Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Chuyện Linh Tinh
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Đời Sống - Xã Hội :Chuyện Linh Tinh
Message Icon Chủ đề: Linh tinh lượm lặt Gởi trả lời Gởi bài mới
<< phần trước Trang  of 17 phần sau >>
Người gởi Nội dung
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 14/Sep/2012 lúc 8:36pm
Một khoa học gia người Việt lọt vào danh sách 100 nhân tài đương thời của thế giới


Nhờ vào những thành quả nghiên cứu xuất chúng, ông Võ Đình Tuấn, tiến sĩ vật lý gốc Việt vừa được Công ty Tư vấn Toàn cầu Creator Synectics chọn là một trong số 100 thiên tài đương thời thế giới.
Ngoài cương vị là Viện trưởng Viện Fitzpatrick thuộc Đại học Duke , North Carolina ( Hoa Kỳ), ông Tuấn còn là thành viên Hàn lâm viện Hóa học Hoa kỳ, biên tập viên và cố vấn của nhiều tạp chí quốc tế chuyên ngành.
Năm 17 tuổi ông Tuấn rời Việt Nam sang Thụy Sĩ du học và lấy bằng cử nhân vật lý (1971) rồi sau đó bằng tiến sĩ Sinh Vật lý Hoá học tại Viện Federal Institute of Technology (1975). Ông sang định cư tại Hoa kỳ vào năm 1975. 

Ông Tuấn nhận bằng phát minh đầu tiên vào năm 1987 khi sáng chế ra loại thẻ (badge) nhỏ và dễ sản xuất , có thể gắn lên áo của công nhân khi họ làm việc trong những môi trường hoá chất độc hại. Sau giờ làm việc các thẻ này sẽ đươc một máy scan quang học đọc và ghi lại thông số của các hóa chất độc hại mà công nhân có thể nhiễm phải trong quá trình làm việc trong ngày. Trong lãnh vực y khoa, ông Tuấn đã phát minh những hệ thống tương tự để dò tìm các DNA bị tổn thương, bệnh tiểu đường và bệnh ung thư. Tất cả các hệ thống trên đều dựa vào hiện tượng phát quang đồng bộ (synchronous luminescence-SL) Điểm đặc biệt là qua tay ông, phương pháp phát quang đồng bộ đã trở thành thực dụng vì các dữ kiện đươc ghi lại, trưng bày và đọc nhờ vào hệ thống scan quang học (dùng laser và quang học sợi ) nên sức khoẻ con người có thể đươc theo dõi không cần đến các thủ thuật y khoa như sinh thiết (biopsy)
Năm 2003, ông Tuấn đã là một trong bốn nhà khoa học Mỹ gốc Á được Cơ quan Thương hiệu và Phát minh Hoa kỳ (US Patent and Trademark Organisation-USSPTO) vinh danh.Theo Cơ quan này, các phát minh của ông Tuấn đã góp phần làm cho Hoa kỳ trở thành một trong những nước có nền khoa học kỹ thuật tân tiến nhất trên thế giới.
Sau gần 30 năm hoạt động khoa học, đến nay ông Tuấn đã có hơn 30 bằng phát minh và sáng chế trong nhiều lãnh vực khác nhau như môi trường, sinh học và y học. Ngoài ra, ông Tuấn còn đoạt 5 giải thưởng Nghiên cứu và Phát triển (R &D)vào các năm 19811987,1992, 1994 và 1996 và là tác giả của hơn 300 công trình được phổ biến trên nhiều tạp chí khoa học. 

Tuy là một khoa học gia nổi tiếng, ông Tuấn rất khiêm nhường khi cho rằng “các nghiên cứu của ông chỉ nhằm mục đích góp phần làm giảm bớt những đau đớn của con người”, và theo ông cái khó nhất đối với các bệnh nan y như ung thư hay AIDS chính là làm sao phát hiện ra những căn bệnh ấy.
Nhà khoa học tài ba này hiện đang tiếp tục đeo đuổi mục đích cải tiến công nghệ sản xuất máy móc y khoa hiện đại, có kích thước nhỏ và giá thành thấp nhằm góp phần nâng cao hiệu năng của chẩn đoán và điều trị .
Vo Dinh Tuan- a successful Vietnamese scientist- VeitnamNet Bridge- 09/02/0
__._,_.___
Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
huong cerise
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 23/Mar/2010
Thành viên: OffLine
Số bài: 244
Quote huong cerise Replybullet Gởi ngày: 27/Sep/2012 lúc 3:20am
*
NGƯỜI VIỆT THÀNH NGHỊ SĨ
 
Người Việt thành nghị sĩ: Vị thế cộng đồng tại Canada được công nhận
 
Thượng%20nghị%20sĩ%20Ngô%20Thanh%20Hải
Thượng nghị sĩ Ngô Thanh Hải
DR

 

Đầu tháng 9/2012, chính quyền Canada ra quyết định bổ nhiệm 5 thượng nghị sĩ mới, trong đó, có một người gốc Việt: ông Ngô Thanh Hải, nguyên thẩm phán tòa quốc tịch tại thủ đô Ottawa. Thượng nghị sĩ Ngô Thanh Hải sẽ chính thức đại diện cho tỉnh bang Ontario trong các hoạt động lập pháp tại Quốc hội Canada. Đây là lần đầu tiên cộng đồng người gốc Việt tại Canada, với khoảng 200.000 thành viên, có một đại biểu tinh thần tại Thượng viện của quốc gia này.

Ông Ngô Thanh Hải sinh ra và lớn lên tại miền Nam Việt Nam. Ông làm việc trong ngành ngoại giao của chế độ Việt Nam Cộng hòa trước năm 1975. Sau khi chế độ Việt Nam Cộng hòa sụp đổ, từ Thái Lan, ông đã chọn Canada tỵ nạn và định cư từ đó đến nay.

Thượng nghị sĩ Ngô Thanh Hải từng tốt nghiệp cử nhân về văn chương tại Đại học Sorbonne (Paris). Ông cũng có bằng master về giáo dục của đại học Ottawa và làm công việc giảng dạy trong nhiều năm. Ông Ngô Thanh Hải được công chúng đặc biệt biết đến khi ông trở thành chánh án gốc Việt đầu tiên của Canada vào năm 2007, ông làm việc tại Tòa án di trú và quốc tịch Ottawa cho đến khi được bổ nhiệm vào cương vị mới. Mới đây, ông Ngô Thanh Hải vừa được bầu làm chủ tịch Liên minh Dân chủ Việt Nam, một tổ chức của người Việt ở hải ngoại đấu tranh vì dân chủ cho Việt Nam.

Đối với cộng đồng người Việt tại Canada, cũng như cộng đồng người Việt ở hải ngoại nói chung, việc ông Ngô Thanh Hải được bổ nhiệm vào một cương vị quan trọng trong bộ máy lập pháp Canada có ý nghĩa đặc biệt, tiếp theo việc nhiều người gốc Việt được tôn vinh trong các lĩnh vực hoạt động xã hội, văn hóa, giáo dục, nghệ thuật, thể thao... Theo đánh giá của nhiều người, qua việc này, sự lớn mạnh và các đóng góp của cộng đồng người gốc Việt tại Canada một lần nữa được chính thức công nhận.

Cộng đồng người Việt ở Canada rất kỳ vọng ở tân nghị sĩ

Để chuyển đến quý thính giả những suy nghĩ của cộng đồng trước sự kiện này, trước hết, chúng tôi xin mời quý vị nghe tiếng nói của Tiến sĩ Lê Duy Cấn, Ủy viên Ngoại vụ của Liên hội Người Việt Canada (từ Ottawa). Sau đây là cảm tưởng của Tiến sĩ Lê Duy Cấn về tin ông Ngô Thanh Hải được bổ nhiệm làm thượng nghị sĩ :

Ông Lê Duy Cấn : Đây là lần đầu tiên có một người Việt được bổ nhiệm vào Thượng nghị viện. Chúng tôi rất là vui mừng, thấy là cộng đồng người Việt rất hân hạnh có một người Việt ở trong Thượng nghị viện. Thứ hai nữa, sự bổ nhiệm này chứng tỏ thủ tướng Harper cũng công nhận vai trò của cộng đồng người Việt trong xã hội Canada. Dù sao chăng nữa, cộng đồng người Việt cũng tương đối còn mới mẻ so với các sắc dân khác.

Khi bổ nhiệm ông Ngô Thanh Hải vào Thượng viện, thủ tướng Harper thừa nhận những đóng góp của cộng đồng người Việt. Vì lý do đó, Liên hội người Việt Canada, cũng như một số hội thành viên của Liên hội và các hội đoàn khác, đã viết thơ, thứ nhất là để chúc mừng ông Ngô Thanh Hải, thứ hai là để bày tỏ lòng tri ơn đối với thủ tướng Harper. Những thư từ đó chúng tôi có thu thập được, do các hội đoàn gửi về cho Liên hội Ottawa. Tối ngày chủ nhật vừa rồi (09/09/2012), chúng tôi có chuyển đến phủ Thủ tướng tất cả những thư từ đó, cũng như chuyển những lá thư hỗ trợ đó cho ông Jason Kenney, bộ trưởng Di trú, Công dân vụ và Văn hóa đại diện. Trong chính phủ Canada, ông Jason Kenney là một trong những vị bộ trưởng rất là gần gũi với cộng đồng người Việt. Ông ấy đã giúp cộng đồng người Việt ở Canada rất nhiều trong chương trình « Tới bờ Tự do ». Và có một đặc điểm nữa là vào hồi tháng 2 năm nay, ông Jason Kenney đã viết một lá thơ cho cộng đồng người Việt công nhận Lá Cờ Vàng là lá cờ biểu tượng cho cộng đồng người Việt tại Canada.

Tiến sĩ Lê Duy Cấn là một người gần gũi với thượng nghị sĩ Ngô Thanh Hải, ngay từ khi ông Ngô Thanh Hải cùng gia đình mới đặt chân tới Canada cuối thập niên 1970. Sau đây ông cho biết một đôi lời của về những hoạt động và đóng góp nổi bật của ông Ngô Thanh Hải tại Canada.

Ông Lê Duy Cấn : Tôi được biết ông Ngô Thanh Hải từ năm 1975, khi ông và gia đình chạy trốn cộng sản định cư tại Ottawa. Từ khi ông Hải mới sang đây, ông bắt đầu công việc thiện nguyện trong cộng đồng. Năm 1977, khi chúng tôi thành lập hội người Việt ở Ottawa, chúng tôi là chủ tịch, ông Hải là Ủy viên Xã hội. Đến năm 1980, khi chúng tôi rời chức vụ đó để giữ chức vụ Tổng thư ký Liên Hội, thì ông Hải thay thế chúng tôi. Sau đó, ông Hải tiếp tục tham gia các hoạt động cộng đồng, nhất là ông là thành viên nòng cốt của Liên minh Dân chủ, dưới sự lãnh đạo của Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy. Đó là các hoạt động đáng kể nhất của ông Hải mà chúng tôi biết trong thời kỳ sau đó, là trong Liên minh Dân chủ.

Sau này, ông Hải có giúp chúng tôi trong chương trình « Tới bờ Tự do ». Đây là chương trình Liên hội Người Việt ở Canada thành lập để định cư 275 người Việt tỵ nạn bị kẹt ở Phi Luật Tân 20 năm. Chương trình này bây giờ kể như đã hoàn tất. Ông Hải đã đóng một vai trò rất quan trọng trong việc thực hiện chương trình đó. Ngoài ra, ông Hải thường xuyên hỗ trợ Liên hội trong công cuộc tranh đấu cho nhân quyền, cho dân chủ tại Việt Nam.

Chúng tôi hy vọng là, khi ông Hải bắt đầu làm việc tại Thượng viện Canada, thì ông Hải tiếp tục hỗ trợ Liên hội Người Việt tại Canada, trong công tác định cư đồng bào tỵ nạn, cũng như trong công tác tranh đấu cho nhân quyền và dân chủ tại Việt Nam. Ngoài ra, hiện giờ chúng tôi có dự án xây dựng bảo tàng thuyền nhân tại Ottawa. Đây là một dự án mà chúng tôi khởi xướng năm 2005, bây giờ cũng sắp sửa tới giai đoạn hoàn thành. Tức là chúng tôi đã mua được một miếng đất ở ngay trung tâm thành phố, và dự định 2013 sẽ khởi công xây cất, và đến 2015, chúng tôi hy vọng ông Hải cũng giúp chúng tôi trong dự án này.

Một người nhiều đóng góp, nhưng trầm lắng

Từ một góc độ khác, nhà báo Việt Tiến từ Toronto cho biết những suy nghĩ của ông trước việc có một người gốc Việt đầu tiên được đảm nhiệm chức thượng nghị sĩ.

Nhà báo Việt Tiến : Theo tôi được biết, thì ông Ngô Thanh Hải đã có một quá trình hoạt động về xã hội, cũng như về chính trị ở Canada rất lâu dài, và ông đã chứng tỏ ông là một người có khả năng có thể làm việc tốt khi trở thành một thượng nghị sĩ. Ông Ngô Thanh Hải là một người có tài và một người có tấm lòng. Ông đã qua nhiều chức vụ trong chính quyền Canada, cũng như trong các cộng động người Việt ở Canada. Ông từng giữ chức thẩm phán tòa di dân. Ngoài ra ông là một người cương quyết, nhưng cũng khá mềm mỏng, ông biết tiến, biết lui. Thêm vào đó, ông có những mối quan hệ rất chặt chẽ với cộng đồng và chính giới Canada. Ông đã chứng minh cho thấy là, ông là người có thể làm được việc tốt cho đất nước Canada nói chung. Thành ra, góp chung lại các khả năng của ông, thì ông xứng đáng được giữ chức thượng nghị sĩ của Canada.

Thêm vào đó, ông Ngô Thanh Hải là một nhân vật khá trầm lắng. Ông không xuất hiện ồn áo, ông không muốn tạo xì căng đan để nổi tiếng. Ông là người khá trầm lắng, nhưng ông làm việc rất là tốt, nhưng ông có quyết tâm của ông. Khi ông làm việc gì, thì ông làm chuyện đó. Và phải thấy là lúc nào ông cũng đặt mục tiêu là phục vụ cho Canada và phục vụ cho cộng đồng lên trên hết. Ông Ngô Thanh Hải có một cái hay là ông không đứng ra ông làm, mà ông hỗ trợ bên cạnh hoặc đằng sau. Thành ra, khi công việc thành hình người ta ít biết đến ổng. Nhưng chỉ những người nào trong giới làm việc với ổng, thì mới biết là ông ấy bỏ công sức rất là nhiều. Thành ra, khi nói những công việc nổi bật của ổng, thì mình không thấy rõ ràng, nhưng mà rõ ràng là công việc mà cộng đồng đạt được là có sự góp sức của ông Ngô Thanh Hải. (…)

Rõ ràng là ông Hải sẽ là một tiếng nói mạnh trong các cơ quan công quyền của Canada, lên tiếng thay cho những người có gốc gác Á Châu, trong đó có người Việt Nam. Dĩ nhiên là cộng đồng Việt Nam rất mong đợi sự thành công của ông Hải sẽ đem đến những tiếng nói lớn hơn cho cộng đồng.

RFI : Thưa anh, cụ thể là những tiếng nói gì cho cộng đồng ?

Nhà báo Việt Tiến : Cộng đồng người gốc Việt trước đây chưa từng có tiếng nói nào trong các cơ quan lập pháp lớn nhất của Canada. Cho nên cộng đồng rất kỳ vọng. Có nhiều nhu cầu mà trước đây có nhiều vấn đề mà cộng đồng không thể lên tiếng, như về kinh doanh, về chính trị, xã hội… mà các cộng đồng khác, khi mà họ lớn mạnh, họ có những người làm việc trong công quyền, thì họ giải quyết các vấn đề của cộng đồng dễ hơn. (…)

Yểm trợ cho dân chủ, nhân quyền là bổn phận của 1 thượng nghị sĩ

RFI : Xin chào thượng nghị sĩ Ngô Thanh Hải. Thưa ông, trước hết, xin ông cho biết những cảm tưởng của ông trước việc ông được bổ nhiệm vào cương vị thượng nghị sĩ.

TNS Ngô Thanh Hải : Vâng, đây là một vinh dự cho tôi, cho gia đình tôi, và không những như vậy cho cả cộng đồng người Việt tại Canada. Tôi đã trở thành một người Việt đầu tiên vào Thượng viện Canada, do thủ tướng Stephens Harper bổ nhiệm ngày 6-7/09/2012.

RFI : Thưa ông, việc bổ nhiệm này có phải bất ngờ hay đã được chuẩn bị từ lâu ?

TNS Ngô Thanh Hải : Việc này thực sự rất là bất ngờ, vì việc này phải được Hội đồng Nội các của chính phủ chấp nhận. Tôi cũng làm việc rất nhiều trong các vấn đề cho cộng đồng người Việt tại Canada, nhưng tôi không hề ngờ tới sẽ được thủ tướng bổ nhiệm.

Như vậy, cộng đồng người Việt tại Canada cũng nên hãnh diện là sự lưu tâm của chính phủ Canada tới cộng đồng người Việt đã được thể hiện qua việc bổ nhiệm này, cho thấy là sinh hoạt của cộng đồng tại Canada rất mạnh, và phát triển rất lẹ. Do đó, mà chính phủ Canada có thể thấy là, đã đến lúc người Việt ở Canada phải có một tiếng nói trong Quốc hội chăng. Tôi cũng thấy phải cảm ơn thủ tướng Harper về quyết định này.

Tôi nhận thấy, đây là một cơ hội cho tôi tiếp tục phục vụ Canada và tỉnh bang Ontario là tôi đại diện, và cũng để đền đáp lại những gì mà Canada đã dành cho tôi từ năm 1975, kể như một người tỵ nạn. Thì đây là lúc mà tôi cảm thấy phải trả lại, đền đáp những gì mà dân Canada và chính phủ Canada đã dành cho chúng tôi và gia đình chúng tôi, kể từ khi tôi đặt chân đến Canada cho tới ngày hôm nay.

RFI : Xin ông cho biết các sứ mạng, chức phận đặc biệt của cương vị mới ?

TNS Ngô Thanh Hải : Thượng viện Canada là nơi xem xét các đạo luật từ Hạ viện đưa lên. Thượng viện hoặc chấp thuận, hoặc đưa lại Hạ viện để tu chính. Đấy là cái công việc nhiều nhất trong Quốc hội. Ngoài ra có những ủy ban. Ủy ban Nhân quyền, Ủy ban Xã hội, Ủy ban Ngoại giao… và các ủy ban khác. (…) Một thượng nghị sĩ có thể nằm trong một, hai hay ba ủy ban, tùy theo thời giờ mình có. Để, thứ nhất là phục vụ cho đất nước Canada trước, cho công dân Canada, rồi thời gian còn lại, sẽ dành một số thời giờ để giúp cộng đồng người Việt.

RFI : Hiện tại ông có tham gia vào một ủy ban nào không ?

TNS Ngô Thanh Hải : Bởi vì tôi mới được bổ nhiệm nên tôi chưa biết sẽ tham gia ủy ban nào. Tuy nhiên, tôi sẽ chú trọng một số ủy ban, trong đó có Ủy ban Nhân quyền, Ủy ban Luật pháp và Ủy ban Ngoại giao và Bang giao Quốc tế. Tôi hy vọng là tôi sẽ được làm thành viên của một trong các ủy ban mà tôi rất quan tâm.

RFI : Theo ông, có những thách thức đặc biệt gì đối với cương vị một thượng nghị sĩ ?

TNS Ngô Thanh Hải : Bởi vì mình chưa nhậm chức nên cũng khó mà nói các khó khăn như thế nào. Phải một vài tháng sau mới rõ được. Tuy nhiên, với vai trò của một thượng nghị sĩ, đầu tiên tôi phải phục vụ cho đất nước Canada trước, vì mình là người dân Canada. Thứ hai, thời giờ còn lại tôi sẽ dành hết cho các công việc của cộng đồng Việt Nam Canada và hải ngoại. Tất cả những quan tâm gì của cộng đồng, nhờ tôi tiếp sức, hoặc nhờ tôi giúp. Tôi nói là tất cả mọi nhu cầu mà cộng đồng người Việt tại Canada và kể cả thế giới, mà cần tôi giúp đỡ, hoặc cần tôi phụ tay, thì tôi sẵn sàng làm.

RFI : Theo ông, cộng đồng người Việt có những vấn đề gì lớn hiện nay cần giải quyết ?

TNS Ngô Thanh Hải : Riêng tại Canada, nhu cầu rất nhiều. Chẳng hạn, như về vấn đề xã hội, về vấn đề văn hóa, xong rồi về vấn đề chính trị. Các đoàn thể đấu tranh, như chúng ta biết, hoặc tại Canada, hoặc tại Bắc Mỹ, hoặc tại Âu Châu… họ có một số nhu cầu, một số công việc mà nếu cần chúng tôi phải yểm trở, thì cái công việc đó cũng nằm trong phận vụ của một thượng nghị sĩ Canada. Về vấn đề đấu tranh của các đoàn thể Việt Nam ở hải ngoại, tôi thấy là một bổn phận của một người Canadien gốc Việt của tôi.

Xin chân thành cảm ơn Thượng nghị sĩ Ngô Thanh Hải

 

IP IP Logged
Phanthuy
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 01/Jun/2007
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 960
Quote Phanthuy Replybullet Gởi ngày: 28/Sep/2012 lúc 11:38pm
Thay nhớt: Câu hỏi ám ảnh người mới có xe
Sunday, July 22, 2012 2:05:07 PM
Bookmark%20and%20Share
 
PHẠM ÐÌNH
 
“Tôi là người từ Việt Nam mới qua, vừa mua được cái xe đã qua tay nhiều người sử dụng, chủ cũ dặn là phải nhớ thay nhớt thường xuyên. Mấy người thợ máy nói phải thay nhớt sau 3,000 dặm, nhưng tôi lại thấy có người nói là thay sau 7,000 dặm, tôi không biết đúng sai thế nào. Xin ông giải thích giúp được không?”
Kiểm tra nhớt xe. (Hình minh họa: Rob Elliott/AFP/Getty Images)
Ðề tài này đã được nói tới vài lần trên trang báo, nhưng đây là một công tác căn bản, có nhắc lại cũng chẳng thừa. Hơn nữa khoa học kỹ thuật đổi mới mỗi ngày, nên việc thảo luận bất cứ một đề tài cơ khí nào cũng không hoàn hoàn chỉ là lặp lại chuyện cũ. Việc thay nhớt cũng vậy, chỉ một vài năm trước đây thôi, ai cũng chủ trương thay nhớt 3,000 dặm và tin chắc về điều ấy không khác gì như tin Kinh Tin Kính (theo lối nói của người Công Giáo). Nhưng bây giờ hỏi lại, chắc chỉ có những người thợ máy mới mạnh miệng cổ võ điều đó mà thôi. Xét ra cũng phải, cổ võ như vậy có 2 điều lợi: Lợi thứ nhất là thêm công ăn việc làm cho chính mình; Lợi thứ hai là chẳng làm hại ai, mất mấy chục đồng thay nhớt không phải là việc lớn mà lại mua được sự yên tâm. Ai cũng nghĩ vậy, mà ít khi nghĩ rằng bây giờ đã là thế kỷ 21.
 
Khoa học kỹ thuật thế kỷ 21
 
Ðúng, trong điều kiện kỹ thuật của thế kỷ 21, nếu cứ giữ nguyên cái triết lý 3000 dặm ấy thì có nhiều thiệt hại lắm:
1. Ðối với những cái xe chưa tới 5 tuổi đời, thay nhớt sau 3,000 dặm thật là uổng phí - phí tiền, phí nhớt, và phí môi trường. Cái chữ “phí môi trường” nghe hơi lạ tai, nhưng thời buổi này nó được coi là phí phạm lớn nhất. Người ta luôn luôn đặt câu hỏi, nhớt thải chảy đi đâu? Nếu cứ phóng tay, đổ đại xuống đất thì quả là đại họa: Nó sẽ làm ô nhiễm môi sinh, ô nhiễm nguồn nước ngầm, chảy ra biển làm hại các loài thủy sinh khác.
2. Trong khi đó, khoa học thời đại này đang vọt đi như tên bắn, mỗi ngày đã mỗi xa, nói gì tới mỗi năm. Ðầu máy xe hơi bây giờ là một trời một vực so với những đầu máy của thập niên 1970, là thời gian khai sinh nguyên tắc 3,000 dặm. Nếu bạn còn sử dụng được những cái xe xuất xưởng từ thời đó, như chiếc Volswagen 1966 của ông giáo Irv Gordon, thì đương nhiên qui tắc 3,000 là “the best policy.” Nhưng đừng bắt những chiếc xe láng o ra đời từ năm 2000 trở lại đây cũng phải giống như mình. Kỹ thuật lắp ráp đầu máy tinh vi và cải tiến nhiều, độ “rơ” không còn bao nhiêu, tiến trình ma sát giảm thiểu đáng kể, đầu máy làm việc ít mà công suất lại cao; đương nhiên sẽ kéo dài tuổi thọ của nhớt.
3. Ngoài ra, chính phẩm chất nhớt bây giờ cũng không còn là phẩm chất nhớt ngày xưa. Nếu xe bạn vẫn đang dùng nhớt 10W-40, thì cứ yên tâm với 3,000 dặm. Nhưng đa số xe thời nay dùng nhớt 5W-30, 10W-30 hoặc nhớt tổng hợp (synthetic) thì độ bôi trơn, sức chịu nhiệt của chúng không thể lấy tiêu chuẩn cũ ra mà đo lường.
Hiện nay, nhiều nhà sản xuất đã mạnh miệng cho phép người sử dụng thay nhớt sau mỗi 5,000; 7,000; 10,000; hoặc thậm chí 15,000 dặm. Chẳng hạn, xe Toyota pickup 2005 cho phép tài xế thay nhớt sau mỗi 5,000 dặm; Honda Odyssey cho phép sau 7,500 dặm, General Motors cho phép 7,500 dặm với đời xe Chevrolet Malibu 2007, và Ford cho phép 10,000 dặm với đời xe Fiest 2011. Chưa hết, xe Porsche Boxter 2008 có thể chịu chơi tới 12,000 dặm, trong khi những chiếc BMW 2010 có thể “găng” tới 15,000 dặm trước khi phải thay nhớt.
 
Não trạng tài xế thế kỷ 21
 
Trớ trêu thay, vẫn còn một số lớn tài xế trung thành với não trạng 3,000, mặc dầu cái sự trung thành ấy đang nạo sâu vào túi tiền, và làm cho “bà lão” môi sinh vốn đã “hom hem” lại càng dễ nhức đầu sổ mũi.
Theo một khảo cứu mới đây của cơ quan CalRecycle, riêng trong tiểu bang California, các nhà môi trường phỏng đoán còn tới 10 triệu tài xế 3,000, và tổng số nhớt tiêu thụ là 114 triệu gallon nhớt một năm, đủ để đổ đầy 173 hồ bơi Olympic. Nhưng đó mới chỉ là California, nếu nhân rộng ra cho toàn nước Mỹ thì sao nhỉ? Theo báo cáo của Học Viện Dầu Khí Hoa Kỳ (API = American Petroleum Institute) thì các cơ sở tái chế phải xử lý tới hơn 1 tỷ gallon nhớt thải một năm!
Phát ngôn viên của tổ chức CalRecycle, ông Jeff Danzinger, phát biểu, để biết thế nào là phải chăng, tài xế chỉ cần theo đúng như đề nghị của nhà sản xuất. Vậy, chúng ta thử mở sách cẩm nang xem nhà sản xuất nói gì? Có lẽ bạn sẽ ngạc nhiên khi những cuốn sách “giáo khoa” ấy chẳng đề nghị chữ gì, ngoài chữ châm thêm nếu cạn. Có những cuốn ghi cụ thể hơn thì không thấy cuốn nào ghi 3,000 cả, mà thường là cao hơn số đó. Thực ra chẳng mấy ai trong chúng ta, ngay cả những người tài xế bản xứ, bỏ giờ ra đọc sách. Biết vậy nên hiện nay có nhiều nhà sản xuất đã phải dùng tới phương pháp “thính thị” (tai nghe mắt nhìn) bằng cách gắn một máy cảm ứng trên dashboard để nhắc chừng khi nào là lúc phải thay nhớt. Người ta tin rằng, nếu xe nào cũng được lắp một máy cảm ứng như thế, có lẽ lượng nhớt tiêu thụ sẽ giảm hẳn.
Nếu là người hay chơi game trên Online, hôm nay Phạm Ðình đề nghị bạn nên đổi trò bằng cách vào website sau đây: http://www.checkyournumber.org/ để tìm xem xe của bạn có thể đi được bao nhiêu ngàn dặm trước khi thay nhớt. Và bạn đừng ngạc nhiên khi thấy kết quả: Không có chiếc xe nào từ đời 2000 trở lại đây phải thay nhớt ở con số 3,000 dặm cả.
Có người sợ rằng nếu để quá 3,000 miles thì đầu máy không bền, xe chóng hư. Nhưng sợ như vậy là “bảo hoàng hơn vua” rồi, ai là người có tiếng nói xác đáng nhất về cái xe? Có phải là nhà sản xuất không? Vậy không tin nhà sản xuất thì tin ai?
Tuy nhiên, nếu xe của bạn đã cũ trên 12 tuổi, và lại chạy trong những điều kiện khắc nghiệt - là một điều khó tìm được trong điều kiện đường sá tại Hoa Kỳ - thì đó lại là chuyện khác, có lẽ bạn phải gắng sống với cái triết lý 3,000 đó thêm một thời gian nữa trước khi có khả năng đổi xe.
 
Lái xe trong điều kiện khắc nghiệt
 
Thực ra, đề nghị của nhà sản xuất được đưa ra dựa vào hoàn cảnh lái xe trong những điều kiện bình thường. Còn nếu bạn thường phải đi lại trong những hoàn cảnh gay go khó khăn thì khác. Vậy, lái xe trong hoàn cảnh gay go là thế nào? Là khi tuần nào bạn cũng phải lái xe trong ít nhất MỘT trường hợp sau đây:
-Bị bó buộc phải nổ máy tại chỗ quá lâu. Thí dụ: Lái xe giao bánh Pizza, giao báo, giao thực phẩm, giao sữa, là những người phải dừng lại rất nhiều lần trong một tuyến đường, nhưng ngại không tắt máy, cứ để cho xe nổ tại chỗ trong khi dừng lại giao hàng.
-Những chiếc xe phải di chuyển trên những tuyến đường thường hay kẹt xe, với chuyển động được mô tả là “stop-and-go traffic,” nghĩa là nhích được một chút lại dừng, rồi nhích, rồi dừng.
-Lái xe trong thời tiết cực lạnh dưới 10 độ F hoặc trên 90 độ F, trong thời tiết nóng ẩm.
-Xe thường chỉ sử dụng đi quãng ngắn, dưới 5 miles. Chẳng hạn, có nhiều vị cao niên được con cái chiều chuộng, mua cho một chiếc xe đời mới “chỉ để ông bà cụ chở nhau đi bác sĩ.”
-Những cái xe phải kéo theo rờ moọc nặng nề.
Trong trường hợp đó, bạn nên thay nhớt sớm hơn qui định của nhà sản xuất.
 
Kết luận
 
Như vậy, dù là người mới có cái xe đầu tiên trong cuộc đời một Việt kiều le lói, bạn cũng biết phải làm gì rồi chứ? Hay là nếu bạn thấy rắc rối quá, thì xin nhớ giúp cho 1 câu này: Xe chạy trong điều kiện bình thường, chưa tới 12 tuổi: Thay nhớt trong khoảng 5,000 tới 6,000 dặm hoặc 6 tháng một lần; Xe ít chạy, một năm chưa tới 1000 miles vẫn phải thay nhớt 1 năm một lần. Ngoài ra, nếu là xe chạy bình thường, không nên dùng nhớt tổng hợp đắt tiền, chỉ dùng nhớt thường đúng theo qui định của nhà sản xuất là đủ.
PhanThuy-CA
IP IP Logged
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 03/Oct/2012 lúc 6:29pm
Như các Đại Gia 60 có bồ nhí 20 ...
 
 
Tin 'sốc' về bồ già của 'phi công trẻ'
 
 
"Bình thường, Yvonne Thúy Hoàng rất kín đáo trong chuyện tình cảm. Không hiểu sao lần này lại om xòm vậy. Đúng là khôn 60 năm, dại một giờ", người này cười nói.
 
 
Bà Yvonne Thúy Hoàng là triệu phú chứ không phải là tỷ phú như lời đồn.
"Khôn 60 năm, dại một giờ"
 
 
Hóa ra tình già của Hoàng Việt không phải là tỷ phú như đồn đại mà chỉ là triệu phú. Người phụ nữ này có tên là Yvonne Thúy Hoàng và theo giới thiệu thì chị là "triệu phú ngành công nghiệp thời trang ở Hollywood", "triệu phú Mỹ gốc Việt đầu tiên ở quận Cam, California" và "thành viên CLB Top 500 triệu phú Mỹ".
 
Yvonne Thúy Hoàng cũng đồng thời là triệu phú đầu tiên của quận Cam California và là người phụ nữ đầu tiên của Đông Nam Á được Mỹ công nhận là triệu phú.
 
Năm ngoái, nữ triệu phú này đã có một buổi nói chuyện về cách làm giàu tại Hà Nội.
 
Sau khi thành danh ở Mỹ, Yvonne Thúy Hoàng mở rộng việc kinh ở Việt Nam. Chị có nhiều bạn bè trong trong giới doanh nhân và showbiz TP HCM.
 
Theo một người bạn của Yvonne Thúy Hoàng thì ở bên ngoài, chị trẻ hơn trong ảnh rất nhiều. Yvonne Thúy Hoàng là người nhanh nhẹn, sắc sảo, nói chuyện có duyên và tính tình đặc biệt vui vẻ. Chị ở đâu là không khí ở đó trở nên sôi động.
 
Người này cũng cho biết thêm Yvonne Thúy Hoàng đặc biệt thích làm từ thiện. Chị đã bỏ những số tiền lớn để giúp các em bé mô cô, người già neo đơn, những người khuyết tật... Tổng số tiền mà Yvonne Thúy Hoàng bỏ ra từ thiện từ trước đến nay có lẽ tới hàng triệu đô la Mỹ.
 
"Bình thường, Yvonne Thúy Hoàng rất kín đáo trong chuyện tình cảm. Không hiểu sao lần này lại om xòm vậy. Đúng là khôn 60 năm, dại một giờ", người này cười nói.
 
"Chị ấy thích làm việc thiện. Rất có thể đây là cách chị ấy PR cho Hoàng Việt. Chị ấy hy sinh tên tuổi mình để người yêu được nổi tiếng", người bạn của Yvonne Thúy Hoàng nói thêm.
 
 
"Duyên do đồng tiền định"?
 
Dù lọt Top 5 Siêu mẫu Việt Nam 2011 nhưng Hoàng Việt chìm nghỉm trong hàng tá danh hiệu hoa vương, nam vương, á vương, siêu mẫu Việt. Tên tuổi của anh chỉ được nhiều người biết đến từ 3 ngày nay, khi anh chàng 23 tuổi này công khai mối tình với người phụ nữ ngang tuổi mẹ anh.
 
Sau đó, Hoàng Việt còn làm công chúng choáng váng khi tung ra loạt ảnh khóa môi, ôm hôn nồng thắm với tình già và khuôn mặt anh bự son phấn. Hoàng Việt còn mập mờ tuyên bố họ hợp nhau trên mọi phương diện.
 
 
 
 
Dù Hoàng Việt liên tục khẳng định mối tình xuyên tuổi tác của anh không có mùi tiền nhưng ít người tin vào việc này.
Được biết, Hoàng Vũ quen người yêu triệu phú từ một năm trước và mới chính thức yêu nhau 3 tháng lại đây.
 
Hiện nay, mối tình của họ là đề tài "hot" trên các diễn đàn. Hầu hết các ý kiến nghi ngờ sự " trong sáng" trong mối tình này, dù Hoàng Việt liên tục khẳng định rằng anh yêu vì tình chứ không phải vì tiền. Thậm chí, một thành viên còn nói vui rằng: "Đây không phải là duyên tiền định mà là duyên do đồng tiền quyết định". Ý kiến này được nhiều người tán thành.
 
 
 

 
Như các Đại Gia 60 có bồ nhí 20 ...

 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Phi công trẻ Hoàng Việt còn có tên khác là Vũ Đăng Việt,
anh đang là sinh viên trường Đại học Sân khấu - Điện ảnh TP HCM.
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 



Chỉnh sửa lại bởi lo cong - 03/Oct/2012 lúc 6:32pm
Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7169
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 08/Nov/2012 lúc 3:20pm
Những đặc quyền của Tổng Thống Mỹ
 
- Kể từ lúc giành được độc lập, Mỹ đã ấp ủ đi theo khuynh hướng dân chủ, bỏ lớp vỏ quý tộc. Song người điều hành trung ương - tổng thống - đã trở thành một con người khác so với đại bộ phận dân cư.
Thời gian trôi qua, những đặc quyền dành cho tổng thống ngày càng nhiều hơn. Mặc dù một số đặc quyền gây tranh cãi song nhìn chungngười Mỹ dường như chấp nhận cách đối xử đặc biệt này.
Nghỉ hưu
   Các cựu tổng thống đã nhận được khoản lương hưu lên đến 191.300 USD/năm. Ngoài số tiền đó, họ còn có một đội ngũ nhân viên được ăn lương và văn phòng làm việc, được miễn tiền điện thoại, được chu cấp phí đi lại. Họ nhận được khoản bồi thường trong trường hợp phải  dời văn phòng làm việc. Được chăm sóc y tế rất  tốt tại những bệnh viện quân đội.
Các cựu tổng thống có thể ngủ ngon giấc nhờ dịch vụ an ninh tuyệt vời, dịch vụ này sẽ hỗ trợ  suốt 10 năm sau khi họ rời Nhà Trắng. Sau cùng, họ được hưởng một nghi thức lễ tang theo cấp nhà nước.
Lương bổng
Vào năm 2001, Quốc hội Mỹ đã nâng mức lương tổng thống từ 200.000 USD/năm lên thành 400.000 USD/năm. Nhưng chưa hết. Các tổng thống còn nhận thêm khoản tiền  100.000USD cho các chi phí đi lại. Ngoài ra, họ còn được  19.000USD cho các mục  giải trí. Mặc dù mức lương phải chịu thuế, nhưng những khoản tiền  này không hề bị đánh thuế một xu nào.
Air Force One và Marine One

 
Máy bay Air Force One
Khi tổng thống đi lại, họ cũng có phương tiện  riêng. Mặc dù bất kỳ máy bay nào chở tổng thống cũng đều được gọi là “Air Force One”, nhưng cái tên này được ám chỉ cho hai chiếc máy bay phản lực Boeing 747-200B, chúng được thiết kế đặc biệt chỉ để dành cho tổng thống. Trung bình chiếc máy bay này có thể chở 70 hành khách và 26 nhân viên phi hành đoàn.
Nửa sau của máy bay là các phòng dành cho nhân viên, khu vực truyền thông và các khu vực an ninh, dưới buồng lái của máy bay là phòng của tổng thống nó bao gồm văn phòng, phòng tắm, phòng ngủ và phòng thể thao.
Tầng trên của máy bay là trung tâm viễn thông, trong khi đáy máy bay là kho chứa hàng. Riêng chiếc máy bay chở hàng mang tên
C141 Starlifter chuyên chở các loại xe như những chiếc xe hơi Limousine bọc thép, sẽ chở tổng thống đến bất kỳ nơi đâu ông muốn.
Trong những chặng hành trình ngắn như từ Trại David hoặc khu Căn cứ không quân Andrews, tổng thống thường sử dụng trực thăng, nó gọi là Marine One. Hạm đội máy bay trực thăng hiện tại của tổng thống Mỹ bao gồm Sikorsky VH-3D Sea Kings và VH-60N Black Hawks. Các kế hoạch trang bị những chiếc trực thăng
 Marine One mới đang còn gây tranh cãi khi Lầu Năm Góc công bố vào năm 2008 rằng mỗi chiếc sẽ có giá thành khoảng 400 triệu USD.
Trại David
Khi các tổng thống cần thư giãn dài ngày, bao giờ họ cũng nghĩ đến việc sẽ đến khu Trại David hẻo lánh. Vào năm 1942, cố Tổng thống Mỹ Franklin D. Roosevelt đã xây dựng khu trang trại xinh đẹp này, trị giá 25.000USD. Trại David nằm trên đỉnh ngọn núi Catoctin, ngoại ô thành phố Thurmont, bang Maryland. Khu trang trại này nằm chỉ cách Washington D.C khoảng 113km, một nơi nghỉ ngơi yên tĩnh, hoàn toàn tách rời với khung cảnh đô thị ồn ào, sầm uất, rất lý tưởng cho tổng thống.
    Vào mùa hè, nhiệt độ tại Trại David cũng mát mẻ hơn so với những khu vực xung quanh. Tổng thống Roosevelt đã thường xuyên lui tới đây trước khi ông qua đời, tên ban đầu của nó là Shangri-la – nguyên nghĩa là tên của một vùng đất thiêng ở Tây Tạng, cái tên xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết “Chân trời đã mất”.
Tổng thống Eisenhower sau đó trùng tu khu trang trại và đổi tên nó là Trại David nhằm tưởng nhớ đến người cháu trai của mình. Tổng thống Carter sử dụng Trại David làm nơi tổ chức những buổi nói chuyện hòa bình giữa tổng thống Ai Cập và thủ tướng Israel vào năm 1978.
Ngày nay, Trại David không đón tiếp công chúng và rất  an toàn. Sau vài lần trùng tu, tại đây có 11 phòng ngủ và văn phòng, hồ bơi, khu săn bắn và sân chơi bowling. Các tổng thống đến đây bằng trực thăng.
Cadillac One

Chiếc limousine đang sử dụng cho tổng thống đương nhiệm gọi là Cadillac One. Lớp bọc thép trên cỗ xe Cadillac One này dầy đến 12,7cm, các cánh cửa xe nặng như cánh cửa của máy bay Boeing 757, các lốp xe vẫn chạy  ngay cả khi nó bị thủng.
   Trên xe có hệ thống cung cấp khí ô-xy và thiết bị chữa cháy và thậm chí có cả ngân hàng máu của tổng thống. Bên ngoài xe có gắn camera hồng ngoại cho phép tài xế lái xe khi thời tiết xấu. Chiếc xe có thể bắn lựu đạn cay và phun khói khi cần thiết.
Nhà Trắng

Nhà Trắng là một trong những biểu tượng dễ nhận biết nhất về uy tín và quyền lực của tổng thống Mỹ. Tòa nhà này được xây dựng vào những năm đầu 1800, nơi cư trú tiếng tăm này đã trải qua nhiều lần biến đổi. Cái tên Nhà Trắng được Tổng thống Theodore Roosevelt chính thức đặt năm 1901.Ngày nay, nó gồm có 132 phòng các loại và 35 phòng tắm.
Nhà Trắng gồm 6 tầng: 2 tầng hầm, 2 tầng dành cho khách du lịch và 2 tầng dành cho gia đình tổng thống. Mỗi ngày Nhà Trắng đón khoảng 6.000 du khách. Chi phí cho Nhà Trắng khá tốn kém, đắt đỏ, chỉ riêng hoa tươi dùng để trang trí cho các căn phòng đã ngốn khoảng 252.000USD/năm. Chi phí bảo trì cho Nhà Trắng hàng năm tốn xấp xỉ 4 triệu USD.
Nhân sự
Người đứng đầu các nhân viên quản gia và điều hành hoạt động tại Nhà Trắng được gọi bằng cái tên “Trưởng trợ giáo”. Người này chịu trách nhiệm giám sát các nhân viên tại 3 khu vực chính, điều phối cuộc sống riêng tư và công cộng của tổng thống.
Bếp trưởng tại Nhà Trắng là Cristeta Comerford, người phụ nữ đầu tiên giữ vững cương vị này kể từ năm 2005. Đội ngũ bác sĩ tại Nhà Trắng điều trị cho gia đình tổng thống, phó tổng thống, nhân viên Nhà Trắng và khách. Nhà Trắng có khoảng 450 nhân viên, lương trung bình 82.000USD/năm/người. Hơn 20 người được hưởng mức lương cao 170.000 USD/năm, trong đó thư ký báo chí
Jay Carney.
Nhà Blair
Nhà Blair là nhà khách  chính thức dành cho tổng thống Mỹ. Nó là một  gồm 4 căn nhà liên kết với nhau. Nhà Blair thực sự còn lớn hơn cả Nhà Trắng với diện tích hơn 21.336m2.
Khối nhà này có hơn 119 phòng các loại bao gồm hơn 20 phòng ngủ dành cho khách khứa và nhân viên, 35 phòng tắm, 4 phòng ăn, 1 phòng tập thể dục, một cửa hàng hoa và một tiệm làm đầu. Đã từng có một vài vị tân tổng thống và gia đình của họ đã nghỉ vài đêm tại Nhà Blair trước khi đặt chân vào Nhà Trắng. Khi các nguyên thủ nước ngoài nghỉ tại Nhà Blair, thì mặt trước ngôi nhà này sẽ tung bay lá quốc kỳ của nước họ.
TỔNG HỢP
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
huong cerise
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 23/Mar/2010
Thành viên: OffLine
Số bài: 244
Quote huong cerise Replybullet Gởi ngày: 14/Nov/2012 lúc 11:43am

*

 *

Nước Pháp Tui ...

Thứ Tư, 14 tháng Mười Một năm 2012 15:08
Tác Giả: Yen
 Cho những ai " chọn nơi này làm quê hương " 
72%20magnifiques%20photos%20de%20la%20Tour%20Eiffel%20avec%20de%20magnifiques%20angles 

Chào bạn già thân mến,


La%20Tour%20Eiffel%20à%20la%20Champ-de%20Mars%20à%20Paris,%20en%20France,%20ce%20qui%20est%20à%20300m%20de%20haut%20et%20construit%20en%201889%20pour%20lExposition%20Universelle%20pour%20le%20centenaire%20de%20la%20révolution%20Banque%20dimages%20-%2010820364

Nước Pháp tui có nhiều cái nhất lắm nghen bạn già ơi . 
- Nước Pháp tui nếu bị thất nghiệp được ăn tiền trợ cấp thất nghiệp 70% lương trong 3 năm nếu trên 50t nên cứ tà tà nằm nhà tìm việc khác còn dưới 50t thì được 2 năm rưỡi.

- Nước Pháp tui bệnh hoạn vô nhà thương khỏi lo trả tiền lệ phí thuốt men bác sĩ nha sĩ dược sĩ... gì cũng gratuit hết nghen hihihi nhữngười bị bệnh như đái đường hay nhiệm HIV hay épatide C... đều được nhà nước lo 100% từ thuốc men bác sĩ y tá chích thuốc nằm nhà thương và dài dài vô thời hạn...

- Nước Pháp tui mua nhà được nhà nuớc phụ trả tiền đóng góp suốt thời gian nợ dù hai ba chục năm hỏng cần biết nên nước Pháp tui đâu bị khủng hoảng nhà cửa đâu bị ngân hàng lấy nhà lại hay bị đuổi nhà ra đường hihihihi và chưa kể những gia đình nghèo thu nhập kém đều được lảnh phụ cấp tiền thuê nhà ngay tới sinh viên đi học cũng được phụ cấp tiền nhà kg kể giàu nghèo nghen.

- Nước Pháp tui dù nghèo kg bằng My nhưng kg sợ bị đuổi việc sáng báo chiều xách gói ra hãng, ở Pháp muốn cho nghĩ việc fải báo trước 3 tháng với những nhân viên ngạch cadre (cán bộ) còn nhân viên thường ít nhất từ một đến 2 tháng chưa kể fải được sự chấp thuận của bộ lao động cộng thêm bồi thường vài tháng lương tùy theo thăm niên chưa kể nhiều khi còn được một số tiền lớn làm vốn dư sức ra làm ăn hihihi

- Nước Pháp tui con cái đi học kg tốn một xu, đứa nào học kg theo kịp còn được thầy giáo kèm thêm kg tốn một xu, chưa kể nhà nghèo thu nhập thấp còn được tiền phụ cáp mua dụng cụ học đường cặp táp sách vở giày dép bút mực... miễn phí , chưa kể ngày nghĩ nhà trường tổ chức đi nghĩ hè như trượt tuyết tắm biển mà phụ huynh chỉ đóng góp theo khả năng thu nhập , sướng hôn bạn già ơi.

- Nước Pháp tui muốn đẻ con bao nhiêu đứa cũng được càng đông càng zui càng lãnh nhiều thêm tiền phụ cấp gia đình con cái, có người nhất là tụi góc Phi châu hay Á rạp nhờ được lấy lậu 4 vợ nên chúng nó đẻ kg dưới một tiểu đội , đẻ còn hơn cái máy, chưa kể chưa đẻ mới có bầu thôi , người dân đã được lãnh tiền trợ cấp dưỡng bầu rồi , sau đó lảnh thoải mái chẳng cần đi kiếm việc làm nữa  cũng đủ sống , cho nên dù năm nào ngân sách phụ cấp xã hội cũng lủng be bét hết , nhưng kg một nhà nước nào hay một lảnh đạo nào dám cúp hay giảm bớt tiền phụ cấp xã hội của người dân hết , nghĩ lại cũng tội cho nước Pháp tui quá , fải gánh cái đám lâu la ngoại bang , vừa ăn bám vừa phá làng phá xóm, đốt xe mua bán xì ke ma túy nữa mới chết chứ , nên nước Phap tui kg nhất hơn nước My là gì hả ???? hihihi

- Hiện giờ cả thế giới đương bị khủng hoảng tài chánh kéo theo nạn thất nghiệp tràn lan , ngay tới nước My nước Nhật cũng bị nợ ngặp đầu ngất ngư chưa biết sống chết ra sao ? dù nước My nghe nói kinh tế đương chạy rè rè trở lại , nhưng nhiều nơi vẩn còn bị ngân hàng tịch thu nhà cửa , người dân vẩn bị tiếp tục đuổi ra khỏi nhà thê thảm chới với thành vô gia cư thiếu gì , bằng chứng rõ ràng fải hôn bạn vàng... hihihihi. ở Phap trường hợp như vậy rất hiếm nghen ông ban vàng và chúng tôi dù là tây giấy , cũng biết ơn cái nước người ta đã nhận mình vô làm tỵ nạn cho ăn nhờ ở đậu mà còn cho tiền xài chơi , có dư còn gởi về VN giúp được gia đình nữa. vậy nước Phap tui kg nhất là gì hở ông bạn già ơi ??????? ........

hihihi vậy nước Pháp tui có được Nhất hơn nước My các anh không

hỉ hihihi cái này chưa nói đến nước Pháp tui bán Airbus đâu thua Boeing , nước Pháp tui cũng bắn phi thuyền bán được kg ít hợp đồng không gian, nước Pháp tui cũng bán được xe lửa TGV Métro máy bay Mirage rượu ngon mỹ phẩm...

chưa nói cơm Pháp , bánh ngọt Phap có thua ai đâu hả hihihi và sau cùng con gái Pháp chắc chắn hơn máy em Mỹ phì lụ rồi đó , tối ngày chỉ biết đớp hamburger

hihihi hohoho hahahaha Yen tui hy vong bao nhiêu đó cũng đủ giải tọa ban già rồi , nếu khg xin ban già cứ tiếp tục đóng góp thêm ý kiến
 Báo Saigon echo
 
***
 
Xin hỏi anh bạn già : Nước Pháp của anh tốt như vậy mà sao Việt kiều Pháp được coi hơi bị nghèo , hơi bị hà tiện , hơi bị.. bị ... hơn là Việt kiều Mỹ Úc Canada . Chắc  sống ở Pháp khó có thể làm ra nhiều tiền nên có tíết Kiệm cũng không dư nhiều ... Nhà nước có giúp đở cũng hạn chế thì phải ?  


Chỉnh sửa lại bởi huong cerise - 28/Nov/2012 lúc 5:15am
IP IP Logged
huong cerise
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 23/Mar/2010
Thành viên: OffLine
Số bài: 244
Quote huong cerise Replybullet Gởi ngày: 28/Nov/2012 lúc 5:07am

*

 

Bài vọng cổ vua : Tình anh bán chiếu
 
Nghệ%20sĩ%20Út%20Trà%20Ôn%20và%20soạn%20giả%20Viễn%20Châu%20%28DR%29
Nghệ sĩ Út Trà Ôn và soạn giả Viễn Châu (DR)

Dù ghiền hay không ghiền vọng cổ, ở miền Nam hễ nhắc đến vọng cổ thì người ta nghĩ ngay đến Tình Anh Bán Chiếu, tới Út Trà Ôn và tới Viễn Châu. Đây là một bài ca ngoại hạng của làng vọng cổ, ngoại hạng vì nó được xem như bài phổ biến nhất trong tất cả các bài vọng cổ, và đặc biệt là vì bài ca này đã đưa hai người lên ngôi báu: “Vua ca vọng cổ Út Trà Ôn” và “Vua viết lời vọng cổ Viễn Châu”.

Soạn giả Viễn Châu tên thật là Huỳnh Trí Bá, sinh năm 1924 tại xã Đôn Châu, huyện Trà Cú, tỉnh Trà Vinh. Ông thành thạo từ nhỏ đàn tranh và đàn guitar phím lõm, đặc biệt tuyệt kỷ đàn tranh của ông đã được xem là độc nhất vô nhị, và đến hiện tại chưa có người thế nổi. Nếu với nghệ danh Bảy Bá ông được xem là nhạc sĩ bậc thầy, thì với nghệ danh Viễn Châu ông đã leo lên ngôi báu với vương hiệu là “Vua viết lời vọng cổ”.

Vua viết lời vọng cổ Viễn Châu

Tài năng đo ni đóng giày của ông cũng xếp hàng thượng thừa, vì nhờ những bài vọng cổ của ông mà rất nhiều nghệ sĩ thời vàng son của cải lương đã thành danh như : Út Bạch Lan, Thanh Hương, Thanh Nga, Ngọc Giàu, Lệ Thủy, Bạch Tuyết, Út Trà Ôn, Hữu Phước, Thành Được, Minh Cảnh, Thanh Sang, Phương Quang, Minh Vương...

Viễn Châu là một soạn giả cổ nhạc hi hữu. Hi hữu vì đến hiện tại ông đã là tác giả của gần 70 vở cải lương lớn nhỏ và trên dưới 2 000 bài vọng cổ, lập kỷ lục chưa ai phá nổi trong làng sân khấu cải lương! Hi hữu là vì khán giả cải lương xưa nay có thói quen là chỉ quan tâm đến nghệ sĩ, tên tuồng hay tên bài ca mà ít quan tâm đến tên soạn giả, thậm chí nghệ sĩ biểu diễn có khi còn không biết mình đang ca bài của soạn giả nào, ấy vậy mà người mộ điệu cải lương Miền Nam từ già đến trẻ ai mà không biết soạn giả Viễn Châu!

Nếu soạn giả Viễn Châu là hi hữu thì bài vọng cổ Tình Anh Bán Chiếu của ông lại càng hi hữu. Hi hữu vì Viễn Châu có đến 2000 bài vọng cổ, ấy thế mà khi nhắc đến Viễn Châu là người ta nghĩ ngay đến Tình Anh Bán chiếu. Hi hữu là vì bài ca này không chỉ làm bất tử tên tuổi của ông, mà còn đưa vào huyền thoại người được mệnh danh là “Vua ca vọng cổ Út Trà Ôn”.

Lãng du cùng Tình Anh Bán Chiếu

 
Bài vọng cổ Tình Anh Bán Chiếu có nội dung đơn giản. Bài ca là tâm sự của một thanh niên đến từ Cà Mau làm nghề bán chiếu, khi ghe chiếu anh cặp bến ở Ngã Bảy Phụng Hiệp tỉnh Hậu Giang, anh được một cô gái đặt làm đôi chiếu, được cô dẫn vào tận phòng riêng để đo ni chiếc giường. Thời gian trôi qua, khi anh trở lại giao chiếu như giao hẹn thì cô gái đã sang ngang. Cô sang ngang mà có biết đâu anh bán chiếu đã thầm thương trộm nhớ, và anh cảm thấy tủi cho thân phận bán chiếu của mình.

Có nhiều câu chuyện được thêu dệt xung quanh chuyện tình anh bán chiếu. Có người còn mạnh dạng cho rằng, soạn giả Viễn Châu một lần nọ khi ghé qua Ngã Bảy Phụng Hiệp đã gặp anh bán chiếu thất tình, ông đến trò chuyện và biết được câu chuyện tình dở dang của anh nên đã viết nên bài ca Tình Anh Bán Chiếu. Thế nhưng, theo soạn giả Viễn Châu, thì vào năm 1959, nghệ sĩ Út Trà Ôn về ký hợp đồng với hãng dĩa Hồng Hoa. Bà chủ hãng đĩa mới đề nghị Viễn Châu viết gấp một bài đặc biệt cho Út Trà Ôn ca với mục đích là “làm náo động thị trường”.

Viễn Châu tìm trong trí nhớ và nhớ ra có một lần ông đi từ Bạc Liêu về Sài Gòn, tới khu chợ nổi Phụng Hiệp thì xe hơi bị chết máy, phải đậu lại sửa, khi ngồi nghỉ, Viễn Châu chợt thấy một anh chàng tay ôm đôi chiếu bông đứng mệt nhọc giữa trưa nắng như chờ ai trước một căn nhà đóng kín, xa xa lại có một đám cưới. Hình ảnh đó đã gây ấn tượng mạnh trong lòng một nghệ sĩ đầy cảm xúc như Viễn Châu và ông đã hóa thân thành anh bán chiếu nọ để được yêu, được tâm sự. Thế là bài ca Tình Anh Bán Chiếu đã ra đời.

Nội dung bài ca khá đơn giản. Có người còn cho rằng, khi nghe kỹ rõ ràng thấy tình tiết câu chuyện phi lý, vì anh bán chiếu có cớ gì để thất tình, anh và cô gái nọ chưa từng hò hẹn với nhau mà chỉ là quan hệ người bán chiếu và người đặt mua chiếu mà thôi. Thế thì tại sao bài ca lại đi sâu vào lòng người đến thế? Lại được người mộ điệu say mê đến thế? Đến mức trở thành bài vọng cổ được phổ biến nhất đến thế? Đến mức làm bất tử tên tuổi hai ông vua của làng cổ nhạc Miền Nam đến thế?

Câu trả lời có lẽ trước tiên nằm ở cái gọi là “tâm hồn nghệ sĩ”. Tình yêu vốn không có qui luật nên yêu đơn phương cũng không có qui luật, mà tình yêu của nghệ sĩ lại càng không có qui luật. Tâm hồn nghệ sĩ vốn dễ xao động và dễ đồng cảm với những cung bậc hỉ nộ ái ố của cuộc đời, huống chi đối với một nghệ sĩ lớn như Viễn Châu, với 2000 bài ca và được người mộ điệu yêu thích, thì thử hỏi cái tâm hồn nghệ sĩ đó ở Viễn Châu nó mới “mong manh” đến dường nào.   

Còn nói về nội dung thì chính cái nội dung đơn giản của bài Tình Anh Bán Chiếu đã khiến nó dễ dàng đi vào lòng người, nhất là người miền sông nước Nam Bộ vốn mộc mạc và giàu tình cảm. Có một điều ta có thể khẳng định chắc chắn rằng, một bài ca muốn được người mộ điệu yêu thương và ghi nhớ đòi hỏi trước hết phải “chạm” được cảm xúc của người mộ điệu, tức phải tìm được sự đồng cảm của người mộ điệu, nói cách khác là người nghe tìm được chính mình trong bài vọng cổ. Sự phổ biến “kỳ lạ” của Tình Anh Bán Chiếu suốt hơn nửa thế kỉ nay là một minh chứng hùng hồn rằng Viễn Châu đã “chạm” được cảm xúc của người Nam Bộ, tức đến cái tính mộc mạc trong cuộc sống đời thường nhưng không kém “sự dạt dào cảm xúc” trong tình yêu đôi lứa.
Vua ca vọng cổ - Đệ nhất danh ca Út Trà Ôn

Út Trà Ôn sinh năm 1919 tại làng Đông Hậu, huyện Trà Ôn tỉnh Vĩnh Long. Ông là con thứ mười trong gia đình và cũng là cuối cùng, tức thứ Út theo cách gọi của người Nam Bộ. Năm 1937, ông được giới thiệu với đài phát thanh Sài Gòn và từ đó chính thức có nghệ danh là Út Trà Ôn, một kiểu lấy tên vừa để nhớ gia đình vừa để nhớ quê hương Trà Ôn của ông.

Xuất thân nhà nghèo nông thôn, Út Trà Ôn bắt đầu một sự nghiệp lẫy lừng trên sân khấu cải lương từ năm 18 tuổi. Cách diễn xuất của ông mộc mạc, chân phương, lại là người rất khó tính trong nghề, luôn có chí cầu tiến học hỏi, bởi vậy ông là một bậc thầy trong diễn xuất. Vỡ tuồng ghi đậm dấu ấn nhất trong lòng người mộ điệu là vỡ “Tuyệt Tình Ca” ông đóng cặp với Sầu nữ Út Bạch Lan, Bạch Tuyết và Thanh Sang thì đóng vai hai đứa con là Trường An và Long Hồ.

Lớp ca diễn để đời là lớp ông tái ngộ vợ hiền sau nhiều năm xa cách, Út Trà Ôn ca với Út Bạch Lan ba câu vọng cổ, đây là ba câu vọng cổ để đời của hai nghệ sĩ bậc thầy này. Út Trà Ôn mở đầu bằng 4 câu nói lối như sau: “Tôi đứng đây tưởng chừng như đứng trên bờ sông Mỹ Thuận, lúc mình quay xuồng trở lại với hai con. Bờ cây xa mờ nhuộm khói hoàng hôn, con nước lớn lục bình trôi rời rạc”, Cải lương chi bảo Bạch Tuyết nhận xét: khi nghe ông ngâm đoạn này, cô cảm thấy được ngay trước mắt cảnh rời rạc của lục bình trôi trên sông Mỹ Thuận. Quả thật như vậy, đúng là ông đã đưa trọn tình cảm và nghệ thuật ca cổ thượng thừa vào lời ca để nó trở nên truyền cảm một cách thần sầu đến như vậy.

Ấy thế nhưng khi nhắc đến Út Trà Ôn người mộ điệu nghĩ ngay đến cái tài ca vọng cổ của ông, một giọng ca và một cách ca mà đến hiện tại vẫn chưa có người kế tục xứng đáng. Năm 1960, ký giả Trần Tấn Quốc, người lập giải Thanh Tâm danh giá cho sân khấu cải lương, đã mở cuộc thăm dò ý kiến độc giả, và Út Trà Ôn đã được chọn là “Đệ nhất danh ca”. Báo chí, đồng nghiệp và người mộ điệu phong cho ông là “Vua ca vọng cổ”. Danh hiệu “đệ nhất danh ca” thì dù đã có đôi lần báo chí sau này tổ chức bầu chọn cho những nghệ sĩ thế hệ sau ông, nhưng đến hiện tại hễ nhắc đến “Đệ nhất danh ca” thì không hiểu sao người ta lại nghĩ ngay đến Út Trà Ôn.

Còn cương vị “Vua ca vọng cổ” thì hầu như vẫn nghiễm nhiên được người mộ điệu dành cho Út Trà Ôn.
Đi vào kỹ thuật ca, ta thấy Út Trà Ôn có giọng đồng, trầm. Kiểu ca và giọng ca của ông đã được xếp thành một trường phái ca vọng cổ riêng và luôn được xếp hàng đầu khi có người tìm hiểu về các trường phái ca vọng cổ. Ông được xếp đầu cũng đúng thôi vì trước Út Trà Ôn rõ ràng chưa có giọng ca nào được nổi danh như ông. Út Trà Ôn cũng chính là nghệ sĩ tiên phong trong việc phổ biến vọng cổ nhịp 32, một bài bản phổ biến nhất hiện nay.

Út Trà Ôn ca chân phương, mùi mẫn, hùng tráng, âm vực rộng, không ngân mà thường "hơ" đúng chất tài tử, phân nhịp độc đáo, kết hợp nhuần nhuyễn giữa ca và diễn. Đây là trường phái ca mẫu mực, không lạng bẻ, kiểu cọ. Giọng ca này hoàn toàn tương thích với bản chất của bài vọng cổ là “tự sự”, là “chân phương hoa lá”. Nghe Út Trà Ôn ca ta không cần nhìn ông diễn cũng có thể cảm nhận được rõ ràng sắc thái tình cảm mà người viết gửi gắm, người nghe không còn chú ý đến nhịp nhàng tới câu mấy nữa, mà bị ru hồn bởi nội dung bài hát mà ông “tự sự” và bởi kỹ thuật ca điêu luyện, cách xấp chữ và ca chẻ nhịp độc nhất vô nhị.

Thế hệ sau cũng có nhiều người theo trường phái ca này, nhưng để gọi là kế thừa xứng đáng thì quả thật chưa có ai. Soạn giả Viễn Châu nhận xét về giọng ca Út Trà Ôn như sau: “Cách rèn giọng của anh được người trong nghề kính phục vì biết tạo âm vực đủ để khi phát âm được tròn vành rõ chữ. Anh còn có khiếu sắp văn chẻ nhịp….Nếu lắng nghe Út Trà Ôn ca và có óc phân tích, bạn sẽ nhận biết ngay thế mạnh của anh trong câu vọng cổ là chữ “hơ” điêu luyện và dấu sắc, dấu hỏi, dấu ngã chất chứa sự giàu có của làn hơi”.

Út Trà Ôn bất tử cùng Tình Anh Bán Chiếu

Nếu nhắc đến Vọng Cổ lập tức người yêu thích hay không yêu thích cổ nhạc đều nghĩ ngay đến bài Tình Anh Bán Chiếu, mà hễ nhắc đến Tình Anh Bán Chiếu thì lập tức nghĩ đến Út Trà Ôn và Viễn Châu. Tên tuổi Út Trà Ôn trước khi đến với bài Tình Anh Bán Chiếu cũng đã có tiếng rồi, thế nhưng với bài Tình Anh Bán Chiếu thâu ở hãng dĩa Hồng Hoa, giọng ca Út Trà Ôn đã thật sự làm chấn động làng cổ nhạc, và bài ca này đã làm bất tử tên tuổi của ông.

Sau Út Trà Ôn đã có nhiều nam nghệ sĩ thuộc hàng “đại gia” trong sân khấu cải lương ca lại bài Tình Anh Bán Chiếu, dù rằng mỗi người mỗi vẻ, mỗi người có cái hay riêng, thế nhưng không hiểu sao hễ nghe Út Trà Ôn ca Tình Anh Bán Chiếu thì người nghe mới thấy “đã cái lỗ tay”. Vì sao thế, có lẽ bởi vì giọng ca Út Trà Ôn là chân phương, buồn bả nên hoàn toàn thích hợp để thể hiện một bài vọng cổ chân phương buồn bả như Tình Anh Bán Chiếu, còn những kiểu ca lạng bẻ, kiểu cọ rõ ràng là không thích hợp với bài hát này. Nói cách khác, ta có thể tìm thấy tất cả những đặc trưng của giọng ca Út Trà Ôn qua Tình Anh Bán Chiếu.

Chiếu Cà Mau, Ngã Bảy Phụng Hiệp và Tình Anh Bán Chiếu

Chỉ một bài vọng cổ chưa đầy mười phút nhưng đã đưa hai người lên “ngôi báu”, đồng thời còn làm bất tử một “người” khác đó là “chiếu Cà Mau”. Mới mở đầu bài ca Viễn Châu đã viết : “Chiếu Cà Màu nhuộm màu tươi thắm, công tôi cực lắm mưa nắng dãi dầu, chiếu này tôi chẳng bán đâu, tìm cô không gặp tôi gối đầu mỗi đêm”. Ta bàn thêm một chút về “Chiếu Cà Mau” để hiểu rõ thêm bài Tình Anh Bán Chiếu.

Xưa kia, tại làng Tân Thành (nay là xã Tân Thành, thành phố Cà Mau, tỉnh Cà Mau) đã hình thành làng chiếu Tân Thành, trải dài gần chục cây số dọc bờ sông Cái Nhúc bởi một số quân binh của vua Gia Long trên đường đi cầu Xiêm đã chán ghét chiến tranh, tìm đến lập nghiệp. Thời kỳ cực thịnh, chiếu Tân Thành đã vang danh khắp Nam kỳ lục tỉnh, ghe xuồng xuôi ngược trên dòng sông Cái Nhúc, lớp mang hàng ra chợ Cà Mau bỏ cho vựa, lớp xuôi về Ngã Bảy ra Phụng Hiệp, Phong Điền bán. Bởi vậy chiếu Tân Thành cũng là đại diện cho chiếu Cà Mau.

Nhờ Tình Anh Bán Chiếu mà vùng Ngã Bảy Phụng Hiệp cũng trở nên nổi tiếng ngoài sức tưởng tượng, đến mức mà một lãnh đạo của Huyện Phụng Hiệp thốt lên: “Nhờ bài vọng cổ Tình Anh Bán Chiếu mà Ngã Bảy Phụng Hiệp được nổi danh khắn vùng Nam Bộ”. Ngã Bảy Phụng Hiệp là môt vùng kinh sáng thuộc huyện Phụng Hiệp tỉnh Hậu Giang. Tại đây có Chợ Nổi Phụng Hiệp nổi tiếng được đề cập trong bài Tình Anh Bán Chiếu. Chợ Nổi Phụng Hiệp từng một thời là đầu mối giao thương lớn của miền cực nam, và hiện tại là một địa điểm du lịch nổi tiếng của vùng đất này. Đây là một nơi giữa đồng quê sông nước đầy ấp phù sa dễ gây xúc cảm tâm hồn nghệ sĩ :

”Bảy sông dồn nước, cuồn cuộn nước
Phù sa lớp lớp, quyện phù sa”
(Ca dao)
Và nhờ có Viễn Châu và Út Trà Ôn mà miền đất này bên cạnh phù sa triễu nặng còn chất chứa thêm nỗi lòng của Tình Anh Bán Chiếu :
« Sông sâu bên lỡ bên bồi,
tình anh bán chiếu trọn đời không phai. »
(Hai câu kết bài Tình Anh Bán Chiếu)

Như vậy, ở Tình Anh Bán Chiếu, ta có thể tìm thấy trọn vẹn những tinh hoa trong làng hơi điêu luyện, cách ca chân phương với lối nhấn nhá chẻ nhịp thần sầu của Vua ca vọng cổ Út Trà Ôn, tìm thấy trọn vẹn lối viết vọng cổ đảm bảo được cái hồn « tự sự » của bản vọng cổ với bố cục rõ ràng khúc chiết, lời văn rất nên thơ và rất « vô khuôn » của Vua viết lời vọng cổ Viễn Châu.

Một bài ca vọng cổ chỉ có 6 câu với chưa đầy 10 phút nhưng đã đưa người ca là nghệ sĩ Út Trà Ôn và người viết là soạn giả Viễn Châu lên « ngôi báu » và đã làm bất tử tên tuổi của hai ông cùng với nghề chiếu Cà Mau và Ngã Bảy Phụng Hiệp.

Cái « liên danh » Tình Anh Bán Chiếu-Út Trà Ôn-Viễn Châu-Chiếu Cà Mau-Ngã Bảy Phụng Hiệp đã trở nên bất tử trong lòng người mộ điệu cải lương nói chung và vọng cổ nói riêng. Bấy nhiêu thôi cũng đủ khằng định rằng, bài Tình Anh Bán Chiếu Xứng đáng là “Bài vọng cổ vua” của làng cổ nhạc Miền Nam.

Ngày nay, số lượng bài ca vọng cổ ra đời nhiều vô kể, thế mà đa phần đều làm thất vọng người nghe. Trong khi đó, đến hiện tại, người yêu cổ nhạc ai mà không mê Tình Anh Bán Chiếu và giọng ca Út Trà Ôn. Điều đó khẳng định rằng, nếu biết khai thác cái chất tự sự, mộc mạc và chân phương của bản vọng cổ thì bản vọng cổ vẫn luôn có sức hút phi thường.
 



Chỉnh sửa lại bởi huong cerise - 28/Nov/2012 lúc 5:09am
IP IP Logged
huong cerise
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 23/Mar/2010
Thành viên: OffLine
Số bài: 244
Quote huong cerise Replybullet Gởi ngày: 07/Dec/2012 lúc 3:46am

*

 

Những nô lệ người Việt trồng cần sa tại Alsace

Cây%20cần%20sa%20%28DR%29
Cây cần sa (DR)

Đầu tuần này cảnh sát vừa mới triệt phá một đường dây đưa người Việt nhập cư lậu vào châu Âu, mà trọng điểm là Pháp và Anh để trồng cần sa.Tới Pháp, những người Việt nhập cư lậu bị buộc phải làm việc trong những « trại » cần sa để có thể hoàn trả số tiền 15.000 euro chi phí cho chuyến vượt biên.

 

Phóng viên của báo Le Figaro được trực tiếp chứng kiến chiến dịch của cảnh sát Pháp hôm 3/12 tại Alsace đã kể lại chi tiết về đường dây phạm tội có tổ chức trên quy mô lớn do một nhóm người Việt Nam điều hành.

Le Figaro dành cả một trang báo cho bài phóng sự « Những nô lệ người Việt Nam trồng cần sa ở Alsace ». Phóng viên của tờ báo kể lại, 6 giờ sáng ngày 3/12, cảnh sát đã phá cửa xông vào một khu nhà tồi tàn nằm giữa Ingwiller, một ngôi làng nhỏ trong vùng Alsace thuộc miền đông bắc nước Pháp. Bên trong khu nhà đội đặc nhiệm chống ma túy của Pháp phát hiện một khu vườn lớn trồng hàng nghìn gốc cần sa với đầy đủ các phương tiện cần thiết như phân bón, hệ thống chiếu sáng, sưởi ấm, thông hơi.

Quan trọng hơn, cảnh sát đã bắt giữ tại chỗ hàng chục nhân viên của khu vườn cần sa này. Họ đều là những người Việt Nam vào khoảng hai chục tuổi, tới được khu trại này sau khi đã vượt qua hàng chục nghìn cây số vòng vèo theo một đường dây đưa người nhập cư lậu. Được hứa hẹn sang châu Âu làm vườn, hái hoa quả hay làm nghề sửa chữa điện, thế nhưng tới nơi họ đều bị giam lỏng và bị buộc phải làm việc trong các khu trại trồng cần sa như thế cho đến khi trả hết được món nợ 15 nghìn euro chi phí cho những kẻ tổ chức đường dây đưa người nhập cư lậu.

Theo Le Figaro, thì đường dây của người Việt này đã rơi vào tầm ngắm của cảnh sát Pháp từ 8 tháng nay. Tác giả bài báo phác họa hoạt động của tổ chức tội phạm này. Trung tâm của mạng lưới là một gia đình người Việt Nam điều hành hai cơ sở riêng biệt. Cơ sở thứ nhất cắm chân trong khu phố Tàu (Chinatown), quận 13 Paris và ở La Courneuve thuộc tỉnh Seine -Saint Denis ở ngoại ô. Cơ sở này phụ trách việc đưa người từ Hà Nội sang Pháp.

Hành trình của những người nhập cư lậu rất phức tạp. Có được visa Schenghen nhờ một đường dây ở Bangkok, từ đó họ được đưa qua các ngả Ukraina, Thổ Nhĩ Kỳ hay Bồ Đào Nha để rồi cuối cùng được đón về vùng phụ cận của Paris trước khi tiếp tục được đưa sang Anh hay chuyển đến miền đông nước Pháp làm việc như nô lệ trong các trại trồng cần sa, tức là cơ sở thứ hai của mạng lưới.

Sau khi nghiên cứu và nắm hoạt động của đường dây, Cơ quan trấn áp nhập cư lậu và lao động không phép của Pháp (Ocriest) đã mở chiến dịch mang tên « Bàn tay xanh » để phá vỡ mạng lưới này. Kết quả trong đợt tấn công chớp nhoáng tại Alsace, cảnh sát đã thu giữ 2.000 gốc cần sa, cùng nhiều bao tải sản phẩm vừa thu hoạch và 30 nghìn euro tiền mặt.

Tác giả bài phóng sự cho biết 6 người trong gia đình « bố già » trên đã bị bắt giữ. Họ đều là những người không việc làm, không khai thu nhập chính thức nhưng lại có tài sản không nhỏ gồm nhiều khu nhà trên đất Pháp.Cách đây vài tháng, cảnh sát Pháp cũng đã triệt phá một lọat các cơ sở trồng cần sa ở vùng Paris và một số tỉnh khác, trong đó có một số cơ sở do người Việt cầm đầu. Theo nguồn tin cảnh sát, mạng lưới đưa người nhập cư trái phép này đem về 250 ngàn euros mỗi tháng. 

Với cơ quan chức năng Pháp thì vụ việc này cho thấy mạng lưới buôn lậu ma túy quốc tế và đường dây đưa người nhập cư lậu có mối liên kết chặt chẽ với nhau.

Từ đầu năm nay cơ quan Ocriest đã phá vỡ gần 30 đường dây quốc tế đưa người nhập cư lậu vào Pháp. Theo Le Figaro, những người nhập cư lậu gồm đàn ông, đàn bà và trẻ lang thang bất chấp nguy hiểm tính mạng tin vào các đường dây mafia như vậy với hy vọng đến được miền đất hứa, đâu biết họ bị biến thành những nô lệ thời hiện đại. Đưa người nhập cư lậu cũng là một bộ phận của tệ buôn người, Liên Hiệp Quốc xếp loại tội phạm này đứng hàng thứ ba sau buôn vũ khí và ma túy, cần phải triệt phá..



Chỉnh sửa lại bởi huong cerise - 07/Dec/2012 lúc 7:40am
IP IP Logged
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 15/Dec/2012 lúc 9:45pm


Quán Ốc Saigon


 

image
 
 
Xin mời các bạn đến các quán ốc, một món ăn rất đa dạng ở Sài Gòn
 
Có đủ cách chế biến để món ốc luôn hấp dẫn, từ hấp, luộc, xào, chiên, rang đến nướng mọi, đút lò… với đủ gia vị như tỏi, hành, tiêu, ớt, rau răm, sả, gừng, húng quế, phô mai, bơ…
Nếu món ốc miền Bắc phần nhiều được chế biến theo khuynh hướng cân bằng âm dương bằng cách hấp gừng, xào sả, lá chanh… như một món ăn chơi buổi chiều, buổi tối thì người Sài Gòn ăn ốc với nhiều cách chế biến và chú trọng vào gia vị hơn.
 
Có đủ cách chế biến để món ốc luôn hấp dẫn, từ hấp, luộc, xào, chiên, rang đến nướng mọi, đút lò… với đủ thứ gia vị như tỏi, hành, tiêu, ớt, rau răm, sả, gừng, húng quế, phô mai, bơ… và có thể bán cả ban ngày.
Vào Sài Gòn bạn không thể không một lần thưởng thức các món ốc ở đây. Ốc Sài Gòn không những ngon mà còn đa dạng về thể loại, cách thức chế biến, lại luôn tươi ngon. Thú vui ăn ốc này “tiền mất” nhưng không “tật mang” nhé, thậm chí ngược lại còn là dịp để bổ sung các chất dinh dưỡng thiết yếu còn thiếu cho cơ thể nữa.
 
Hãy lựa chọn cho mình những quán ốc có tiếng về chế biến ngon và phục vụ tốt trước khi đến Sài Gòn, để không thấy tiếc khi đến đây mà không được thưởng thức món ăn ngon, lạ và bổ này.
 
image
 
Một số quán ốc ngon, đa dạng món và phục vụ tốt ở Sài Gòn:
1. Quán ốc Hồ bơi Cộng Hòa, Tân Bình (368/750 CMT8-P5-Q.Tân Bình). Trên đường CMT8, bên hông hồ bơi CôngHòa có con hẻm, đi vào 50m có 2 quán nghêu sò ốc hến & hột vịt lộn chiên, từ ngoài CMT8 vào bỏ tiệm thứ 1, tiệm thứ 2 mới ngon. Quán rộng rãi, ngồi trên lầu.
 

image

2. Hương Phát Trần Hưng Đạo. Món ngon nhất và nổi tiếng nhất ở đây là món Nghêu hấp sả được hấp trong một cái thố mà vị nước được chế biến theo cách riêng, hoà quyện với nhau tạo nên một hương vị khó quên. Địa chỉ quán: 93 Bùi Hữu Nghĩa, P5, Q.5, TP. Sài Gòn, ngã 4 Bùi Hữu Nghĩa - Trần Hưng Đạo (đi trên đường Trần Hưng Đạo theo hướng từ Q.1 về Q.5, đến ngã 4 thì quẹo trái vào khoảng 20 mét, quán nằm bên tay phải).
image

3. Ốc ở ngã tư Trần Huy Liệu và Huỳnh Văn Bánh.

4. Phố ăn uống đường Bà Hạt (chỉ có buổi tối).

5. Phố ăn ốc ở hẻm Trần Hưng Đạo (kế bên nhà Hàng Food Center, 393B Trần Hưng Đạo, phường Cầu Kho). Các loại thuỷ hải sản, hột vịt lộn (xào me, nướng mỡ hành, đậu phộng, xào tỏi…)giá khoảng 15- 40.000 đ/ đĩa

6. Quán ốc Bảo 16/47 Nguyễn Thiện Thuật.

7. Quán ốc Kỳ Đồng (ở góc đường Trương Định - Kỳ Đồng, quận 3) nổi danh với nước chấm sền sệt với vị cay nồng thơm mùi nước mắm tinh khiết, lại có hậu ngọt và một chút chua từ chanh càng thêm dậy mùi nổi tiếng khá ngon.
image

8. Quán Vân ốc bán vào buổi tối trên đường Phan Chu Chinh, Q1-dọc chợ Bến Thành. Giá cao thuộc hàng top nhưng lúc nào cũng đắt khách nhờ chất lượng cao, luôn tươi rói và ngon lành.

9. Các món ốc xào me, ốc mỡ, càng cua, ghẹ... hải sản ở chợ Xã Tây, đoạn cuối của Nguyễn Trãi.

10. Quán ốc gần bờ kè, từ Kỳ Đồng quẹo vào, giá khá mềm.

11. Quán ốc Thành Long: Nằm trong con hẻm nhỏ đường Kỳ Đồng, quán ốc Thành Long khá đông khách, với đủ loại ốc khác nhau, giá cả cũng bình dân nên quán thường thu hút rất đông khách vào những buổi chiều tối.
image

12. Muốn ăn ốc bươu xào tiêu, nghêu hấp tiêu sả thì đến quán ốc Nguyễn Thị Minh Khai (đối diện bệnh viện Từ Dũ, quận 1)

13. Quán Ốc Việt: 237/50 Trần Văn Đang, phường 11, Quận 3

Bàn ghế tre mà mặt bàn bằng kiếng, bàn có một lỗ rộng, ăn ốc, nghêu có thể bỏ thẳng vỏ vào đó được được. Chén bát sạch sẽ . Ốc Việt có món chấm lạ, chấm vào vào ngọt như mắm đường mà ko có mắm, ăn rất ngon. Ấn tượng là món Ốc giác xào rau muống, ăn ngon tuyệt, đặc biệt là rất ít bột ngọt ( điều hay gặp ở quán khác) . Ngoài ra còn món sò dương xào bơ và sò dương xào rong biển nữa, ăn lạ và chất lượng. Bình quân mỗi món 25 – 40.000 đ
image

14. Quán Ốc Phước: 220/32 Lê Văn Sỹ, Quận 3. Với hai món ốc dừa xào bơ cay, ốc len xào dừa khá ngon và độc đáo.

15. Ốc Như (ngã tư Điện Biên Phủ - Nguyễn Thiện Thuật, quận 3) ngon nhờ khẩu vị ngọt và béo.

16. Ốc Đào (hẻm 212 Nguyễn Trãi, quận 1), bán ban ngày, rất nhiều người ăn vì sự nghịch giờ này, và chất lượng cũng ngon.
image

Ngoài ra còn có không ít những phố ốc, xóm ốc như hẻm ốc Trần Hưng Đạo (quận 1), xóm ốc Sinh viên (Phan Văn Hân, quận Bình Thạnh), ốc Xóm Chiếu (quận 4), xóm ốc Cao Thắng (quận 3), làng ốc bờ kè kéo dài suốt từ đường Đinh Tiên Hoàng đến tận Trương Định, Nam Kỳ Khởi Nghĩa...

Ốc ngon mà lại bổ nên không vì lý do gì để khi đến Sài Gòn lại không thưởng thức một nét văn hóa ẩm thực bình dân mà độc đáo như thế này.
 
ỐC SÀI GÒN !
 
image
 
Nếu xếp hạng các món ăn phổ biến nhất Sài Gòn thì ốc có lẽ là đề cử số một . Không chỉ len lỏi trong từng con hẻm nhỏ mà ngoài đường lớn vẫn không khó tìm ra một quán ốc để dừng chân . Nghêu , sò , ốc , hến tưởng chừng là món dân dã , ăn khi lỡ bữa cho vui lại tạo thành một nét văn hóa ẩm thực riêng của người Sài Gòn hiện nay .
 
image

Quán ốc là từ gọi chung , bởi ở đó còn có nhiều loại hải sản khác . Rủ nhau đi ăn ốc cũng là để thưởng thức một thế giới nhuyễn thể thân mềm và giáp xác phong phú , từ nghêu , sò , ốc , hến , đến cua , ghẹ , mực , tôm , thậm chí cả trứng vịt lộn . Nếu món ốc miền Bắc phần nhiều được chế biến theo khuynh hướng cân bằng âm dương bằng cách hấp gừng , tần thuốc bắc , xào sả , lá chanh … như một món ăn chơi buổi chiều dân dã thì người Sài Gòn ăn ốc “ hoành tráng ” hơn.
image
 
Có đủ cách chế biến để món ốc luôn hấp dẫn , từ hấp , luộc , xào , chiên , rang đến nướng , đút lò … với đủ thứ gia vị như tỏi , hành , tiêu , ớt , rau răm , sả , gừng , húng quế , phô mai , trứng cút , rau muống … Muốn ăn béo đã có ốc len xào dừa , ốc dừa xào bơ , sò điệp nướng phô mai . Ăn khô chọn ốc nướng mọi như ốc hương , ốc đỏ , ốc nhung , ốc bông , ốc tỏi hoặc càng ghẹ rang muối , ăn đến đỏ bừng miệng , bỏng lưỡi vì cay mà vẫn không muốn ngừng . Các món nướng mỡ hành như sò lông , sò điệp , chem chép , sò dương , sò lụa … thơm mùi hành lá xào qua mỡ luôn được các thực khách ưu tiên lựa chọn . Ăn để húp nước ốc xùm xụp thì chọn nghêu , ốc móng tay , chem chép , ốc bươu , ốc gạo hấp hay xào gừng sả . Món ốc đồng (nước ngọt ) xem ra bị thất sủng hơn - điều rất khác biệt so với nhiều địa phương khác như Hà Nội , Huế - nhưng vẫn đủ cả hấp , xào lẫn nhồi thịt . Ai thích chua ngọt thì chọn món ốc , hột vịt lộn xào me , còn người ưa thưởng thức hương tỏi thơm lừng đã có các món ốc cháy tỏi . Riêng thực khách ghiền món đậm đà gia vị thì chọn ốc giác , ốc hương , ốc đỏ xào sa tế …
 
image

Trong cái đa dạng của cách chế biến còn có sự biến hóa vô chừng của người cầm xoong chảo. Chẳng hạn đĩa ốc xào tỏi luôn mềm thơm, vừa lẫy ốc vừa quệt mút nước xào mặn ngọt sền sệt, nhưng nếu là cháy tỏi, rang tỏi thì món ăn lại hấp dẫn ở lớp tỏi và muối được xóc đến khô rang, bám quanh thân ốc. Thế nên người ta mới có thú vui vừa ăn ốc, vừa ngậm vỏ để vân vê lớp tỏi muối ớt sần sùi mà quyến rũ kia. Ngay cả những thứ ngọt và béo như sữa tưởng chừng như khó lòng hợp rơ với ốc mà cũng khó yên bụng người ăn lại làm nên thương hiệu ốc Mắm Sữa (đường Bùi Hữu Nghĩa, Bình Thạnh). Nước chấm được pha từ sữa, nước tỏi ép, mắm và ớt dầm, đủ vị mặn, ngọt, chua, cay. Vượt qua cảm giác ngần ngại ban đầu, thực khách sẽ rất dễ ghiền. Món gì ở quán này cũng có thể chấm với mắm sữa, từ sò điệp chiên trứng cút, sò điệp phô mai đến các món ốc xào tỏi, rang me. Lạ lùng là vị thơm ngọt của sữa tưởng chừng đối chọi với ốc (món lạnh) lại khiến cho thịt ốc trở nên béo ngọt lạ thường, tạo mùi vị rất riêng .

image
 
Người Sài Gòn đôi lúc không xem ốc như món quà vặt, ăn chơi mà có thể ăn thay cho cơm trưa, cơm chiều. Kéo nhau vào quán ốc, ít khi ai gọi một hai đĩa, ăn nhanh rồi về. Ít nhất thì cũng phải “khám phá” gần hết thực đơn, hoặc thậm chí là sáng tác thêm những món mới do chính mình nghĩ ra, sau đó mua thêm ổ bánh mì quệt nước xốt ốc để bổ sung tinh bột. Dân Sài Gòn có thể rủ nhau đi ăn ốc từ đầu sáng hoặc vào buổi trưa, bởi còn có không ít quán ốc thành danh nhờ bán “nghịch giờ” như thế. Đơn cử như ốc Đào (hẻm 212 Nguyễn Trãi, quận 1). Khách hàng chủ yếu của quán đa phần là giới văn phòng, quần áo chỉn chu thế mà trưa vẫn chen chúc vào quán ngồi hút ốc thay cơm ngon lành. Nhìn dàn xe đến quán toàn hiệu sang như SH, @, Dylan và thậm chí ngồi xe hơi riêng, hay taxi đi ăn ốc mới thấy sức quyến rũ ngọt ngào của nơi này. Quán ốc Đào nổi danh với những món ốc cay như ốc hương rang muối ớt, cay xé lưỡi mà khách vẫn bốc không ngừng tay, hoặc món ốc dừa bơ cay, hấp dẫn bởi nước bơ vừa cay vừa béo, rất kích thích vị giác. Ngay cả những món chua - mặn truyền thống như nghêu hấp sả, ghẹ rang me… cũng dễ thèm hơn nhờ chút vị cay đặc trưng của hương vị ốc kiểu Đào. Sang giàu hay nghèo khó, nhưng bước vào quán ốc thì mọi người đều bình đẳng như nhau. Không hiếm để bắt gặp hình ảnh những ca sĩ, diễn viên, nhân vật nổi tiếng cũng tìm một góc trong quán ốc để lẫy ốc say sưa. Danh sách những quán ốc bình dân mà nổi tiếng ở Sài Gòn không hiếm, giá ốc cũng vô chừng. Nơi bình dân thì 15-20 ngàn đồng một dĩa. Các quán ốc có tiếng thì giá từ 30-40 ngàn đồng. Mỗi quán đều có sở trường riêng, chẳng hạn ăn ốc bươu xào tiêu, nghêu hấp tiêu sả thì đến quán ốc Nguyễn Thị Minh Khai (đối diện Bệnh viện Từ Dũ, quận 1), quán ốc góc đường Kỳ Đồng - Trương Định (quận 3) nổi danh với nước chấm sền sệt với vị cay nồng thơm mùi nước mắm tinh khiết, lại có hậu ngọt và một chút chua từ chanh càng thêm dậy mùi. Ốc Như (ngã tư Điện Biên Phủ - Nguyễn Thiện Thuật, quận 3) ngon nhờ khẩu vị ngọt và béo, ốc Vân chợ Bến Thành giá cao thuộc hàng top nhưng lúc nào cũng đắt khách nhờ chất lượng thuộc… hàng tuyển, luôn tươi rói và ngon lành. Nổi danh còn có ốc Gái (6B6 Hùng Vương, quận 10)
 
image
 
1), ốc Hương Phát (93 Bùi Hữu Nghĩa, quận 5), quán 174 (174 Nguyễn Thiện Thuật, quận 3), Quý Thành (293 Nguyễn Tri Phương, quận 10), ốc dốc cầu Văn Thánh (quận Bình Thạnh), ốc hồ bơi Cộng Hòa (quận Tân Bình), ốc Bảo (16/47 Nguyễn Thiện Thuật, quận 3)... Ngoài ra còn có không ít những phố ốc, xóm ốc như phố ốc Nguyễn Thiện Thuật (quận 3), hẻm ốc Trần Hưng Đạo (quận 1), xóm ốc Sinh viên (Phan Văn Hân, quận Bình Thạnh), ốc Xóm Chiếu (quận 4), xóm ốc Cao Thắng (quận 3), làng ốc bờ kè kéo dài suốt từ đường Đinh Tiên Hoàng đến tận Trương Định, Nam Kỳ Khởi Nghĩa, đâu đâu cũng thấy quán ốc bành trướng. Và vì cái sự phong phú và đặc sắc ấy, sẽ chẳng ai có lý do gì để không hồ hởi gật đầu mỗi khi có lời mời rủ đi ăn ốc, để thưởng thức một nét văn hóa ẩm thực bình dân mà độc đáo của đất Sài Gòn …
 
image
 
Ốc Việt 212/ 2B Nguyễn Trãi , hẻm lớn sát bên rạp Galaxy .
 
Với ý tưởng mang món dân dã vào nhà hàng, ốc Việt an điềm tọa lạc trong ngõ vắng yên tĩnh giữa trung tâm thành phố, giữa không gian nhiều cây xanh mát mẻ. Không có sự bát nháo và dơ dơ thường thấy như ở nhiều quán ốc Sài Gòn. Chủ quán chăm chút đến từng chi tiết nhỏ, như kim băng lể ốc với đầu kim là những con thú nhỏ màu sắc ngộ nghĩnh đựng trong bao giấy cẩn thận, đĩa gỏi xoài chua chua ngọt ngọt để dành cho khách nhấm nháp đưa cay khi chờ đợi các món ốc, ly trà gừng thơm lừng để giúp khách ấm bụng khi các món ốc đều thuộc tính hàn ...

image
image
 
image
 
image
 
image
 
image
 
image

Thấy ngon & thèm ốc quá
 
Quán Ốc Sinh Viên 1 (Phan Văn Hân) - khu ốc nổi tiếng ở Bình Thạnh
 
Địa chỉ: 155 Phan Văn Hân, P.17, Quận Bình Thạnh
DiaDiemAnUong.com- Là một trong những quán ốc nổi tiếng và rất đông khách ở Sài Gòn, ốc Sinh Viên tuy ở Quận Bình Thạnh nhưng chỉ cách Quận 1 cây cầu Thị Nghè. Quán rất đông, vừa bước chân vào cứ định ninh rằng order xong không biết bao giờ mới được ăn, thế mà vừa gọi món chừng 3-4ph đồ ăn đã lên tới tấp. Nhân viên phục vụ khá đông và nhanh nhẹn.

image

Nhìn chung các món ốc làm ăn khá ngon nhưng hơi bị mặn. Các món ăn rất đa dạng, nhìn sơ sơ chắc có đến hơn 100 món...Đặc biệt các món cháo hào, cháo hải sản, cháo nghêu ở đây được đánh giá khá ngon và rẻ. Ngoài những món cơ bản như ốc móng tay, nghêu, ốc bươu, ốc len... các món ốc khác rất đa dạng như ốc nhung, ốc ngựa, ốc bông, ốc hương, ốc đỏ, sò dương... Các món khác làm từ hào như hào nướng phô mai, nướng mỡ hành... Hải sản gồm có tôm nướng muối ớt, càng ghẹ rang muối, mực...

Và nhiều món nướng khác với giá rất phải chăng đúng chất dành cho sinh viên. Chỉ từ 20k-50k/ 1 dĩa. Xem thêm Menu DDAU chụp được bên dưới nhé. 

Có điểm trừ là về vấn đề vệ sinh, cảm thấy không được sạch sẽ cho lắm.
 
image
Ốc móng tay xào me

image
Sò điệp nướng phô mai

image
càng ghẹ rang muối

image
Nghêu hấp Thái.

image
Hột vịt lộn xào me

image
 
 
Ốc Sài Gòn nghe thôi đã thèm
 
Ốc Sài Gòn có thể gọi là một bản hợp xướng quyết liệt về màu sắc, mùi vị và chất liệu.

Tôi cũng thương nhớ những đêm mùa đông rét mướt xứ Bắc, co ro lội bộ ghé một hàng ốc nóng trên phố , cầm chiếc gai chanh khêu từng con ốc hấp thơm lừng mùi lá chanh lá sả... 
 
image
 
Nhưng ốc Sài Gòn mới thật là “thú đau thương” của tôi, nếu so về độ nồng nàn thì sẽ giống như đem so tình yêu một người bạn đời tri âm tri kỷ với một thoáng xao lòng vậy!
Chao ơi, ốc Sài Gòn! Mớ ốc len xào dừa chen chúc trong lớp nước cốt dừa sanh sánh, rắc vài lát ớt đỏ tươi, một nhúm rau răm xanh ngắt xắt nhuyễn rắc lên mặt. Vừa béo, vừa mềm, vừa giòn! Mọi giác quan rung dậy từ khi cầm miếng chanh mọng nước vắt vô chén muối tiêu, có nhúm ớt xay đỏ rực.
 
image
 
Ôi cái chén... muối, vừa mằn mặn, vừa ngòn ngọt, vừa cay nồng ớt, vừa cay đằm tiêu, vừa thoáng một chút rùng mình của vị chanh vườn, thật là vô vàn… kích động!
 
image

Hèn chi có người trong khi chờ ốc, lấy muỗng chấm muối mút suông như một sự khởi động đầy kích thích cho sự kiện chính sẽ diễn ra ngay sau đó.
image

Người đầu tiên dạy tôi ăn ốc len nói, hãy tưởng như đang hôn một em bé. Bây giờ, khi đã có thâm niên ăn ốc len, tôi có thể nói lời dạy bảo kia hoàn toàn tầm bậy (ai hôn một em bé mà… rút ruột rút gan ra vậy chứ? Họa ma cà rồng!).

Nhưng nếu cảm khoái khi ngắm và ăn một con ốc len có thể được so với cảm khoái của một nụ hôn (dù là hôn em bé) thì có thể nói, ốc len đã đạt vào hàng mỹ vị vậy!

Nếu không thích béo, bạn có thể khai vị bằng nghêu. Nghêu hấp sả trong âu đất hoặc xoong nhôm nhỏ, sao cũng được, miễn giữ nóng và đựng được nước hấp.

Con nghêu tách vỏ trắng ngần, cái mùi thơm phiêu lưu của con nghêu tươi rói còn thoáng bùn đất quyện với ớt cay và sả thơm nồng bốc lên nhức cả phổi. Hít hà một hơi, húp vô một muỗng nước, mồ hôi chảy ra và cái đám ưu phiền lè lẹ chuồn đâu mất tiêu.
image
 
Thường người ta dọn kèm nghêu với chén nước mắm. Ngắm chén nước mắm có thể đoán được công lực chế biến của quán đã tới “thành” thứ mấy. Chén nước mắm vàng quẹo có ớt đỏ tươi nhưng không được đỏ ngầu những ớt, lại phải điểm thêm vài hột ớt vàng lấm chấm mới bắt mắt.
 
image
 
Chấm con nghêu, giọt nước mắm phải quện đặc, nhỏ xuống từ từ chứ không chảy roong roỏng, mới là nước mắm ăn ốc. Muốn được vậy phải công phu: đường phải thắng lên cho kẹo mới pha vào mắm để nước mắm keo lại, ớt phải lựa trái tươi không bầm giập, không bị thẹo, mắm không được đục.
 
image
Nghêu hấp xả
 
Nước hấp nghêu cũng là một thứ bí quyết. Nước phải hơi trắng, nhưng không được đục, không được tanh hay mặn. Muốn vậy nghêu phải tươi rói, không lộn nghêu chết.

Nhai vài con nghêu vừa mềm vừa dai, dừng lại, húp một muỗng nước hấp vừa ngọt vừa thơm, vừa cay nồng vô tận đáy bao tử, ôi, “tôi yêu… ốc nước tôi, từ khi mới chào đời”.

Mắc tiền là ốc hương. Nướng, hấp, tuỳ. Hấp thì mình ốc săn hơn, vỏ sém vàng nhìn cũng bắt mắt hơn. Có người thích đầu ốc vì giòn nhưng hầu hết đều thích cái gan, khúc xoắn nâu bóng ở cuối con ốc vì nó béo ngậy, vị béo ngậy của đồ biển càng ăn càng ghiền, khác với béo của động vật ăn mấy miếng là ngán.
 
image

Ốc hương dứt khoát phải chấm muối tiêu chanh ớt. Vị chua cay của muối khiến miếng gan béo đằm lại, vừa ăn vừa nhâm nhi, sảng khoái đến từng... centimét.
image
 
“Giai cấp” trung lưu ở với ai cũng được là ốc mỡ. Con ốc mập ú, cái đầu bằng đầu ngón tay cái giòn sần sật chấm một xí muối ớt chanh, chao! Ốc mỡ dễ tính, xào me, xào tỏi, xào bơ, xào satế đều ngon. Quán ốc nào ngon, tối về nhân viên rất khoẻ vì... chắc không cần rửa dĩa!
 
image

Là vì cái nước xào ốc đó! Ui, miếng vỏ bánh mì giòn rụm, chấm vô cái thứ nước xào ốc sánh thơm lừng mùi tỏi và bơ, vừa béo ngậy, vừa mặn ngọt, ngon rụng cả lưỡi. Món này chắc chắn bác sĩ lắc đầu kê cho mấy đơn thuốc hạ áp, nhưng… kệ! (trẻ mới ăn được ốc chứ già răng đâu nữa mà nhai).

Một cái kỳ quan nữa là ốc gạo. Món này, ngược hẳn với mấy thứ cầu kỳ xào nướng nhiều gia vị vừa kể, chỉ cần hấp lên chấm nước mắm. Nhưng trong cái giản dị tột cùng ấy lại chứa đựng những thứ cầu kỳ hết mức, mà là cái cầu kỳ không phô trương.

Giống như một cô con gái vừa quyến rũ vừa thông minh nên “tường đông ong bướm đi về mặc ai”, mặt hoa chỉ ngỏ cho người tri âm. Chỉ có những tay tổ ăn ốc mới có thể nhận biết cái mỹ vị bậc cao của món ăn này. Vì chỉ có ốc và nước mắm nên cả hai đều phải đạt tới bậc thượng thừa.
imageỐc gạo hấp

Không phải ngày nào cũng có ốc gạo mà ăn. Sau những thứ béo mặn của ốc mỡ, ốc hương, con ốc gạo mang lại một cái vị thật thanh tân, thật ruộng đồng. Phải lựa ngày nào, mùa nào con ốc mập, không có con lạo xạo trong bụng.

Ốc tươi, khoẻ, mua về ngâm trong nước gạo và chút ớt để con ốc nhả hết chất dơ trong bụng ra, xả vài nước cho sạch, bỏ đói con ốc rồi mới đập lòng đỏ trứng lên trên. Lúc này con ốc đói meo, nhao nhao bò ra ăn hết trứng. Cứ vậy vài ngày, con ốc mập trắng, mày ốc đẩy ra tận miệng, lúc đó mới ăn.

Lúc buồn, tôi rủ bạn bè đi ăn ốc. Lúc vui, bạn bè rủ tôi đi ăn ốc. Không vui không buồn, muốn gặp nhau, tụi tôi rủ nhau đi ăn ốc.

Một chai bia nhỏ lai rai, vị béo mặn của các thứ gia vị tuỳ tùng bị thứ nước mát lạnh vàng ánh cuốn đi mất sạch. Chỉ còn lại kình lực của con ốc nhỏ mang trên mình cả một quả núi, mang trong lòng cả một đại dương, cuộn lên trong từng thớ thịt.

Nếu để chọn ra một vài quán ốc ngon tại Sài Gòn thật là khó. Tùy theo khẩu vị và sự quen thuộc của từng người mà có quán ngon, quán dở. Afamily giới thiệu vài điểm ăn ốc ngon tại Sài Gòn được mọi người bình chọn.

Ngoài ra một số quán mà độc giả "mách nước" cũng rất hữu ích cho những tín đồ ốc như: Quán Làng Chài 99 Nguyễn Thái Bình, P.4, Q. Tân Bình; Quán 174: Số 174 Nguyễn Thiện Thuật, P.3, Q.3; Quán ăn Hương Phát: 93 Bùi Hữu Nghĩa, P5, Q.5; Quán ốc Tinô: 391/7 Trần Hưng Đạo, Q.; Quán Quý Thành: 293 Nguyễn Tri Phương, P.5, Q.10 . .
Nguyễn Đắc Song Phương

Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
Huy-Tưởng
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 15/Aug/2008
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 164
Quote Huy-Tưởng Replybullet Gởi ngày: 16/Dec/2012 lúc 12:26am

CryCám ơn anh Lộ-công cho thưởng-thức những món quê-hương, trong bài nầy, hình thứ hai và thứ tư là con ốc len. Ốc len là đặc sản của Gò-công, nhưng có bao giờ người Gò-công chúng ta được thưởng-thức món ốc len um nước dừa ngay nơi quê-hương cùa mình đâu ?? ( Vùng Gia-thuận đám lá tối trời và Rạch bùn , Tân bình điền là nơi sản-xuất ốc-len và ốc hút). Smile Người dân địa-phuơng không dám hưởng-thụ, tất cả đều mang lên thành-phố......

mhth
IP IP Logged
<< phần trước Trang  of 17 phần sau >>
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.180 seconds.