Bài mới Thành viên Lịch Tìm kiếm Hỏi/Đáp | |
Ghi danh Đăng nhập |
Chuyện Linh Tinh | |
Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Đời Sống - Xã Hội :Chuyện Linh Tinh |
Chủ đề: Việt Nam- Về tất cả | |
<< phần trước Trang of 119 phần sau >> |
Người gởi | Nội dung | |||||||||||||||||||||||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 13/Jun/2009 lúc 10:54am | |||||||||||||||||||||||||
Sự tích con gáiXưa kia ở tuốt trên trời Ngọc Hoàng Thượng Ðế thảnh thơi thấy buồn Sai bắt một con chuồn chuồn Xịt vô 10 lít nước tương đem hầm Bỏ vô một kí ớt bằm Chanh chua 6 trái, me dầm 7 tô Nước mắt cá sấu 8 tô Dịu dàng chút xíu, 8 tô dữ chằn Nêm thêm 9 chú lăng quăng Mít khô, mít ướt, cằn nhằn, ghen tuông Hai trăm (gr) nhõng nhẽo giận hờn Mụn cám, mụn bọc, mụn cơm, mụn đề Ngọc Hoàng hứng chí... hề hề "Con này hoàn tất khỏi chê chỗ nào" Sai Thiên Lôi lấy bột nhào Bắc Ðẩu canh lửa, Nam Tào quạt than Bỗng nhiên một tiếng nổ vang Thế rồi "con ấy" nhẹ nhàng bay ra Bèn đặt tên là "EVA" Còn gọi "con gái" hay là "Cô em" Sưu tầm
|
||||||||||||||||||||||||||
IP Logged | ||||||||||||||||||||||||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 13/Jun/2009 lúc 10:58am | |||||||||||||||||||||||||
Học ngoại ngữ bằng... thơ
|
||||||||||||||||||||||||||
IP Logged | ||||||||||||||||||||||||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 13/Jun/2009 lúc 11:10am | |||||||||||||||||||||||||
Phong cách người Sài Gòn
• Đã gọi là phong cách, ít ra phong cách ấy cũng xuất phát từ hơn nửa thế kỷ, hoặc hơn nữa, không thể nhìn vào hiện tượng vài mươi năm rồi mất hẳn. Và trong tương lai, phong cách xưa vẫn còn tồn tại, phát triển, khó thay đổi về cốt lõi. Phong cách nào phải do trời đất ban cho, nhưng thành hình do hoàn cảnh bắt buộc con người phải thích ứng, hội nhập, bằng không thì dễ bị đào thải. Thích ứng để tồn tại, vươn lên. Hoàn cảnh do sinh hoạt kinh tế, với quy luật riêng. Ai cũng biết, đó là văn minh biển (Sài Gòn là hải cảng, ngay từ khi mở nước 300 năm trước), để giao lưu với các nước Đông Nam Á, sau đó là các nước phương Tây. Sài Gòn cũng là nơi nhộn nhịp với văn minh sông nước về phía đồng bằng sông Cửu Long. Đồng thời, Sài Gòn còn là không cảng quốc tế quan trọng. Mà khi đã là vùng cảng, thì luôn luôn có nhiều dịch vụ cần thiết, để thu mua hàng hóa, phân phối hàng hóa… đời sống tương đối ddễ dàng hơn so với nông dân vùng xa, vùng sâu. Thành phố cảng phải có hạ tầng cơ sở cần thiết như nhà ở, đường xá, cống rãnh, bệnh viện, trường học, ăn uống, giải trí … Một yếu tố quan trọng phải được nhắc đến, đó là trên đường mở nước, từ những làng mạc khép kín với lũy tre, làng xóm lần hồi mở rộng ra, chỉ còn ranh giới mơ hồ về quản lý hành chính. Người đã bỏ làng quê không bị ràng buộc chặt chẽ về luân lý phong kiến, thể diện gia tộc. Với phố cổ Hội An thời Chúa Nguyễn, mặc nhiên vua chúa phải ban hành cho phía Nam một qui chế dễ dãi. Quá khứ người tù đày, thường phạm bắt buộc phải đi khẩn hoang vẫn còn trong tiềm thức. Đi xa quê hương, nhưng vẫn gắn bó với sông Mã, sông Hồng, non sông liền một dải, chung một lịch sử, một văn hóa, cụ thể là về phong tục vẫn giữ cốt lõi, qua những lễ hội, văn hóa, văn học … Người Sài Gòn cũng ưa nghe tin tức, hay còn gọi là tìm lượng thông tin, bởi vậy báo chí là là món ăn cần thiết. Họ đọc báo để tìm hiểu tình hình chung, đặc biệt là tin tức liên quan đến công việc làm ăn hàng ngày của mình. Thiếu lượng thông tin, hóa ra lạc hậu, thất bại trong việc làm ăn, vì tình hình luôn biến động từng giờ, từng phút. Và cũng vì ngành này liên quan đến ngành khác, người ta phải đọc báo để kiểm tra cho đầy đủ. Ngồi quán cà phê đọc báo, chờ bạn bè, ai không đọc báo thì lắng nghe người đã đọc tóm lược giùm. Ta không lấy làm lạ khi thấy báo bán chạy, nhất là báo Sài Gòn giải phóng, cần thiết để hiểu đường lối cho mọi công dân. Báo Công An thành phố TPHCM bán chạy lạ thường, hợp với khẩu vị của nhiều giới: tin xác thực, đọc lên thấy vui. Lại còn biết được thủ đoạn gian manh để đề phòng. Đọc báo để giải trí, xem quảng cáo xe cộ, nhà đất… ngồi không cũng vô ích. Giao thiệp với bạn bè, tìm bạn mới, trao đổi nhau số điện thoại, danh thiếp. Ăn uống lặt vặt, ai trả tiền cũng được, người tuy khác ngành nghề nhưng biết đâu sẽ giúp đỡ mình chuyện gì đó. Làm quen với anh phu xích lô, cũng là một dịp huống gì với một thương gia. Người đang thất nghiệp cũng có thể giúp đỡ ta khi có dịp. Làm dịch vụ mua bán lớn nhỏ cần sự sòng phẳng. Làm ăn vui vẻ, bất chấp đối tác của mình có quá khứ như thế nào, miễn là giữ chữ tín. Ai gặp khó khăn, có thể thất tín, nhưng phải khiêm tốn xin lỗi. Giận hờn để làm lành, với một tiệc nhỏ rồi bỏ qua, nhưng theo luật giang hồ là “bất quá tam”, nghĩa là đến lần thứ ba thì không khoan dung được. Hào hiệp, nghĩ rằng người đến Sài Gòn đa số là kẻ sa cơ thất thế, vì vậy mà giúp đỡ tận tình, nhưng đừng hiểu lầm đó là ngây thơ, khờ khạo. Là vùng ít thiên tai, bão lụt nên dễ sống. Có nhiều dịch vụ linh tinh, nhờ thế người nghèo có thể sống được, thậm chí, nếu chịu khó thì cũng có thể khá lên được sau vài tháng. “Tiến thì về nội, thôi thì về ngoại”, còn hậu phương thì khá vững, đó là bà con, họ hàng bên vợ, là bạn bè chí cốt ở đồng bằng hoặc miền Đông. Các Chị ở Sài Gòn nói riêng và Nam Bộ nói chung khá linh hoạt, giỏi làm kinh tế, nhất là trong nghề tiểu thương, tảo tần nuôi chồng con, hiếu đễ với cha mẹ. Ngoài ra còn có thói quen cho vay tiền bạc góp, làm ăn nhờ tiền vay này, “làm bữa nào xào bữa ấy”. Ta thấy suốt ngày, thậm chí đến 8 giờ khuya vẫn còn có người đi chợ mua rau cải, gạo cá. Ham thích du lịch, nhất là đi chùa chiền, miếu mạo theo sự đồn đại của bạn bè. Tư tưởng đa thần, cái gì cũng theo, cũng tin, để cầu mong phước đức kinh tế thị trường quả là sự rủi may, cho nên giàu thì không dám khinh lờn thần thánh, nghèo thì khấn vái để được gặp may mắn. Nét tích cực nhất của người Sài Gòn là làm điều từ thiện, theo cảm tính, dễ thương người. Luôn giúp người khuyết tật, nạn nhân bão lụt, thiên tai, theo quan niệm “không ai giàu ba họ, không ai khó ba đời”. Hiện nay, những phong cách trên của người Sài Gòn vẫn còn thể hiện khá rõ. Mặc dầu lúc giao thời với kinh tế thị trường, một số người trẻ tuổi có những biểu hiện nông nổi, nhưng quá 50 tuổi, ai cũng trở về nguồn với kỷ niệm, với tâm linh. Sơn Nam Trích trong “Tâm lý người Việt Nam nhìn từ nhiều góc độ” Chỉnh sửa lại bởi ranvuive - 13/Jun/2009 lúc 11:11am |
||||||||||||||||||||||||||
IP Logged | ||||||||||||||||||||||||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 16/Jun/2009 lúc 1:53am | |||||||||||||||||||||||||
Cho và Nhận
Một người đàn ông bị lạc giữa một sa mạc rộng lớn. Ông mệt lả và khát khô, sẵn sàng đánh đổi bất kì cái gì chỉ để lấy một ngụm nước mát. Đi mãi đi mãi, đến khi đôi chân của ông đã sưng lên nhức nhối, ông thấy 1 căn lều: cũ, rách nát, không cửa sổ. Ông nhìn quanh căn lều và thấy ở 1 góc tối, có 1 cái máy bơm nước cũ và rỉ sét. Tất cả trở nên lu mờ đi bên cạnh cái máy bơm nước, người đàn ông vội vã bước tới, vịn chặt vào tay cầm, ra sức bơm. Nhưng không có 1 giọt nước nào chảy ra cả. Thất vọng, người đàn ông lại nhìn quanh căn lều. Lúc này, ông mới để ý thấy 1 cái bình nhỏ. Phủi sạch bụi cát trên bình, ông đọc được dòng chữ nguệch ngoạc viết bằng cách lấy viên đá cào lên: “Hãy đổ hết nuớc trong bình này vào cái máy bơm. Và trước khi đi, hãy nhớ đổ nước đầy lại vào chiếc bình này”. Người đàn ông bật cái nắp bình ra, và đúng thật, trong bình đầy nước mát. Bỗng nhiên, người đàn ông rơi vào 1 tình thế bấp bênh. Nếu ông uống ngay chỗ nước trong bình, chắc chắn ông có thể sống sót. Nhưng nếu ông đổ hết nước vào cái bơm cũ gỉ, có thể nó sẽ bơm được nước trong lành từ sâu trong lòng đất - rất nhiều nước. Ông cân nhắc khả năng của cả hai sự lựa chọn: nên mạo hiểm rót nườc vào máy bơm để có nguồn nước trong lành hay uống nước trong cái bình cũ và coi như không đọc được lời chỉ dẫn? Dù sao, lời chỉ dẫn không biết đã ở đó bao lâu rồi và không biết có còn chính xác nữa không... Nhưng rồi cuối cùng, ông cũng quyết định rót hết nước váo cái máy bơm. Rồi ông tiếp tục nhấn mạnh cái cần của máy bơm, một lần, hai lần ….chẳng có gì xảy ra cả!Tuy hoảng hốt, nhưng nếu dừng lại, ông sẽ không còn một nguồn hy vọng nào nữa, nên người đàn ông kiên trì bơm lên xuống, lần nữa, lần nữa …. nước mát và trong lành bắt đầu chảy ra từ cái máy bơm cũ kỹ. Người đàn ông vội vã hứng nước vào bình và uống. Rồi ông hứng đầy bình, dành cho người nào đó có thể không may mắn bị lạc đưòng như ông và sẽ đến đây. Ông đậy nắp bình, rồi viết thêm 1 câu dưới dòng chữ có sẵn trên bình: “Hãy làm theo chỉ dẫn. Bạn phải cho trước khi bạn có thể nhận.” www.SAGA.vn - dangquangn (sưu tầm) |
||||||||||||||||||||||||||
IP Logged | ||||||||||||||||||||||||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 16/Jun/2009 lúc 2:00am | |||||||||||||||||||||||||
Tính cách người Sài Gòn
Thực ra thì ở đâu cũng có người này người kia, nhưng mỗi miền đất thường sẽ có một số nét chung nhất định mà người ta bắt gặp. Sẽ là rất không công bằng nếu như vơ đũa cả nắm. Tuy nhiên biết thêm một số tính cách đặc trưng của một miền đất nào đó cũng rất hay, phải không? cafeSG |
||||||||||||||||||||||||||
IP Logged | ||||||||||||||||||||||||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 16/Jun/2009 lúc 2:07am | |||||||||||||||||||||||||
10 người yêu thương ta
|
||||||||||||||||||||||||||
IP Logged | ||||||||||||||||||||||||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 20/Jun/2009 lúc 1:37am | |||||||||||||||||||||||||
Một số cơ sở lý luận để tự tin hơn trước nam giới
Tuy nhiên với chuyên môn không phải trong giới folklore (dân gian học) nên cũng chỉ như biết đến đâu, nghĩ và viết đến đó thôi. Mong cũng là một chút quà gửi đến các bà các mẹ và hàng đội ngũ đằng sau nữa nhân dịp 8/3, 20/10…( bài viết được phát triển từ “nguyên lý mẹ của nền văn hóa Việt Nam – cố gs Trần Quốc Vượng .) 1. Từ huyền thoại khởi nguyên Cặp vợ chồng khởi nguyên của dân tộc ta: mẹ Âu Cơ và bố Lạc Long Quân (theo truyền thuyết là như thế) sinh ra trăm trứng nở ra trăm con. Sách toàn thư và Lĩnh Nam chích quái còn chép rằng: Mẹ Âu trách bố Lạc mải rong chơi không chăm sóc con cái nên đã chia: 50 con theo bố xuống biển, 50 con theo mẹ lên non (vùng đồng bằng thì sao? …và nói phải tội không biết như thế này có phải gọi là ly thân không?). Điều này theo suy luận của cá nhân tôi thì dù đây không phải là có thật thì cũng đã thể hiện cách nghĩ rất “hiện đại" của người xưa: vợ chồng đều phải có trách nhiệm nuôi dậy con cái, khi tách riêng ra thì mỗi người phải chịu trách nhiệm như nhau? Có thể đọc được ở tài liệu (bằng truyền miệng, văn bản) đâu đó rằng Hùng Vương – (ông tổ dựng nước Việt Nam sau này) là một trong số con theo bố. Thì xin đính chính lại điều trên là sự xuyên tạc dân gian (fakelore) của các nhà viết sử bị ảnh hưởng lớn của tư tưởng Bắc quốc. Một ai đó trong số bạn đọc khi nào nghĩ về nữ giới nước ta đều tưởng tượng cảnh bất bình đẳng giống như trong phim Trung Quốc hay trong quá khứ cũng như hiện tại. Ồ không, tôi sẽ đưa ra một số bằng chứng rất khác đấy. 2. Người Việt cổ chưa chắc đã “lạc hậu” so với người Việt hiện đại Sách Hán thư của Trung Hoa quyển 116 chép: “Người Việt không biết đạo cha con, không biết đạo vợ chồng” Người Trung Hoa đúng là rất “khinh” “Người Việt” vì không có ông Khổng Tử, không có nền Nho giáo như nước sở tại (Trong cái bối cảnh lịch sử ấy thì nói đi cũng phải nói lại Trung Hoa đã có một nền văn hóa đáng kể so với người Việt). Thế nhưng chúng ta cũng hãy “chấp” mấy ông ý đi vì thực ra trong những dòng ghi chép trên mấy ông viết sử Trung Hoa đã để lại một thông điệp có ý nghĩa lớn: Cấu trúc gia đình, xã hội của người Việt cổ khác hoàn toàn so với Hoa Hạ cổ, chí ít là từ đầu công nguyên). Tức là chưa có chuyện “thuyền theo lái, gái theo chồng”, có khi người phụ nữ còn đóng vai trò chủ động và mạnh mẽ hơn. Xin đưa một ví dụ là cuộc khởi binh kháng Hán (40 – 43 ) là do Bà Trưng lãnh đạo, Hai Bà cưỡi đầu voi dữ trên xa trường – đàn ông mấy ai đã làm được? Thế thì có phải phụ nữ Việt ta chưa bao giờ được bình đẳng không, thưa các vị? 3. Ai là to nhất? Theo Nho giáo thì nhất là trời, sau đó là con trời (vua – thiên tử), tiếp đó là quan lại rồi bét nhất là dân. Thế nhưng sau hơn một ngàn năm Hoa hóa thì người Việt ta vẫn không chịu công nhận như vậy và chắc “phép vua thua lệ làng” nên mấy vị Bắc quốc không thể dùng tư tưởng của mình để thay đổi cho trật tự “Nhất vợ nhì trời”. (May ra thì Vua đứng thứ ba vì còn các bà trên trời nữa…). 4. Cái gì là to nhất? Có ai nói “Đường Bố”, “ ông Bố”…”Ngón Bố” rồi vân vân và vân vân chưa?. Câu trả lời là chả có ai cả cho dù người không được đi học hay đến ông giáo sư đại học. Chỉ có Đường Cái, Sông Cái, Ngón Cái… và từ trước đến nay có ai gọi khác đi đâu, mà nghe chữ “ Cái” cũng rất xuôi, rất ngọt đấy chứ, phải không các bạn? (Có khó nghe không khi nói “to tổ bố”? ). 5. Ai có trách nhiệm nhất? Chúng ta hay nghe câu “con dại cái mang” (bố nó đâu rồi?). Sự việc chia con theo mẹ lên non, theo bố xuống biển liệu có phải bắt nguồn từ sự sống buông thả của người chồng không? 6. Trước khi gác tay đánh máy Xin mạn phép thay mặt anh em cảm ơn chân thành đến các cụ, các bà các mẹ… Mấy dòng trên đã là cái gì đâu so với những gì mà các cụ… đã và đang trải qua, tất cả cũng chỉ tại cái tính “lười biếng” của anh em chúng tôi mà một phần lỗi cũng tại “ con hư tại mẹ…”. Nói không ngoa thì lỗi này chủ yếu là do cái tư tưởng Nho giáo gây ra, và rất may nó đã bị kết án tử hình vắng mặt. Bởi dư âm của cả một hệ tư tưởng là rất khó phai nhòa. Và cũng đừng vì những dòng trên mà ngày càng chiều anh em hơn trong khi công cuộc giải phóng phụ nữ vẫn đang cần đẩy mạnh. Xin hết. |
||||||||||||||||||||||||||
IP Logged | ||||||||||||||||||||||||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 20/Jun/2009 lúc 1:59am | |||||||||||||||||||||||||
Tại sao nên đi du lịch Việt Nam?
|
||||||||||||||||||||||||||
IP Logged | ||||||||||||||||||||||||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 20/Jun/2009 lúc 12:25pm | |||||||||||||||||||||||||
Mười điều để tham gia giao thông an toàn ở Việt Nam
1. Phải lạng lách, đánh võng giỏi: Vì nếu chẳng may có kẻ nào phóng tạt đầu còn biết cách mà né chứ. 2. Chớ dại mà tranh đường với mấy cái xe tải thồ, trông nhỏ con và xộc xệch thế thôi nhưng chạy thì “hăng máu” lắm đấy. 3. Phải tập vững thần kinh khi nghe còi ôtô tải quá lớn. Giật mình là dễ chết như chơi đấy. Đụng với xe tải thì phần thua ắt sẽ về… ta rồi. 4. Nhường đường cho mọi loại xe trên những tuyến đường hay xảy ra tai nạn. Vội gì, muộn vài phút còn hơn là muộn suốt đời. 5. Đi chậm không phải là an toàn nhất: Bằng chứng là có bận tôi đi chậm, gặp đèn đỏ, dừng lại thì bị một cái xe đi phía sau húc, méo cong cả biển số, đẩy tôi xô lên phía trước vượt qua cả vạch vôi, kèm theo một câu quát nhặng lên:”Đi gì mà chậm như rùa thế, sao không đi dừng lại làm gì, có cảnh sát đâu”. 6. Hãy đi xe buýt: Theo thống kê, trong các tai nạn giao thông do xe buýt gây ra thì đa số xe buýt vẫn an toàn còn nạn nhân khác thì ngắc ngoải. 7. Đi bộ qua đường cũng đừng mất cảnh giác dù là đang có đèn xanh cho người đi bộ. Nhiều người đi bộ vẫn chết như thường đấy thôi. 8. Lỡ chẳng may cùng tuyến đường với mấy “tay đua”, “tay xiếc lòng đường” thì tốt nhất là nên xuống xe, dắt bộ trên vỉa hè. Đời dài mà, đừng bán rẻ nó. 9. Nên đội thêm cái mũ vải bên trong mũ bảo hiểm. Có hai mũ vẫn an toàn hơn, vì làm sao mà biết chất lượng mũ nào thì đảm bảo được. 10. Cuối cùng, bạn hãy tự rèn luyện ở nhà sao cho mắt tinh, tai nhạy, chân tay nhanh để có bị đâm thì cố mà phóng lên vỉa hè rồi hãy ngã nhé.
|
||||||||||||||||||||||||||
IP Logged | ||||||||||||||||||||||||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 22/Jun/2009 lúc 10:55am | |||||||||||||||||||||||||
|
||||||||||||||||||||||||||
IP Logged | ||||||||||||||||||||||||||
<< phần trước Trang of 119 phần sau >> |
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |