![]() |
![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
![]() ![]() |
Quê Hương Gò Công | |
![]() |
![]() |
![]() ![]() |
Người gởi | Nội dung |
bé Ròm
Newbie ![]() ![]() Tham gia ngày: 05/Jun/2008 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 20 |
![]() ![]() ![]() Gởi ngày: 12/Jun/2008 lúc 12:55am |
Baïn Nhoû…….. Caùch 4km ñöôøng ñoàng ruoäng laø caên nhaø nhoû nhaén maø ba meï toâi ñaõ kyø coâng gaày döïng. Ngöôøi baïn gaén boù vôùi cuoäc ñôøi hoïc sinh cuûa toâi laø chieác xe ñaïp mini xinh xaén,noù ñaõ cuøng toâi seû chia naéng möa,coù luùc sung söôùng tung taêng trong nhöõng chieàu maùt meû,coù luùc khoùc loùc vì nhöõng côn möa aâm ó nhoû gioït lieân hoài,cuõng coù luùc noù reân ræ vôùi nhöõng tieáng keâu ken keùt cuûa chieác baøn ñaïp vì khoâ daàu nhôùt,..baïn toâi laø theá ñaáy. Ñoâi khi noù nuõng nòu,nheï nhaøng eâm aùi,ñoâi luùc laïi giôû chöùng khoâng theøm löôùt tôùi ñeå maëc cho toâi hì huïc gaén daây xích laém lem caû boä aùo daøi. Thaät ra, tuoåi cuûa noù cuõng khaù cao,keùm toâi cuõng chæ vaøi ba tuoåi tuoåi- caùi tuoåi maø ngöôøi ta coù theå xeáp noù vaøo haøng “ñoà coå”. Nhöng toâi quyù noù bieát bao,bôûi vì ngoaøi noù ra toâi chaúng coøn ngöôøi baïn “xe ñaïp” naøo nöõa caû,thænh thoaûng noù laïi noùi chuyeän vôùi toâi baèng ngoân ngöõ rieâng cuûa noù,khi thì noù ñoøi aên no buïng,khi thì noù lí laéc daãm leân ñinh ñoøi thay aùo môùi,luùc noù ñieäu ñaøng xin theâm vaøi moùn trang söùc,…toùm laïi thôøi hoïc sinh cuûa toâi coù raát nhieàu baïn quyù giaù maø suoát cuoäc ñôøi naøy khoù coù theå tìm laïi ñöôïc duø ñoù chæ laø khoaûnh khaéc nhoû nhoi. Toát nghieäp baäc tieåu hoïc,baét ñaàu caáp hoïc môùi taïi tröôøng Huyeän- Tröôøng PTTH Vónh Bình – Goø Coâng Taây – Tieàn Giang,vì ñoaïn ñöôøng töø nhaø ñeán tröôøng quaù xa,vaû laïi phaûi loäi boä treân con ñöôøng ñaày buøn laày neân toâi baét ñaàu ñi töø luùc 4-5 giôø saùng,(coù ai tin noåi khoâng?).Nhöng ñoù laø söï thaät,neân ba meï,anh chò em toâi thænh thoaûng vaãn nhaéc laïi ñeå choïc toâi.Ñi boä ñöôïc vaøi thaùng,thì chò toâi truyeàn laïi cho cho toâi moät ngöôøi baïn giaø coøm aáy,chieác xe ñaïp ñoù ñaõ gaén boù vôùi toâi suoát 7 naêm trôøi.Buoàn thaät laø buoàn,vì tuoåi caøng ngaøy caøng cao neân noù caøng khoù tính vaø yeáu söùc ñi haún,nhìn thaân theå noù rôøi raû daàn daàn maø loøng toâi se thaét,khi thì traät tay,khi thì queø chaân,khi thì khaùt nöôùc,…oâi ñuû thöù chuyeän treân ñôøi. Trong moät laàn möa trôn trôït, noù vaø toâi töø giaû con ñöôøng roäng theânh thang,bay veøo veøo xuoáng ruoäng nhö phim Hoàng Koâng,chaân tay toâi ñaày daãy veát baàm,coøn noù naèm yeân baát ñoäng…. Noù gaõy maát moät chaân,nöùt buïng,…vaø töø ñoù,noù ra ñi vónh vieãn……… |
|
Rangngocconson
|
|
![]() |
|
trankimbau
Moderator Group ![]() Tham gia ngày: 02/Jun/2007 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 424 |
![]() ![]() ![]() |
Đọc lại bài " BẠN NHỎ" của BÉ RÒM
BẠN NHỎ
Cách 4 km đường đồng ruộng là căn nhà nhỏ nhắn mà ba mẹ tôi đã kỳ công gầy dựng.
Người bạn gắn bó với cuộc đời học sinh của tôi là chiếc xe đạp mini xinh xắn, nó đã cùng tôi chia sẻ nắng mưa, có lúc sung sướng tung tăng trong những chiều mát mẻ, có lúc khóc lóc vì những cơn mưa ầm ỉ nhỏ giọt liên hồi, cũng có lúc nó rên rỉ với những tiếng kêu ken két của chiếc bàn đạp vì khô dầu nhớt..., bạn tôi là thế đấy.
Đôi khi nó nủng nịu nhẹ nhàng êm ái, đôi lúc lại giở chứng không thèm lướt tới nữa mặc cho tôi hì hục gắn dây sên lấm lem cả bộ áo dài. Thật ra, tuổi của nó cũng khá cao, kém tôi chỉ vài ba tuổi - cái tuổi mà người ta có thể xếp vào hàng "đồ cổ"-, nhưng tôi quí nó biết bao, bởi vì ngoài nó ra, tôi chẳng có người bạn "xe đạp" nào nữa cả, thỉnh thoảng nó lại nói chuyện với tôi bằng ngôn ngữ riêng của nó, khi thì nó đòi ăn no bụng, khi thì nó lí lắc dẵm lên đinh đòi thay áo mới, lúc nó dịu dàng xin thêm vài món trang sức...,tóm lại thời học sinh của tôi có rất nhiều bạn quí giá mà suốt cuộc đời nầy khó có thể tìm lại được dù đó chỉ là khoảnh khắc nhỏ nhoi.
Tốt nghiệp bậc Tiểu Học, bắt đầu cấp học mới tại trường Huyện - Trường PTTT Vĩnh Bình- Gò Công Tây- Tiền Giang. Vì đoạn đường từ nhà đến trường quá xa, vã lại phải lội bộ trên con đường đầy bùn lầy nên tôi bắt đầu đi từ lúc 4 - 5 giờ sáng (có ai tin nổi không?). Nhưng đó là sự thật, nên ba mẹ, anh chị em tôi thỉnh thoảng vẫn nhắc lại để chọc tôi. Đi bộ được vài tháng thì chị tôi truyền lại cho tôi một người bạn già còm ấy. Buồn thật là buồn, vì tuổi càng ngày càng cao nên nó càng khó tính và yếu sức đi hẳn, nhìn thân thể nó rời rả dần dần mà lòng tôi se thắt, khi thì trật tay, khi thì què chân, khi thì khát nước... Ôi đủ thứ chuyện trên đời.
Trong một lần mưa trơn trợt, nó và tôi từ giã con đường rộng thênh thang, bay vèo vèo xuống ruộng như phim Hồng Kông, chân tay tôi đầy dẫy vết bầm, còn nó nằm yên một chỗ... Nó gãy mất một chân, nứt bụng... và từ đó, nó ra di vĩnh viễn... Chỉnh sửa lại bởi trankimbau - 12/Jun/2008 lúc 8:34am |
|
kb
|
|
![]() |
|
![]() ![]() |
||
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |