![]() |
![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
![]() ![]() |
Âm nhạc | |
![]() |
![]() |
![]() ![]() |
<< phần trước Trang of 19 phần sau >> |
Người gởi | Nội dung | |||||
GòCông
Newbie ![]() ![]() Tham gia ngày: 01/Sep/2010 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 13 |
![]() ![]() ![]() |
|||||
Chuyện Bình Thường Phú Quang ![]() Chuyện Bình Thường Thứ 1 Thành phố mỏi mòn những âm thanh quen thuộc Những chiều len lách giữa phố đông Anh chợt thấy thân phận mình bé nhỏ Suốt nửa cuộc đời ko viết nổi bài tình ca Ở nơi nào phương trời xa mù tóc Gió cuốn tóc em bay vấn vương sợi tình đầu Từng bước lang thang nhớ thương hoài thành phố ko bao giờ trở lại Anh vẫn sống miệt mài những tháng ngày phủ quanh trang sách trắng Như viên sỏi nhỏ nhoi đau gót giày anh từng đêm từng đêm ![]() Chuyện Bình Thường Thứ 7 Có khi giữa đêm bỗng nghe tiếng em như ngày nào bên đời ngọt ngàọ Có khi giữa đêm tiếng mưa xót xa ru cuộc tình giờ chm vào khơi xa Ngoài kia mưa giăng, ngoài kia bão nỗi, ngoài kia mù khơi, ngoài kia bóng tốị Bỗng chợt nghe xa vắng quanh đờị Bỗng chợt nghe hiu hắt môi cười, tay khát vọng mỏi bao lần cố với, nghe đời dài trên từng nẻo đường quen. Thương bài ca đă trót lỡ làng, thương mùa thu xao xác lá vàng. Nghe gió buồn về trong chiều tắt nắng, tưởng như tình xa giờ đã quay về. Chỉnh sửa lại bởi GòCông - 04/Sep/2010 lúc 10:43pm |
||||||
![]() |
||||||
ranvuive
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
![]() ![]() ![]() |
|||||
Em và tôi
Em và tôi – mỗi người một nửa cuộc đời” – Có phải vì như thế mà tôi và em không khi nào là của nhau? Tôi vẫn hy vọng là tôi có thể đủ sức quên em, tôi vẫn mong rằng tôi có thể bình thản nhìn em ra đi như tôi đã từng cố thể hiện trong lần cuối cùng mình gặp mặt. Tôi lẩn thẩn mất rồi! Tôi vẫn cười em là trẻ con và yếu đuối mà sao tim tôi đau thế này khi nghĩ về em? Em và tôi: Một đêm trăng sáng, một ngày chiều tàn.
Em- sao mai đầu non, còn tôi – sao hôm mỗi tối, Em và tôi: xa nhau thấy nhớ, gần nhau giận hờn Em và tôi: Những tiếng ca vui, những khúc nhạc buồn… Em đã đến bên tôi như một món quà thiêng liêng mà Thượng đế đã thương tình trao cho tôi, như một sự đền bù vì đã lỡ để tôi chịu nhiều đau khổ và tẻ nhạt trong cuộc sống này. Tôi đúng là một gã điên và gàn, không bao giờ thừa nhận thực tế là tôi cảm thấy hạnh phúc vì có em. Tôi lại nói: chắc ông Trời gửi nhầm! Lẽ ra ông ấy nên gửi cho tôi một thiên thần để an ủi thì lại vứt xuống đầu tôi một “cục đá ngang bướng”. Tôi nói dối thế mà em lại tin. Chắc em buồn và trách tôi lắm. Đúng là “xa nhau thấy nhớ, gần nhau giận hờn” phải không em? Nhưng em biết không? Tôi cũng giận em lắm! Vì cục đá ngang bướng ấy đã rơi trúng tim tôi, để lại đấy một vết thương sâu hoắm, đau đớn vô cùng. Ừ! Cách xa đâu phải là lãng quên. Vậy mà chúng ta vẫn chọn cách xa để mà quên nhau. Chúng ta đã chọn sai, nhưng cũng chẳng còn cách lựa chọn nào khác nữa. Em nói đúng! Chúng ta đã gặp nhau quá muộn. Tôi đã gặp em khi em không thể nào thuộc về tôi. Tôi - thằng con trai ngang tàng - dù có cố sức như thế nào đi chăng nữa thì vẫn không thể nào thay đổi được điều gì. Tôi chỉ còn biết dùng chút ít tự cao cuối cùng của mình để nói câu kết thúc cùng em, để em an tâm rời bỏ tôi…
Có tiếng hát ai như cơn gió mát Giọt lệ nào là giòng suối trong veo… Hình như trái tim tôi cũng đang khóc khi nhớ về hình bóng em. Lúc này đây, khi viết những dòng này, tôi cầu nguyện những tâm sự của tôi không đến được với em, vì tôi sợ em nhận ra tôi… Sợ em biết rằng tôi đã yếu đuối và khờ khạo, và sợ nhất là để em biết được… thực sự tôi đã rất yêu em…
Tôi lại nói dối. Nhưng “Em và tôi, mỗi người một nửa cuộc đời” – Chúng ta không thể hòa cùng làm một.
Cầu chúc cho “cục đá ngang bướng” đáng yêu của tôi hạnh phúc! Hãy thật hạnh phúc nhé em! MỜI NGHE " EM VÀ TÔI"
Sáng tác: Thanh Tùng Em và tôi Hát đi em, hát lên những lời trái tim Em và tôi |
||||||
![]() |
||||||
![]() |
||||||
GòCông
Newbie ![]() ![]() Tham gia ngày: 01/Sep/2010 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 13 |
![]() ![]() ![]() |
|||||
Mơ Về Nơi Xa Lắm Phú Quang Ngọc Anh Ta mơ thấy em... ở nơi kia xa lắm Một Hà Nội ngây ngất nắng Một Hà Nội run run heo may Dạ khúc đêm nay Một mình em, Một mình ta Tiếng lá rơi... vô tình bên khung cửa Em bơ vơ, Ta thẫn thờ mong nhớ Một giọt sương rơi Như giọt nước mắt buồn Ta mơ thấy em... ở nơi kia xa lắm Em cô đơn, Căn phòng trống cô đơn Dạ khúc đêm nay... chẳng thể nào dang dở... Trong nỗi khát khao... em chầm chậm quay về ... ( Ta mơ thấy ..... ) Ta mơ thấy em... ở nơi kia xa lắm Em cô đơn, Căn phòng trống cô đơn Dạ khúc đêm nay... chẳng thể nào dang dở... Trong nỗi khát khao... em chầm chậm quay về Chỉnh sửa lại bởi GòCông - 09/Sep/2010 lúc 11:41pm |
||||||
![]() |
||||||
GòCông
Newbie ![]() ![]() Tham gia ngày: 01/Sep/2010 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 13 |
![]() ![]() ![]() |
|||||
Ngọn Nến Phú Quang Bài thánh ca cho ta cho em Và ngọn nến mong manh trong đêm... Khi từng giọt nến lặng lẽ rớt vào đêm xa Em có thấy thời gian đang qua đi vội vã Khi từng giọt nến lặng lẽ rớt vào đêm sâu Ta chợt nghe mùa thu trắng trên đầu Sao tình yêu còn dâng trong mắt em Cho ta nhớ một thời trai trẻ Sao mùa thu còn vương trong mắt em Cho ta tiếc một thời xa đến thế Dẫu một mai tình xa trong đắng cay Sẽ còn mãi những phút giây nàyBài thánh ca cho ta cho emVà ngọn nến mong manh trong đêm. ![]() Chỉnh sửa lại bởi GòCông - 09/Sep/2010 lúc 11:39pm |
||||||
![]() |
||||||
ranvuive
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
![]() ![]() ![]() |
|||||
Xin làm người hát rong
Một sáng ngày mùa hè, nơi khu nghỉ dưỡng Phan Thiết hôm ấy tiết trời se lạnh cùng với những cảnh mưa rào. Có một người co ro vì lụy tình nơi căn phòng nghĩ dưỡng, buồn lặng ngắm mưa và thả hồn mình trong ca khúc.
Bài hát buồn dịu nhẹ, nâng bổng. Lâu lắm rồi tôi mới lại gặp Phương Thanh, lại nghe giọng ca da diết ấy ngay trong lúc này. Trước mắt tôi một cô gái mù với một ông lão, cô cất tiếng hát ở chốn đông người, cô hóa thân thành nhân vật thật xuất sắc có lẽ ít ai để ý nếu không coi clip nhạc ấy. Trên nét mặt cô gái mù, người hát rong ấy vẫn luôn mỉn cười, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Mở đầu bài hát: “Cũng đành xin làm người hát rong Chỉ mong đời không chê trách Chỉ mong chuyến xe muộn màng Không dừng sớm khi đang rong chơi” Là lời tâm tình rất chân thật, nỉ non như van nài cuộc đời, vừa như níu kéo sự xót thương tất cả như tiếng nấc nghẹn ngào trong tiếng hát Phương Thanh, cảm giác lạnh lẽo, cảm giác cô đơn trong tiết trời, tôi như bị xoáy vào tiếng hát cũng như đắm mình trong ngữ điêu, vẫn là lời khấn cầu, cô gái mù đã biết yêu khi bất chợt có ai đó tỏ lòng xót thương cho phận mù lòa, cô yêu và nghẹn ngào đau khổ: Sáng tác: Trần Long Ẩn Thể hiện: Phương Thanh Cũng đành xin làm người hát rong Chỉ mong đời không chê trách Chỉ mong chuyến xe muộn màng Không dừng sớm khi đang rong chơi Cũng đành xin làm người đến sau Ddể nghe niềm đau phía trước Tình như chiếc môi dịu ngọt Treo hờ hững trên cây hoang đường Thôi đành xin về lại quê xưa Thôi đành đi về dòng sông đó Từ bao năm chân phiêu lãng quên quay về Từ bao năm em như mãi ngủ mê Như mây chiều, như mây chiều để cơn gió đưa Dù trăm năm ai quên lũy tre làng Dù ngàn năm ai quên tiếng mẹ ru ..ơ ..ợ.ợ..ơ Tiếng ru hời ngày xưa Kiếp này xin làm người hát rong Ddể cho tình yêu lên tiếng Ddể cho trái tim bội bạc Không còn đến trong đêm hoa đăng Sẽ còn câu chuyện người hát rong Còn nghe ngày sau kể tiếp Tặng riêng những ai thật lòng Đang còn hát yêu thương con người |
||||||
![]() |
||||||
![]() |
||||||
ranvuive
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
![]() ![]() ![]() |
|||||
Mùa thu cho em
Thành phố nhỏ và hiền như bàn tay con gái, thành phố trầm mặc cổ kính như một nỗi buồn đã xa. Tĩnh lặng, yên bình. Không thể biết khi nào mùa thu đã tới, cũng chưa thể nắm bắt hình hài của mùa mới vừa sang. Chỉ lắng nghe âm thanh dịu dàng một bài hát cũ, để những ngón tay miết nhẹ lên giai điệu và lòng thì thầm nhắc khẽ: “Thu rồi…”
Mỗi tình khúc của Ngô Thụy Miên giống như một nỗi nhớ đánh rơi bên hồ, có màu sắc, hương vị và thanh âm riêng biệt. Để rồi một ngày đầu thu, nỗi nhớ mang trên mình đôi cánh xanh trong suốt, bay lên từ vòm sóng và hát ríu ran bản tình ca giữa đất trời. Anh có nghe mùa thu mưa giăng lá đổ Và anh có nghe khi mùa thu tới Anh có nghe nghe hồn thu nói mình yêu nhau nhé. Và anh có hay khi mùa thu tới Nắng úa dệt mi em Ngày mai khi mưa ngang lưng đồi Anh có mơ mùa thu cho ai nức nở Mùa về trong phố, dắt theo dịu dàng một cơn mưa. Người ta thường nói ở xứ này vào ngày mưa buồn lắm. Những con đường nhỏ thưa thớt bóng người, chỉ còn vòm cây xanh thẫm đổ xuống như một chiếc dù ngăn cách mặt đất với bầu trời.
Đi qua nơi nào cũng bắt gặp nét cổ kính phong rêu: mái ngói đỏ sậm, bức tường phai màu, hoa Chăm Pa trên cây. Và tất cả quán café ở đây đều dìu dặt những bản nhạc trữ tình êm ái. Tâm hồn thành phố nhỏ từ mấy trăm năm đã là một hòa tấu thật hiền và xúc cảm. Người lạ ghé thăm, ngỡ ngàng bởi sự trầm lắng, dễ thương và xíu xiu nơi này. Buổi sáng, ngồi bên hiên quán café nhìn xuống mặt hồ xanh rộng, tay xoay xoay ly trà và ngắm những con bồ câu sà xuống kiếm hạt dưa. Mưa bụi khẽ khàng đậu trên tóc, trên má, rồi rớt xuống tay mát dịu. Ngày mưa, nhưng không buồn… Không gian tĩnh tại, hợp quá với một tình khúc của Ngô Thụy Miên. Nhạc sĩ không sinh ra trên đất này, nhạc phẩm không nhắc tới đất này, mà sao “tạng” của ông lại như thể bắt nguồn từ chất điềm đạm, mộng mơ vốn là bản sắc nơi đây vậy. Mùa thu, một ngày mưa, xứ sở mang tên nỗi buồn. Sao tất cả điều này bước vào âm nhạc của Ngô Thụy Miên lại nồng ấm, giàu tình cảm đến thế. Màu vàng của nắng, màu xanh cây cối, bụi mưa trong, cùng môi thơm thiếu nữ… đã dệt nên mối tình đẹp, se sợi dây yêu thương vấn vít và khiến lòng người mẫn cảm, tinh tế hơn trước những thanh âm mùa: “Anh có nghe, nghe hồn thu nói mình yêu nhau nhé.” Một lời tỏ tình ý nhị và nữ tính. Cô gái đã nhờ mùa thu nói hộ lòng yêu, hay cô chính là mùa thu đấy, tóc mây môi hồng, hát tình ca và mơ về đường yêu thơm ngát.
Ngoại ô mùa thu. Lối mòn quanh co chạy lên dốc, thấp thoáng màu hoa giấy trắng hồng xập xòe như cánh bướm nhỏ. Xung quanh là đồi thông trùng điệp. Màu thông xanh kì ảo, mượt mà, đôi khi có thể khiến tâm hồn bật khóc vì những phiến lá nhỏ thon như nỗi buồn quỳ gối. Cỏ dưới chân mịn ướt, mùi rêu ẩm trên thân cây lẫn với hương dẻ vàng thơm mềm. Không gian mùa thu chìm trong màu xanh ngát. Mát lạnh thẳm sâu. Muốn làm một chiếc lá mỏng, dũng cảm treo nơi đầu cơn gió lạ, qua ngày bão ngày mưa, lá vẫn bền bỉ ở lại với đời hát ca. Muốn làm một mặt trời bên lưng đồi vùi ngủ, không mang sắc đỏ, không lấp lánh vàng, một mặt trời đi vắng cho ngày mưa êm thật êm. Ngày mai khi mưa ngang lưng đồi Ở lưng đồi mùa thu, có những cơn mưa về đậu lại, ngọn thông cao rì rào và một người con gái mắt trong đứng đợi tình yêu. Câu nhắn nhủ hẹn hò đã trở thành điểm nhấn của ca khúc, buông chậm rãi xao xuyến như đám mây vắt ngang bầu trời. Mùa thu chỉ vừa tới như lòng người mới lần đầu chớm yêu. Với Mùa thu cho em, Ngô Thụy Miên đã vẽ một mùa rất riêng, tươi sáng và ấm áp. Nó khác hẳn màu phôi pha, úa tàn ta thường gặp trong các tình khúc thu của những nhạc sĩ cùng thời. Có mưa đấy nhưng đem lá rắc lưng đồi, màu nắng nhẹ để điểm trang hàng mi thiếu nữ, và nỗi cô liêu không còn ám ảnh trái tim người trẻ tuổi. Trái tim đó đã biết gõ nhịp yêu thương và mang đôi cánh xanh trong suốt bay trên đồi để hát ríu ran về tình yêu cùng nỗi nhớ. Những ngày mưa, mùa này, có thể nhặt trong thành phố biết bao nhiêu là nỗi nhớ, có màu sắc, hương vị và âm thanh riêng biệt. Riêng tôi, tôi vẫn muốn được lần nữa ngồi bên hiên quán café ven hồ, tay xoay xoay ly trà và thảnh thơi ngắm những con bồ câu sà đậu kiếm hạt dưa. Tôi biết có thể từ dưới mặt hồ trong veo này, hay ở lưng đồi mùa thu phía xa kia, sẽ đổ về một dòng nhạc phảng phất hơi sương ẩm trộn lẫn mùi thơm của ban mai tinh khiết. Và tôi lại ước mình được trở thành một mảnh lá treo nơi đầu cơn gió, một mặt trời ngủ quên bên lưng đồi, cho ngày mưa cứ thế trôi êm, êm mãi… Ở lưng đồi mùa thu, Người biết không - tôi - vẫn đợi Mời nghe "Mùa thu cho em"
"Mùa thu cho em"- Đàm Vĩnh Hưng
Sáng tác: Ngô Thụy Miên
Thể hiện: Ngọc Lan Em có nghe mùa thu mưa giăng lá đổ em có nghe nai vàng hát khúc yêu đương Và em có nghe khi mùa thu tới mang ái ân mang tình yêu tới em có nghe nghe hồn thu nói mình yêu nhau nhé Em có hay mùa thu mưa bay gió nhẹ em có hay thu về hết dấu cô liêu Và em có hay khi mùa thu tới bao trái tim vương màu xanh mới em có hay hay mùa thu tới hồn anh ngất ngây Nắng úa dệt mi em và mây xanh thay tóc rối nhạt đôi môi em thơm nồng tình yêu vương vương má hồng Sẽ hát bài cho em và ru em yên giấc tối ngày mai khi mưa ngang lưng đồi chờ em anh nghe mùa thu tới. Em có mơ mùa thu cho ai nức nở em có mơ mơ mùa mắt ướt hoen mi Và em có mơ khi mùa thu tới hai chúng ta sẽ cùng chung lối em với anh mơ mùa thu ấy tình ta ngát hương Chỉnh sửa lại bởi ranvuive - 26/Sep/2010 lúc 1:50am |
||||||
![]() |
||||||
![]() |
||||||
ranvuive
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
![]() ![]() ![]() |
|||||
Mùa thu trong mưa
Phố Hà Nội trời mưa ngập khắp các nẻo, dòng người vốn đã đông lại càng đông, chen chúc nhau mong tìm một chỗ trú. Hình như ai cũng ghét mưa, chẳng ai như chúng mình ngày xưa, anh nhỉ! "Chiều mưa không có em, thành phố quên chưa lên đèn. Mời nghe "Mùa thu trong mưa" Lời bài hát : Mùa thu trong mưa
Nhạc sĩ: Trường Sa Ca sĩ: Khánh Ly Chiều mưa không có em bờ đá công viên âm thầm chiều mưa không có em giăng mắc mây không buồn trôi Gọi mùa thu lãng quên vào tiếng mưa rơi êm đềm trời còn mưa ướt thêm cho dài ngày tháng không tên Chiều mưa không có em đường phố quên chưa lên đèn chiều mưa không có em biết lấy ai chia hờn tủi Trời mùa thu lắm mây còn bước em đi quên về vòng tay ôm lẻ loi cho mình còn mãi thương nhau chậm lặng người đi qua trên đường phố rét mướt dấu chân chưa tìm về chút kỷ niệm ngày đầu để từng mùa thu đến ra đi không mang tin nỡ quên thôi đành sao Kể từ em vắng xa ngày tháng bơ vơ quên mình mùa thu mưa vẫn rơi không bước chân em tìm đến Chuyện ngày xưa biết sao mỏi cánh chim bay phương nào còn ngày xuân ấm êm cho mình gọi tiếng yêu em |
||||||
![]() |
||||||
![]() |
||||||
ranvuive
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
![]() ![]() ![]() |
|||||
Không còn mùa thu
Ðã bao lần tôi nghe Không còn mùa thu của Việt Anh, vẫn không sao cầm được nước mắt. Khóc ư! Không!
Mời nghe "Không còn mùa thu"
Lời bài hát : Không còn mùa thu. Không còn mùa thu trăng rơi bên thềm Không còn lời ru mơ trên môi mềm Em thơ như mùa xuân đầu nối dài đêm sâu Anh làm mùa thu cho em mơ màng Anh làm lời ru quấn quýt bên nàng Em đi tiếc gì thu vàng tiếc gì xuân sang Còn thương nhớ nhau về thắp sao trời Còn thương nhớ nhau từng đêm bão tố Tóc ướt trăng thề lời yêu chưa nói trên môi vụng về Đường ta đã qua chìm khuất chân trời Đường ta sẽ qua nào ai biết tới Chiều buông rã rời ru lòng thôi mơ Ru buồn lên thơ Không còn mùa thu trăng rơi bên thềm Không còn lời ru mơ trên môi mềm Em thơ như mùa xuân đầu nối dài đêm sâu Anh làm mùa thu cho em mơ màng Anh làm lời ru quấn quýt bên nàng Em đi tiếc gì thu vàng tiếc gì xuân sang Còn thương nhớ nhau về thắp sao trời Còn thương nhớ nhau từng đêm bão tố Tóc ướt trăng thề lời yêu chưa nói trên môi vụng về Đường ta đã qua chìm khuất chân trời Đường ta sẽ qua nào ai biết tới Chiều buông rã rời ru lòng thôi mơ Ru buồn lên thơ Chiều buông rã rời ru lòng thôi mơ Ru buồn lên thơ |
||||||
![]() |
||||||
![]() |
||||||
ranvuive
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
![]() ![]() ![]() |
|||||
Đâu Phải Bởi Mùa Thu
Thường thì quãng thời gian này khắp phố phường đã ngập tràn hương hoa sữa. Vậy mà bây giờ trên cành vẫn chưa thấy chớm nụ hoa nào hết. Mùa thu đến từ lâu mà sao thấy nhớ mùi thơm nông nàn ấy đến vậy. Có phải cây chờ gió rụng hết lá, chuyển mùa mới rồi sẽ ra hoa. Cũng giống con người vậy thôi, khi hết yêu, phải đâu khổ day dứt nhiều lắm trước khi bình yên trở lại cuộc sống. Biết đâu trong những lúc mơ màng đi kiếm tìm những chấm hoa li ti bay trong gió ta lại biết yêu. Em và tôi đều thích mùa thu. Tôi nhớ, những ngày hai đứa cùng nhau đạp xe tới trường, đi dưới đôi hàng cây hoa sữa cao gầy, trút xuống lòng đường những cánh hoa li ti. Tôi nhớ, những buổi chiều tan trường tôi ngốc nghếch đi hái trộm cành hoa sữa khi em nói muốn đem nỗi nhớ vào giấc ngủ. Và tôi nhớ, một mùa thu bỗng hao gầy trong từng chiếc lá xoay xoay trong không gian và nhẹ đáp xuống mặt hồ nước xanh thẳm, em lại ngậm ngùi nói sẽ xa tôi.. Lúc đó, chiếc lá như một con thuyền nhỏ trôi giữa dòng, hụt hẫng như lạc mất rồi một mái chèo bơi. Những ngày tháng êm đềm nhất trong năm trôi qua thật chậm chạp và hầu như người ta chỉ nhận thấy sự kết thúc của nó cũng là khi cái lạnh mùa đông đã chờ tới. Bao ngày tháng bỗng chốc trôi xa thành kỉ niệm. Mùa thu lãng mạn cũng thành phôi pha. Tất cả vàng úa trong màu lá trút. Những khắc khoải và ước vọng xa vời vội trở thành những lời ca. Em ru gì, lời ru cho đá núi, đá núi tật nguyền vết sẹo thời gian, Thu trở nên day dứt nhiều, em biết không? Khi mỗi lần nhắc lại chuyện cũ là một lần thấy tim nhói đau. Cảm giác chia ly không gì tả cho hết. Nhưng dòng đời vẫn trôi chảy và có bao giờ ngừng lại dù chỉ một phút thảnh thơi. Ngoài kia, những khát vọng trở nên nhỏ nhoi và tầm thường lắm khi trong trái tim đóng cửa, sự khốn cùng đau đớn trở thành niềm đau câm lặng. Tiếng nấc cứ hụt hẫng vang lên trong lòng. Biết làm sao đây? Đành tự an ủi mình rằng vết thương lòng rồi sẽ lành.. Một thời tuổi trẻ nông nổi qua đi nhưng gắn với nó niềm vui thì ít mà nỗi buồn cứ vây kín. Chẳng lẽ người ta cứ hứa hẹn, cứ ước nguyện rồi lại từ bỏ sau lời xin lỗi thì có thể xua tan được cảm giác của kẻ khác. Như người bị phản bội và dối lừa, tôi cũng như bao gã trai si tình khác đem lòng mình trải vào không gian. Khổ nỗi, đã trót yêu thương em và lại xa lìa vào cùng một mùa tiết trời lãng đãng. Nên khó khăn lắm em biết không, những kỉ niệm lại ùa về khắc khoải, tiếc nuối và day dứt biết nhường nào.. Em ru gì, lời ru bao tiếc nuối tiếc, nuối tiếc một đời ước vọng tàn phai, Trong khi mải nhớ nhung và vùi mình vào định mệnh “phải quên”, bên ngoài cửa sổ trời đã nhiều lần xanh vời vợi và từng ấy mùa cây xanh xao thay áo. Bên trên thềm cửa hình như lại có cánh hoa như những ngôi sao xanh nhỏ bé. Một cơn gió nhẹ mang theo mùi hương dễ chịu ùa vào trong phòng. Thì ra, tôi cũng chờ được sự dịu dàng ngày xưa. Bất giác, tôi chợt hiểu ra nỗi đau muốn nguôi ngoai thì phải tự tha thứ,.. Em cũng vậy, nếu như tôi, thì hãy nghĩ lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu... Xin mời nghe "Đâu phải bởi mùa thu" Nhạc: Phú Quang
Thơ: Giáng Vân Trình bày: Ngọc Tân Em ru gì, lời ru cho đá núi, đá núi tật nguyền vết sẹo thời gian Em ru gì lời ru cho anh một đời đam mê, một đời giông tố
Em ru gì cho ta khi bao ngày phôi pha Câu hát ngân lên bỗng tắt nửa chừng Thôi đừng hát ru... thôi đừng ray rứt ... Lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu. Em ru gì, lời ru bao tiếc nuối tiếc |
||||||
![]() |
||||||
![]() |
||||||
ranvuive
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
![]() ![]() ![]() |
|||||
Thu cô liêu
“... Thu cô liêu, tịch liêu Là một trong ba tác phẩm viết về thu của cố nhạc sĩ Văn Cao, Thu cô liêu mang giai điệu êm đềm, dịu dàng giống như tâm hồn tươi trẻ của một cô thôn nữ đang khám phá vẻ đẹp của buổi chiều thu. Mời nghe "Thu cô liêu"
Thu cô liêu Chỉnh sửa lại bởi ranvuive - 26/Oct/2010 lúc 9:46am |
||||||
![]() |
||||||
![]() |
||||||
<< phần trước Trang of 19 phần sau >> |
![]() ![]() |
||
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |