|
|
|
|
Mấy
năm gần đây, chúng ta thường thấy trên các diễn đàn Internet, trên báo
chí địa phương nhiều tiểu bang ở Mỹ, Pháp, Canada, Đức, Úc, Hòa lan...
đã xuất hiện nhiều bài thơ của Thy Lan Thảo, một nhà thơ sinh trưởng ở
Gò Công, làm thơ từ thuở còn là học sinh Trung Học.
Thy Lan Thảo là một trong hơn 100 nhà thơ, đã được giới thiệu trong
chương trình Vườn Thơ Văn Học Nghê Thuật Việt Nam Hải Ngoại trên Đài
Phát Thanh do Hồng Phúc phụ trách. Thơ Thy Lan Thảo nhẹ nhàng, chân
thật dễ đi vào lòng người. đã được thính giả đón nhận và khen ngợi.
Qua 3 tập thơ : Thơ Thy Lan Thảo, Vết Khắc Nửa Đời, Chút Tình Chút Ý,
người đọc đã hiểu được nỗi lòng của tác giả dành cho quê hương, cho Cha
Mẹ và chị, cho người yêu, và với nỗi đau xót của người chiến sĩ, nỗi
uất hận của những ngày tháng tù đày …..
Và mới đây, tôi nhận được bản thảo của tập thơ thứ tư DẤU BƯỚC CHÂN
ĐỜI, tác giả muốn nhờ tôi đóng góp ý kiến. Tôi đã đọc nhiều lần và nhận
thấy trong tập thơ này tác giả viết theo nhiều thể loại, nhiều đề tài
ghi lại những chặng đường anh đã đi qua. anh có một trí nhớ thật đặc
biệt, vì vậy thơ anh đã ghi lại được đầy đủ từng chi tiết những thăng
trầm của cuộc sống, từ lúc ấu thơ đến khi đi học, đi lính, đi tù và cho
đến những ngày tháng lưu vong nơi đất khách quê người, đã được Thy Lan
Thảo diễn tả một cách trung thực. Những sự việc đã khắc sâu trong trí
nhớ, và những kỷ niệm tiềm ẩn trong tâm hồn, đó là tiếng lòng của tác
giả, đã được anh gói gém trong tập thơ DẤU BƯỚC CHÂN ĐỜI, người đọc sẽ
cảm thông và chia sẻ với nhà thơ Thy Lan Thảo khi đọc tập thơ này,
riêng cá nhân tôi đã thật sự xúc động theo từng lời thơ …
Thương nhớ quê hương, Cha Mẹ và nhất là tấm lòng của người chị kính yêu đã được tác giả ghi lại
Thương chị quằn vai nợ áo cơm
Nuôi cha nuôi mẹ sớm chiều hôm
Nuôi thằng em út vương tù tội
Đời chị mùa xuân gió thoảng buồn
(Chút đắng cảnh đời)
Ở trong chút nhớ buồn xa xót
Ta thấy Gò Công- Vạn dặm ðường
Bóng mẹ hình ba nay đã mất
Quê nhà anh chị nhớ trông thương…
( Thực Ý Tâm Lòng)
Rời xa xóm làng nơi sinh trưởng, xa mái trường Trung Học Gò Công để
bước vào ngưỡng cửa Đại học Văn Khoa, một tương lai đầy hứa hẹn, nhà
thơ cũng đã ghi lại những mối tình học trò mang nhiều kỷ niệm trong
những bài thơ tình lãng mạng
Sài Gòn với anh- Sài Gòn không mất
Vẫn phố phường thân thuộc dáng yêu xưa
Gió bay bay, tóc rối, mắt hẹn chờ
Lụa vẫn trắng, nắng chiều nghiêng nón lá
(Ý Nhớ Ngậm Ngùi)
Em biết lòng ta thật nhớ thương
Dáng kiều tha thướt nắng chiều vương
Ta say nửa mộng- trăng huyền ảo
Mơ nụ hôn ðầy- mắt diễm sương…
(Muội Buồn Ta Có Được Vui Đâu)
Thế rồi chinh chiến lan tràn khắp nơi ở miền Nam, phận làm trai
phải đáp lời kêu gọi của núi sông, theo gương những vị tiền nhân thuở
trước
Từ Trưng, Triệu, Ðinh, Lê, Lý, Trần
Rạng ngời trang sử chống xâm lăng
Đất ta đang ở tiền nhân đã
Máu ðổ, xương phơi biết bao lần…
(Hèn Với Tổ Tiên)
Tuổi trẻ con lên đường tuân theo lệnh
Tổng động viên- vang tiếng gọi sơn hà
Đôi mắt của mẹ ngày con nhập ngũ
Nhìn theo con, nắng đổ bước đường xa
(Đôi Mắt Mẹ Hiền)
Là một quân nhân giữ vững lời tuyên thệ ở Vũ Đình Trường, gót giày
saut của Thy Lan Thảo đã in sâu vào những vùng đất của quê hương, những
ngày nếm mật nằm sương cùng đồng đội, chia sẻ với nhau những nỗi đau
buồn
Nhớ một mùa thu ta ðến Huế
Tháng tám mưa giãng nhão ðất trời
Quảng Trị lửa bom cười ngạo nghễ
Dừng quân Tây Lộc buồn hay vui ?
..................................................
Bước chân ta vần xoay ðây ðó
Nhớ Hàm Rồng mờ mịt mù sương
Về với Kontum ðầy kiêu dũng
Lộ 7B, máu nhuộm bước ðường
( Thu Ở Lòng Ta)
Những ngày dầu sôi lửa bỏng Thy Lan Thảo luôn luôn bên cạnh đồng đội, để an ủi, giúp đỡ bạn bè trong tình huynh đệ chi binh
Ta chợt tỉnh dần trong hãi kinh
Bạn ta máu ướt khắp toàn thân
Nằm bên xương trắng ðồi hoang phế
Tai vẫn chờ nghe khúc tiến quân…
........................................
Những người chiến sĩ từng anh dũng
Góp máu xây đời đẹp tự do
Giặc về cày xới tung đền miếu
Uổng tử hồn oan chẳng nấm mồ
(Sẽ Có Một Ngày)
Những ngày tháng đau buồn của tháng tư, ngày mà toàn dân miền Nam
cùng chung số phận, ngày mà bao chàng trai đất Việt đã mang tuổi thanh
xuân đi vào quân ngũ theo lý tưởng bảo vệ quê hương, rồi cuối cùng bị
tù đày, chết chóc, nỗi căm hờn được Thy Lan Thảo ghi lại
Anh còn nhớ tháng tư buồn tan tác
Mây ðen che tầm mắt hướng tương lai
"Ai anh hùng, ai can ðảm chí trai
Tìm cái chết, ngàn năm còn thương nhớ"
(Gửi Bạn Tù Xưa)
Đã mấy ngàn đêm, cảnh khổ sai
Bạn bè oan khuất kiếp lưu đày
Biết bao cái chết âm thầm lắm
Lạnh nấm mồ hoang một kiếp trai
(Chút Đắng Cảnh Đời)
Giờ đây trên bước đường lưu vong, nhà thơ Thy Lan Thảo cũng giống
như mọi người dân Việt, lòng luôn hướng về quê hương với niềm hy vọng
...
Bao giờ quang phục quê hương lại.
Mang ánh bình minh thay bóng đêm
(Xóa Dòng Nhục Sử)
Đất tạm dung, âm ỉ tháng ngày
Nhớ thương ngút hận nặng quằn vai
Áo cơm đất lạ đời vay trả
Nợ núi sông buồn ướt mắt cay…
..........................................
Việt Nam là của dân Hồng Lạc
Đuổi thù- vang rộn tiếng reo cười…
(Sẽ Có Một Ngày)
Theo năm tháng dần trôi, biết bao biến thiên dời đổi của cuộc đời,
mà bước chân của Thy Lan Thảo đã từng đi qua, để rồi tác giả đã gửi gấm
nỗi lòng trong những bài thơ đầy cảm xúc. Tôi xin hân hạnh giới thiệu
đến quý bạn đọc Thi Phẩm DẤU BƯỚC CHÂN ĐỜI
Tập thơ này cũng góp phần cho nền Văn Học Việt Nam ở Hải Ngoại
thêm phong phú, và mong rằng thơ Thy Lan Thảo sẽ còn tiếp nối mãi mãi .
Hồng Phúc (Tháng 8/2006) | |