Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Chuyện Linh Tinh
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Đời Sống - Xã Hội :Chuyện Linh Tinh
Message Icon Chủ đề: Bâng khuâng cuối năm- đầu năm Gởi trả lời Gởi bài mới
Người gởi Nội dung
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Chủ đề: Bâng khuâng cuối năm- đầu năm
    Gởi ngày: 13/Feb/2010 lúc 8:44pm
 
 
 
Saigon( hay VN) đang sáng mùng 1 Tết Canh Dần
Vùng Hoa Thịnh Đốn( hay Mỹ Quốc) đang trong những giờ phút của tối 30 Tết năm Kỹ Sửu .
Giờ phút thiêng liêng cả hai nơi đều mang đến chút bâng khuâng , cho dù người phương xa hay người trong nước.
 
Sáng nay, mở email-box , đọc được hai bài Thơ Xuân của thân hữu , ngày Xuân nhớ lại... năm xưa , thời chinh chiến hằn sâu ký ức tuổi trẻ VN trước 30-4-1975.
Thân kính gửi đến ... "những người muôn năm cũ" chút  hoài niệm Cuối Năm Kỹ Sửu- Đầu Xuân Canh Dần.
 
mk
 
 
XIN MỜI NGHE "EM ĐẾN THĂM ANH ĐÊM 30"(KHÁNH LY HÁT)
 
 
 
XIN MỞI THƯỞNG THỨC HAI BÀI THƠ XUÂN
 
 

CÓ NHỮNG  LẦN XUÂN

Nhất Lang Phương

Có những  lần xuân  nơi quê tôi
Canh nồi bánh tét, đêm ba mươi
Đì đùng pháo Tết chưa đến Tết
Mấy nhánh  hoa mai  đã nở tươi
                -   -   -
Có những lần xuân tại tỉnh xa
Ra đi  trọ học  phải  xa nhà
Ngồi trên căn gác nhìn nhân thế
Xuân  đến  nơi  đây  chỉ  mình  ta

 
               -   -   -
Có những lần xuân chốn tiền đồn
Súng thù pháo đến quá dập dồn
Thành đô vui hưởng tưng bừng hội
Ta chôn biên cương biết mất còn
                -   -   -
Có những lần xuân giặc tiến quân
Đạn gào như pháo nổ vang lừng
Chẳng ai biết trong đêm trừ tịch
Gặp mặt mới hay giống người rừng
                -   -   -
Chém giết làm chi những ngày xuân
Giao thừa chưa kịp lễ  đón mừng
Lưởi lê, họng súng  đâu tràn tới
Đầu rụng,thây phơi bởi , Cộng quân
                -   -   -
Có những  lần xuân  tại nơi đây
Tuyết rơi, giá lạnh  phủ lên đầy
Ngồi nhà nhấm nháp vài chung rượu
Nuối tiếc quê hương… xuân sum vầy
  
 
 
 
 
XUÂN ĐẾN TRONG ĐỜI
Nhất Lang Phương

Đón xuân này tôi nhớ xuân qua
Mừng tết sum vầy... lễ ông bà
Sau đêm giao thừa chờ trời sáng
Lên chùa cầu phước với Mẹ Cha
                     -   -   -
Xuân ấy tôi cùng với người yêu
Ước mơ khấn nguyện đủ mọi điều
Nhưng có ngờ đâu thời thế đảo
Tôi, nàng phải chịu cảnh cô liêu 
                     -   -   -
Xuân ấy tôi cùng bạn bè vui
Nâng chén cùng say phá nhau cười
Thế rồi quốc biến nhiều tao loạn
Người phải tòng quân kẻ ngược xuôi
                     -   -   -
Xuân ấy đóng quân chốn rừng già
Hân hoan mừng đón hát vang ca
Đạn giặc nổ rền thay pháo tết
Chiến hào vây hãm kẻ phương xa
                     -    -   -
Xuân ấy tôi đang sống quê người
Mong cầu đất nước được vui tươi
Tôi trở lại thăm thâm tình cũ
Cha già, Mẹ yếu nhớ khôn nguôi
                     -    -   -
Xuân kia tôi cũng trở về thăm
Nhưng rồi vỡ mộng đã bao năm
Mẹ Cha tôi đã ... lìa dương thế
Chẳng tròn hiếu đạo nghĩ đau lòng
                     -    -   -
Xuân nầy cũng đến với tôi đây
Nhắp chén rượu cay lòng tràn đầy
Thế thái nhân tình thời suy thịnh
Kiếp đời  vùi dập ... số không may



Chỉnh sửa lại bởi mykieu - 14/Feb/2010 lúc 12:34am
mk
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 02/Feb/2011 lúc 8:51pm
 
Lại một năm qua . Năm Canh Dần khép lại .   
"Bâng khuâng cuối năm - đầu năm" , bây giờ, là của năm Tân Mão !
mk

 

 

Thứ năm, 3/2/2011, 04:53 GMT+7
 

Mưu sinh trong đêm giao thừa Sài Gòn

Ngồi bệt trong dòng chân người trải Hội hoa xuân và xem pháo hoa trong đêm giao thừa ở Sài Gòn, cụ Lành (80 tuổi) giơ xấp vé số chờ người mua. Cùng thân phận là hai cậu bé bán nước không biết hương vị Tết quê...

Trong đêm giao thừa những người cao tuổi thường sum vầy bên mái ấm gia đình cùng con cháu. Nhưng với cụ Lành (80 tuổi, quê Quãng Ngãi) thì không may mắn như thế. Vì phải mưu sinh nuôi sống bản thân mình mà cụ phải bán từng tờ vé số trong dòng người chơi xuân ở đường Hoa Nguyễn Huệ (quận 1, TP HCM).
Còn với hai anh em Lộc (12 tuổi) và Hải (10 tuổi) phải lặn lội theo cha mẹ từ Cà Mau kiếm sống bằng nghề bán nước suối trong đêm giao thừa. Đây là cái đêm giao thừa đầu tiên nơi đất khách lạ người của hai cậu bé. "Nhín các bạn trẻ khác được cha mẹ dắt đi chơi, em cũng ước ao...", Hải nói.
Bà lão tên Mến (68 tuổi), tóc đã bạc, chân tay đã yếu nhưng ngày ngày vẫn dìu đứa con trai đầu bị mù bước những bước nhọc nhằn xuống phố thổi sáo bán vé số mưu sinh.
Trong khi đó, Tuấn Anh thì Tết này không về Quảng Nam mà ở lại Sài Gòn làm thêm bằng nghề ảo thuật tại cửa hàng nước trên đường Nguyễn Huệ. Chỉ buổi mỗi đêm, cậu sinh viên này cũng kiếm thêm cho mình hơn 100 ngàn đồng.
Mỗi cánh bướm giá 20.000 đồng, anh Thành cho biết bán mỗi đêm khoảng vài chục cái, tiền lời cũng khoảng 200 ngàn đồng. Chính vì số tiền dễ kiếm của ngày Tết mà anh quyết định năm thứ hai không về Quãng Ngãi sum họp với vợ và hai con. Anh tận dụng những ngày Tết này để kiếm thêm ít tiền mua đồ gửi về quê sau.
Món ăn cá viên chiên trở nên sở thích của người đi chơi đêm. Đó là lý do mà anh Hải đã 5 năm không có đêm giao thừa cùng gia đình, sau khi lặn lội từ Bạc Liêu lên. Anh cho biết, sáng mùng 1 Tết, sau khi thu dọn đồ đạc, anh sẽ bắt xe về quê để chung vui gia đình 2 ngày sau đó tiếp tục trở lại để kiếm tiền.
Không được như mọi người có cái Tết bên cạnh người thân nhưng anh Nguyễn Văn Quang (Bình Định) cũng nở nụ cười thật tươi với xe bắp nướng của mình. Anh Quang cho biết, những ngày Tết người ta đi chơi đông nên dễ kiếm tiền. Số tiền có được ngày Tết từ đó anh sẽ gửi về quê cho cha mẹ nuôi 3 em nhỏ ăn học.
Hay chị Xinh là người dân tộc Chăm cho biết, cả 3 anh em của chị cũng không phải về quê ăn Tết mà ở lại Sài Gòn bán đồ thổ cẩm cho khách du xuân. Đã 10 năm nay, những đêm giao thừa, chị thường làm việc này.
Hai vợ chồng anh Thành Nam gửi đứa con đầu lòng cho bà ngoại chăm sóc ở Sóc Trăng và lên Sài Gòn mưu sinh bằng nghề bán đậu phộng. Tết này vợ anh về lo cho con vui vài ngày Tết còn anh quyết định ở lại kiếm tiền.
Còn đây, anh Phước cũng không về Nghệ An để đón Tết cùng gia đình mà chọn giải pháp ở lại kiếm tiền bằng nghề bán khô mực và nước uống. "Đi 2 năm rồi cũng nhớ nhà lắm, nhất là những ngày Tết này thấy cũng được về quê mình tuổi thân. Nhưng thôi vì về quê tốn tiền thì mình ở lại đây lại kiếm được tiền", anh Phước chia sẻ.

An Nhơn

mk
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 02/Feb/2011 lúc 8:58pm

 

Thứ ba, 1/2/2011, 11:19 GMT+7
 

Những 'chú mèo' tràn ngập đường phố Sài Gòn

Mèo trên panô, mèo bằng tượng vui nhộn, rối hình mèo tinh nghịch..., đó là những hình ảnh mà người dân TP HCM có thể bắt gặp trên đường phố trong dịp Tết Tân Mão.

Chú mèo được trang trí đèn lộng lẫy ở khách sạn Rex (quận 1).
Với giá 15.000 đồng mỗi chú mèo bông bóng, anh Thành cho biết những đêm gần Tết bán được vài chục con, thu nhập nhờ đó mà cũng được tăng lên.
Đôi nam nữ tinh nghịch diễn động tác của hai chú mèo ở đường Nguyễn Huệ.
"Chú mèo trèo cây cao..." bị hai cô gái kéo đuôi ở đường Nguyễn Huệ.
Hai cô gái chụp ảnh lưu niệm cùng chú rối hình mèo ở đường Đồng Khởi.
Chú rối hình mèo tinh nghịch cùng nhóm trẻ ở Lễ hội đường sách trên đường Mạc Thị Bưởi, tối 30/1.
Dọc theo đường hoa Nguyễn Huệ có rất nhiều mèo với nhiều biểu tượng lớn nhỏ, vui, buồn... đặt khắp nơi.
Những chú mèo là nơi được khách tham quan dừng chân, tạo dáng chụp ảnh lưu niệm.
Chú mèo bưng đòn bánh Tét.
Chú mèo ăn dưa hấu.
Bé gái chụp cùng với tượng mèo trên đường Đồng Khởi.
Panô in hình những chú mèo xuất hiện dọc theo các tuyến đường ở trung tâm TP HCM.

An Nhơn

 
 


Chỉnh sửa lại bởi mykieu - 02/Feb/2011 lúc 9:14pm
mk
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 02/Feb/2011 lúc 9:03pm

 

Bữa cơm đoàn viên 30 tết ở Sài Gòn

 

 

Hôm%20nay%20%2830%20tết%29%20mới%20là%20ngày%20tết%20chính%20của%20gia%20đình%20tôi.%20Ảnh:%20Vũ%20Mai

 
 
 
 
mk
IP IP Logged
tuavanle
Admin Group
Admin Group
Avatar

Tham gia ngày: 30/May/2007
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 335
Quote tuavanle Replybullet Gởi ngày: 04/Feb/2011 lúc 2:56pm
Hoa Đào Ngày Xuân
(Nguyễn Khuê)


Mùa Xuân không thể không nói đến hoa, bởi lẽ "Xuân đáo bách hoa khai", Xuân là mùa trăm hoa đua nở, trăm hoa khoe sắc. Mùa Hạ thì nóng bức, hai mùa Thu và Đông thì lạnh lẽo, chỉ mùa Xuân ấm áp mới thích hợp với hoa. Cùng chia sẻ quan niệm ấy, Nguyễn Trãi (1380-1442), một nhà thơ sống hòa mình với thiên nhiên hoa cỏ, đã ca ngợi vẻ đẹp của hoa xuân:

Ba tháng hạ thiên bóng nắng dài

Thu đông lạnh lẽo cả hòa hai

Đông phong từ hẹn tin xuân đến

Đầm ấm nào hoa chẳng tốt tươi.

(Xuân hoa tuyệt cú, bài 1)
 Đông phong không phải là gió mùa Đông, mà là gió từ phương Đông thổi đến, tức gió xuân. Theo vũ trụ quan của người Trung Quốc, mùa Xuân thuộc hành mộc, ở về phương Đông.
 Xuân về đem theo cả trăm hoa với những dáng vẻ và màu sắc khác nhau, nhưng được cho là hoa của mùa Xuân thì chỉ có đào và mai. Ở đây chỉ xin nói về hoa đào.
 Mỗi năm, hoa đào lại trở về với tất cả vẻ thắm tươi mơn mởn vốn có của nó giữa khi trời đất sang xuân:
 Một đóa đào hoa khéo tốt tươi

Cách xuân mơn mởn thấy hoa cười.

Nguyễn Trãi.
(Đào hoa thi, bài 1)
 Người xưa coi đào là loài cây vốn ở thượng giới, trồng tại vườn đào của Tây Vương Mẫu. Theo Hán Vũ cố sự, Tây Vương Mẫu trồng đào ba ngàn năm mới ra quả một lần. Đông Phương Sóc ba lần đến ăn trộm đào, Tây Vương Mẫu giận, đày ông xuống cõi trần. Trong Quốc âm thi tập của Nguyễn Trãi, Đào hoa thi là chùm thơ vịnh hoa đào, gồm có sáu bài thất tuyệt, thì hết ba bài có nhắc tới chim xanh (sứ giả của Tây Vương Mẫu), Dao Trì, Tây Vương Mẫu và Đông Phương Sóc. Trong Truyện Kiều, Nguyễn Du dùng điển tích này để viết câu:
 Vẻ chi một đóa yêu đào,
Vườn hồng chi dám ngăn rào chim xanh.
Đào yêu (đào tơ mơn mởn) lại là tên một bài thơ trong Kinh Thi.
 Đào Tiềm (365-427) đời Tấn viết bài Đào hoa nguyên ký kể chuyện một người đánh cá đi lạc đến suối Hoa Đào, vào động Đào Nguyên(1), gặp con cháu những người lánh nạn đời Tần sống ở trong đó; người ấy lưu lại vài ngày rồi ra về, sau trở lại thì không tìm thấy chốn cũ. Bài ký nổi tiếng ấy đã tạo nên một màn sương khói huyền ảo vây phủ động Đào Nguyên, khiến nơi đó đối với người đời trở thành một cõi tiên và cây đào cũng trở thành một loài cây đặc trưng của cõi tiên. Chùm thơ của Tào Đường thời Vãn Đường (836-905) nói về Lưu Thần và Nguyễn Triệu vào núi Thiên Thai (2) hái thuốc, gặp tiên nữ, kết duyên vợ chồng, ở được nửa năm thì nhớ nhà, từ giã tiên nữ xuống núi; sau muốn trở lại Thiên Thai nhưng không nhớ đường. Chùm thơ gồm có năm bài thất ngôn bát cú, ba bài trong số đó có nói tới hoa đào. Hay nhất là hai câu cuối bài Tái đáo Thiên Thai:

Đào hoa lưu thủy y nhiên tại

Bất kiến đương thời khuyến tửu nhân.

(Nước vẫn êm trôi, đào vẫn nở

Đâu người thuở ấy chuốc ly bôi?)

Trần Trọng San (dịch).
 Hai câu thơ khép lại cõi tiên mà người thế tục, nhờ tiền duyên, chỉ có thể đặt chân đến một lần.
 Nguyễn Bỉnh Khiêm (1491-1585) vịnh hoa đào cũng cho rằng đào là giống cây xuất xứ từ cõi tiên:

 Tiên thụ thùy tương quán lý tài?

Hảo xuân nhất độ hảo hoa khai.

 (Đào hoa thi)

 Cây tiên bên quán bởi ai trồng?

Mỗi độ xuân về rực rỡ bông.

Nguyễn Khuê (dịch)
 Theo Nguyễn Trãi, mùa Xuân đẹp nhất hoa đào:

 Khí dương hòa há có tư ai

Năng một hoa này nhẫn mọi loài.

(Đào hoa thi, bài 4)
 Trước kia, một cành đào thắm, mội đôi câu đối đỏ và vài cặp bánh chưng xanh là cái Tết đặc trưng ở miền Bắc nước ta. Ngày Tết mà thiếu một trong ba thứ ấy thì hương vị Tết không trọn vẹn. Vào dịp Xuân về, các ông đồ ở nhà quê ra chợ viết câu đối Tết để bán, tạo thành hình ảnh quen thuộc một thời:

 Mỗi năm hoa đào nở

Lại thấy ông đồ già

Bày mực tàu giấy đỏ

Bên phố đông người qua.

(Ông đồ - Vũ Đình Liên)

 Rồi Nho học suy tàn, chữ Hán cũng suy tàn theo. Số người biết chữ Hán ngày một ít đi. Câu đối đỏ ngày Tết cũng theo thời gian mà biến mất, chỉ còn lại cành Đào và bánh Chưng.
 Nhưng tại sao ngày Tết mọi người đều chưng cành đào trong nhà? Trước hết, một cành hoa đào tươi thắm không chỉ làm cho nhà cửa thêm phần đẹp đẽ và ấm cúng trong những ngày đầu năm, mà màu đỏ nhạt của nó còn tượng trưng cho những điều tốt đẹp người ta hy vọng sẽ trở thành hiện thực trong năm mới. Mặt khác, theo sách Phong tục chí, trên núi Độ Sóc ngoài biển có một cây đào rất lớn, ở gốc cây đào có hai vị thần tên là Thần Trà và Uất Lũy, cai quản đàn quỷ, hễ quỷ nào ác hại thì hai vị Thần này dùng dây lau trói lại, cho cọp ăn(3). Vì vậy, vào đầu năm người ta dùng hai tấm ván gỗ đào, trên có viết tên Thần Trà và Uất Lũy, treo hai bên cửa để trừ ma quỷ. Ở những vùng không có cây đào, người ta dùng giấy viết tên hai vị thần này dán lên cửa. Có thể phong tục này được cách tân, thay vì treo cành đào, người ta chưng hoa đào.
 Về hoa đào có một giai thoại thật kỳ thú. Thôi Hộ, nhà thơ đời Đường, nhân tiết thanh minh đi dạo chơi ngoài thành, thấy một vườn đào nở hoa rất đẹp, liền gõ cửa xin vào thưởng hoa. Một cô gái ra mở cửa hỏi, rồi đem nước mời uống. Năm sau, cũng vào tiết thanh minh, nhà thơ lại tìm đến chốn cũ, thì cửa đóng then cài. Chàng để một bài thơ ở cửa rồi đi:

 Đề tích sở kiến xứ

Khứ niên kim nhật thử môn trung

Nhân diện đào hoa tương ánh hồng.

Nhân diện bất tri hà xứ khứ?

Đào hoa y cựu tiếu đông phong.

 Dịch thơ:
 Đề chỗ đã thấy năm trước

Năm ngoái ngày này ở cửa trong

Mặt ai ửng thắm với đào hồng.

Mặt ai chẳng biết giờ đâu mất?

Như cũ hoa đào cợt gió đông.

Nguyễn Khuê (dịch).
 Mấy hôm sau Thôi Hộ trở lại, nghe trong nhà có tiếng người khóc. Một ông lão ra hỏi có phải là Thôi Hộ không, và cho biết con gái của ông sau khi đọc bài thơ đã nhịn đói mà chết. Thôi Hộ xin vào khấn trước xác người con gái. Lạ lùng thay cô gái sống lại. Ông lão cho là hai người có duyên nợ với nhau, nên gả con gái cho Thôi Hộ. Mượn ý thơ từ giai thoại này, Nguyễn Du tả cảnh Kim Trọng trở lại chốn cũ tìm Thúy Kiều:

 Trước sau nào thấy bóng người

Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông.

 Đó là hoa đào trong sinh hoạt của người đời và trong văn chương. Đối với những vị xuất gia, hoa đào được xem như một biểu tượng qua đó nhận thức thực tại mà chứng ngộ. Vì thế, hoa đào thường được dùng trong những câu nói của các vị thiền sư như những công án.
 Một vị Tăng hỏi Sơ Tổ Trúc Lâm Trần Nhân Tông (1258-1308) thế nào là "gia phong Phật quá khứ". Ngài đáp:

 Vườn rừng vắng vẻ ai xem sóc

Lý trắng đào hồng hoa tự nhiên.

 Vị Tăng lại hỏi về "gia phong Phật hiện tại". Ngài nói:

 Gia phong sóng bạc mê yến sớm

Tiên uyển đào hồng say gió xuân(4).
 Thiền sư Linh Vân đời Đường ở chỗ ngài Quy Sơn Linh Hựu lâu năm không ngộ. Một hôm nhân thấy hoa đào nở mà ngộ đạo, Sư làm bài kệ rằng:

 Tam thập niên lai tầm kiếm khách

Kỷ hồi lạc diệp hựu trừu chi

Tự tùng nhất kiến đào hoa hậu

Trực chí như kim cánh bất nghi.

 Dịch thơ:

 Ba chục năm tìm kiếm uổng thôi

Mấy phen lá rụng lại đâm chồi

Từ khi chợt thấy hoa đào nở

Nghi hoặc như nay dứt sạch rồi.

Nguyễn Khuê (dịch).
 Tổ Quy Sơn xem bài kệ, chất vấn sở ngộ của Sư, thấy khế hợp, liền bảo: "Từ duyên mà đạt ngộ, không bao giờ lui sụt, hãy khéo tự giữ gìn". Thiền lâm gọi chuyện này là "Linh Vân kiến đào minh tâm" hoặc "Linh Vân đào hoa ngộ đạo"(5).
 Chuyện ngài Linh Vân thấy hoa đào nở mà ngộ đạo trở thành đề tài cho những cuộc hỏi đáp giữa các thiền sư đời sau. Một vị Tăng hỏi Tuệ Trung Thượng sĩ (1230-1291) rằng: "Rậm rậm hoa vàng đều là Bát nhã" là ý gì? Thượng sĩ không đáp thẳng mà hỏi ngược trở lại:

 Hoa đào đâu phải bồ đề thụ

Sao lại Linh Vân nhập đạo tràng?(6)
 Một vị Tăng hỏi Sơ Tổ Trúc Lâm: "Ngài Linh Vân khi xem hoa đào ngộ thì thế nào?". Ngài trả lời:
 Tự nở tự tàn theo thời tiết
Chúa xuân bị hỏi cũng khôn lời(7).
 Tùy theo căn cơ, có người thấy hoa đào nở mà ngộ đạo, có người lại thấy hoa đào rụng mà ngộ. Thiền sư Thủ Tuân (1079-1234) một hôm ngồi nhắm mắt tĩnh tọa suốt ngày, đến khi ngước mắt nhìn lên, thấy hoa đào rơi lả tả liền ngộ, bởi lẽ thấy "đào hoa lạn mạn" là nhận thức trọn vẹn cái quy luật "sinh, trụ, dị, diệt" của vũ trụ vạn hữu:
 Chung nhật khán thiên

Chung nhật khán thiên bất cử đầu

Đào hoa lạn mạn thủy đài mâu

Nhiêu quân tiện hữu già thiên võng

Thấu đắc lao quan tức tiện hưu.

 Dịch thơ:
 Suốt ngày nhìn trời

Ngày trọn nhìn trời chẳng ngẩng đầu

Ngước trông lả tả cánh hoa đào

Che trời quanh bạn đều giăng lưới

Chẳng vượt lao quan chẳng chịu nào.

Nguyễn Khuê (dịch).
 Xuân là mùa của hy vọng. Hoa xuân tươi đẹp đáng yêu. Xuân sang, hãy cùng với mọi người đón Xuân, vui Xuân và thưởng hoa. Nhưng, như lời kệ của Thiền sư Giác Hải đời Lý nói:

 Hoa điệp bản lai giai thị huyễn

Mạc tu hoa điệp hướng tâm trì.

 (Hoa bướm xưa nay đều huyễn ảo

Đừng nên giữ hoa bướm trong tâm)

 Có người nói "Xuân đang đến nghĩa là xuân đang qua". Thấy "bách hoa khai", không thể không nghĩ tới lúc "bách hoa lạc". Như thế không phải là bi quan, mà là cái nhìn biện chứng về vũ trụ vạn hữu. Đó chính là gỡ bỏ cặp kính màu hồng cũng như cặp kính màu đen để nhìn xuân, nhìn hoa, nhìn sự vật nói chung bằng đôi mắt của chính mình dưới ánh sáng của lý duyên khởi duyên sinh.
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 04/Feb/2011 lúc 6:40pm
Hello Lê Tua,
 
Một "quà Xuân" thật hay. Cám ơn Tua.
"Có người nói "Xuân đang đến nghĩa là xuân đang qua". Thấy "bách hoa khai", không thể không nghĩ tới lúc "bách hoa lạc". Như thế không phải là bi quan, mà là cái nhìn biện chứng về vũ trụ vạn hữu.
Đó chính là gỡ bỏ cặp kính màu hồng cũng như cặp kính màu đen để nhìn xuân, nhìn hoa, nhìn sự vật nói chung bằng đôi mắt của chính mình dưới ánh sáng của lý duyên khởi duyên sinh."
 
Thân mến,
mk
IP IP Logged
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.172 seconds.