu bang Texas bay tới đây gặp tôi.

       Tôi đến nhà hàng Tri Kỷ gặp ông Sung, ông 75 tuổi không khác trong hình là bao vừa gặp mặt là tôi chấm liền. Sau phút giây hội ngộ bối rối tôi và ông Sung mau chóng thân thiện nhau hơn, vừa ăn vừa nói chuyện. Ông Sung cũng thích tôi, khen tôi trẻ hơn tuổi 70. Tôi mỉm cười nhún nhường:
— Em trẻ là nhờ mái tóc mới nhuộm hôm qua đó.
Nụ cười chưa kịp tắt bỗng chuyển sang nhăn nhó vì cơn đau lưng bỗng ập đến, đau từ lưng trên bên phải xuống đến lưng dưới, bác sĩ bảo tôi bị viêm dây thần kinh gì đó, cơn đau đến rồi đi trong 5-10 phút và tôi phải sống với bệnh suốt đời.
Ông Sung lo lắng hỏi:

— Em sao thế?
— Chứng đau lưng mãn tính, thường thì đi đâu em cũng mang theo thuốc giảm đau mua over counter hôm nay em quên mất. Trời... ơi... đau quá! phải chi có một viên thuốc….
Thấy tôi cúi gập người xuống cho bớt đau, ông Sung vội đứng dậy đến bên tôi đỡ vai tôi nhưng ông bỗng lạng quạng suýt ngã nếu không nhanh tay vịn vào một cạnh bàn. Đến phiên tôi lo lắng hỏi:
— Anh sao thế?
Ông Sung đành….khai:
— Anh bị đau hai khớp gối đi phải chống gậy, nhưng chẳng lẽ đi gặp em mà anh chống gậy thì quê quá nên anh không mang theo. Trời ơi... ước gì bây giờ có cây gậy thì đỡ khổ biết mấy.
       Dù đang đau lưng tôi cũng ráng dìu ông Sung ngồi trở lại ghế cho an toàn. Trong đầu óc tôi làm ngay một bài toán nếu tôi về sống chung với ông sẽ phải thường xuyên hầu hạ như thế này, đường dài chưa biết tính nết ông ra sao, không lẽ tôi lại vác mặt trở về với con cháu? Ngay lúc này tôi biết mình phải quyết định thế nào rồi..
Tuổi già thật vô duyên, hai người đang hẹn hò lãng mạn thì bệnh hoạn lù lù xuất hiện không ai giấu ai được. Ông Sung kể lể:
— Anh đã cẩn thận mang theo đủ thứ thuốc, nào cao mỡ, cao máu, đau bao tử, trào thực quản, tiền tiểu đường nhưng quyết không mang theo cây gậy giờ mới ra nông nỗi.
Tôi cũng trút nỗi niềm:
— Em cũng cao mỡ cao máu này, loãng xương này, rối loạn tiền đình này, ngoài ra còn phải nhỏ mắt cườm ướt Glaucoma nữa cơ. Anh nhớ đi bác sĩ mắt hàng năm xem có bị Glaucoma hay Cataract không nhé..
— Em nhớ theo dõi đo huyết áp hàng ngày nhé.
— Anh cũng nhớ đi bộ mỗi ngày một tiếng cho khỏe nhé.
Tôi và ông Sung bỗng trở thành hai bạn già tâm sự kể lể chuyện thời tiết trở trời, chuyện ốm đau và dặn dò nhau kinh nghiệm thuốc men cho đến khi không còn gì để than thở thêm tôi mới giật mình kêu lên:
— Ôi trời... sắp đến giờ em phải về nấu cơm chiều cho con cháu rồi. Mấy con cá đang chờ em về kho tiêu.
Tôi vẫn nhớ đến bổn phận, nghĩ đến con cháu, vậy mà có lúc sôi máu vì ghét con dâu tôi đã muốn dứt áo ra đi.
Ông Sung nói:
— Ủa… mình chưa đi đến quyết định cuối cùng mà.
— Em vội quá quên mất, em đã quyết định rồi…
Ông Sung chặn lời tôi:
— Để anh nói trước. Anh là người định đoạt trước…
— Chưa gì mà anh đã lộ mặt gia trưởng rồi, thêm một lý do để em không tiếc khi quyết định: Chúng ta dừng lại ở đây.
Ông Sung thẳng thừng:
— Anh cũng muốn thế. Vì anh vừa nhận ra em đau lưng kinh niên, nay đau mai đau, rước em về anh lại phải hầu hạ, chưa kể bệnh mắt Glaucoma của em mai mốt lỡ... có bề nào càng khổ thân anh.
Tôi tự ái đùng đùng:
— Anh trù ẻo tôi đấy hả? Chưa biết ai phải hầu hạ ai, chân anh đi không vững đó. Nãy dìu anh trở về ghế ngồi tôi mệt hụt hơi, chưa kể tiền tiểu đường của anh nay mai thành bệnh tiểu đường mấy hồi, rồi... biến chứng lọc thận ai mà hầu nổi.
Ông Sung cười nhạt:
— Anh chỉ lỡ lời lo xa thế thôi, em đanh đá ghê gớm nhỉ, hèn gì tối ngày chê trách con dâu.
Thấy tình hình căng thẳng tôi vội hạ giọng cho xong để còn kịp về nhà nấu cơm:
— Thật may cơn đau lưng của em xuất hiện và chân anh đau đúng lúc, là tín hiệu nhắc nhở chúng ta đừng vội vàng quyết định, chúng ta đang mỗi ngày mỗi già đi, sức khỏe mỗi ngày mỗi kém đi nếu lấy nhau biết vui hưởng hạnh phúc được bao lâu hay chỉ là gánh nặng cho nhau. Anh có căn nhà riêng thì cứ ở tới khi nào không tự chăm sóc bản thân mình được nữa thì sang tên nhà cho con cái, chúng sẽ lo cho anh, còn em tiếp tục về hầu hạ con cháu mai sau có ốm đau nằm một chỗ ít nhiều gì chúng cũng phải hầu hạ lo cho em. Em đã tìm ra tình cuối đời rồi, là tình với con với cháu chứ tìm đâu xa.
Ông Sung cũng “hạ nhiệt":

— Ừ, em nói vậy còn nghe được.
Lát nữa về nhà tôi sẽ nghe lời con dâu mang nồi cá ra sân sau kho thật ngon lành. Hơn lúc nào hết tôi thấy mái nhà của con cháu vẫn đẹp vẫn ấm cúng hơn bất cứ nhà ai, dù con dâu có những lúc cãi mẹ chồng, dù con trai có lúc gắt gỏng mẹ ruột, dù hai cháu nội có những lúc làm tôi bận rộn.
Khi chia tay ông Sung ở cửa nhà hàng tôi dặn dò có chút mỉa mai:
— Anh nhớ ra tiệm Family Dollar ở góc đường kia mua cây gậy để chống chân đi về cho vững vàng khỏi té và bay về Texas an toàn nha.
Ông Sung cũng chẳng vừa:
— Từ giờ trở đi em đừng nhí nhảnh lên báo lên mạng tìm tình yêu, tìm chồng bốn phương nữa nhé. Lo mà hầu con cháu đi..


Nguyễn Thị Thanh Dương

Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 24078
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 29/Sep/2025 lúc 10:13am

CÁI SƯỚNG CỦA TUỔI GIÀ  <<<<<<

Senior%20couple%20running%20Stock%20Photos,%20Royalty%20Free%20Senior%20couple%20running%20%20Images%20|%20Depositphotos


Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 29/Sep/2025 lúc 10:28am
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 24078
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: Ngày hôm qua lúc 8:44am

Gởi Ai Đã Và Sắp Đến Tuổi Già


Bài viết của một tác giả không nhớ rõ tên, có một nội dung quá thâm thuý, dành cho những ai trong tuổi Cao Niên nếu muốn có một đời sống hạnh phúc trong những ngày còn lại trên trần gian này, trước khi thân xác trở về cát bụi thì nên suy luận những điều được nêu ra trong bài viết này.

Đời người thật ngắn ngủi. Nhớ lại vào lứa tuổi đôi mươi, chúng ta lang thang trong khuôn viên trường đại học, vui cười vô tư và bây giờ đã hơn 40 năm trôi qua rồi. Đời người thoáng chốc đã già !

Bây giờ, những năm còn lại trong cuộc đời của một người, chúng ta cần sống thanh thản, sống thoải mái, sống hạnh phúc vì qua một ngày, chúng ta đã mất một ngày. Vì vậy, một ngày đến, chúng ta vui một ngày. Vui một ngày… rồi không biết được bao nhiêu ngày nửa. Hạnh phúc là do chính mình tạo ra, vui sướng cũng do chính mình tìm lấy vì những niềm vui ấy đã ẩn chứa trong những sự việc nhỏ nhặt xãy ra trong đời sống.

Hạnh phúc là những gì hiện đang ở chung quanh chúng ta, trong tầm tay chúng ta. Nhà nho Nguyễn Công Trứ quan niệm : “Tri túc, đãi túc, tiện túc, hà thời túc. Tri nhàn, đãi nhàn, tiện nhàn, hà thời nhàn”…

Tiền rất quan trọng trong đời sống của con người nhưng tiền không phải là tất cả. Đừng quá coi trọng đồng tiền và cũng đừng lệ thuộc vào đồng tiền, mặc dù biết rằng nếu không có tiền thi làm sao chúng ta sống, làm sao để được thoải mái.

Ta vẫn biết khi ta ra đời, ta đâu có mang nó đến và khi ra đi, chúng ta cũng không mang nó theo. Đồng tiền có thể mua một lâu đài to lớn nhưng đồng tiền không mua được mái ấm gia đình. Đồng tiền giúp chúng ta mua được nhiều thứ tiện nghi trong cuộc sống nhưng đồng tiền không mua được sức khỏe cũng như hạnh phúc trong đời sống.


Quãng đời còn lại thì quá ngắn ngủi, ta phải sống những ngày tháng cho đáng sống, ta phải làm cho cuộc đời thêm phong phú .

Những gì cần ăn thì cứ ăn, cần mặc thì cứ mua sắm, muốn đi du lịch thì cứ đi. Tập cho mình có nhiều đam mê, tự tìm niềm vui cho chính mình.

Vào trong internet để gửi thư cho bạn bè, để chia sẻ một tin hay, một chuyện vui, một bản nhạc, đọc những bài viết có giá trị, hay “chat” với người quen biết. Chúng ta cần trao dồi bộ óc để trí nhớ vẫn còn sáng suốt.

Nếu có người bạn cần giúp, ta cứ mở lòng nhân ái, tốt bụng với mọi người. Rảnh rổi đi làm những việc từ thiện xã hội, giúp một tay tại những nơi tôn kính như nhà Chùa, nhà Thờ,… lấy việc giúp người làm niềm vui, đó là những thú vui trong tuổi già

Hơn nửa đời, chúng ta dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho chính mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho thanh thản, vui vẽ.

Việc gì muốn thì làm, ai nói sao thì mặc kệ vì mình đâu phải sống để người khác thích hay không thích, nên sống thật với mình. Sống phải năng hoạt động nhưng đừng quá mức, ăn uống quá kiêng cữ thì không đủ chất bổ dưởng, quá nhàn rỗi thì buồn tẻ, quá ồn ào thì khó chịu…

Cuộc sống tuổi già thật đa dạng, nhiều màu sắc nên ta cần có nhiều bạn bè, nhiều nhóm bạn bè hoặc tham dự vào những sinh hoạt trong các hội đoàn ái hữu lành mạnh. Gặp bạn, nói ra những điều phiền muộn cho nhau nghe. Hãy tìm cách gặp gỡ bạn bè và người thân vì không còn nhiều thời gian nữa.

Một người lớn tuổi, sống cô đơn, biệt lập, không đi ra ngoài, không giao thiệp với bạn hữu, thế nào cũng đi đến chổ tự than thân trách phận, bất an, lo âu, ủ dột và tuyệt vọng. Từ đó bắt nguồn của bao nhiêu căn bệnh. Đừng bao giờ nói, hay ngh là : “Tôi già rồi, tôi không giúp ích được cho ai nửa”. Đừng nói những lời hay những tư tưởng có ý tuyệt vọng.


Người già chỉ sảng khoái khi được có bạn tâm giao, đó là một liều thuốc bổ mà không bác sĩ nào có thể biên toa cho ta mua được.

Ở tuổi hiện tại, chúng ta đừng nghĩ đến đồng tiền, đừng nghĩ đến giàu hay nghèo nữa và cũng đừng than trách hay hối hận vì những lầm lỗi trong quá khứ và cũng đừng tự hỏi là tại sao bây giờ ta không có nhiều tiền. Đừng nói ta không có tiền.

Có những thứ hiện đang chung quanh ta rất quí giá mà có nhiều tiền cũng không mua được, đó là người phối ngẫu của chúng ta.

Nếu có chút ít đồng tiền thì cứ tiêu xài những gì ta cần vì sẽ có lúc chúng ta để lại cho người khác xài. Nếu hôm nay ta còn khoẻ mạnh, còn ăn được những món ăn ta thích và ăn biết ngon là ta đã có một khối tài sản to lớn trong tuổi già.

Rồi ta tìm đến những người bạn cùng nhau uống tách trà nóng, ly cà phê buổi sáng, kể chuyện năm xưa hay trao đổi những kinh nghiệm trong cuộc sống hiện tại.

Cuối tuần, hẹn nhau với người bạn đi câu cá, hưởng không khí trong lành của thiên nhiên và cũng để cho tâm tư lắng đọng, tinh thần thanh thản. Đó là những niềm vui trong cuộc sống cuả tuổi già.


Sưu tầm

Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
<< phần trước Trang  of 73
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.332 seconds.