Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Thơ Văn
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Văn Học - Nghệ thuật :Thơ Văn
Message Icon Chủ đề: GIẤC MƠ VỀ NGUỒN Gởi trả lời Gởi bài mới
<< phần trước Trang  of 31 phần sau >>
Người gởi Nội dung
Ngoc An
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Apr/2008
Thành viên: OffLine
Số bài: 254
Quote Ngoc An Replybullet Gởi ngày: 17/May/2008 lúc 11:34pm

CHUNG ÐỜI TRONG LẠC LOÀI

 

Chim én bay về đâu

Ngập ngừng đôi cánh nhỏ

Rừng rũ lá phai màu

Vườn xưa vàng úa cỏ

 

Người con gái cúi đầu

Nghe linh hồn bỏ ngỏ

Chữ tình chết đã lâu

Vực sầu đêm trăn trở

 

Ðôi bàn tay gầy guộc

Ðôi mắt vờn hư hao

Ðôi chân đà bỏ cuộc

Tim óc mềm hư hao

 

Ta nhen nhúm mà chi

Bếp lửa hóa tro tàn

Khơi dậy nào ích gì

Hay vẫn lạnh tro than

 

Về đâu cõi hư không

Về đâu chốn thiên đường

Về đâu mái tóc bồng

Nay bạc đầu phong sương

 

Cam đời trong gổ mục

Chung đời trong lạc loài

Bơi trong dòng nước đục

Ðau quằn cả đôi vai

 

Ta như bờ cát lở

Trước đợt sóng bạo tàn

Loài hoa rừng than thở

Với gió núi đồi hoang

 

Bên hàng rào tinh tú

Ðịa cầu bớt nghiêng chao

Xuân lòng ta mấy nụ

Rơi rớt tựa chiêm bao

 

Dường như là ảo ảnh

Nghe lao đao nửa vời

Ngập hồn ta theo nắng

Nắng ủ sầu lên ngôi …    

 
                        NPNA
Người Viet Nam
IP IP Logged
Ngoc An
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Apr/2008
Thành viên: OffLine
Số bài: 254
Quote Ngoc An Replybullet Gởi ngày: 18/May/2008 lúc 10:39pm

BIẾT ÐẾN BAO GIỜ

 

Mùa đông tuyết lạnh ở phương này

Nhớ nước thương nhà mắt lệ cay

Nghĩ đến song thân nơi cát bụi

Có ai hiểu thấu...nỗi đau này !

 

Cũng đành lạnh lẽo như băng giá

Bao tháng năm dài đẫm gió sương

Mái tóc xanh xưa giờ điểm bạc

Xứ người lau lệ khóc quê hương...

 

Chúng ta, tất cả người vong quốc

Thảm họa, cơ trời lạc bốn phương

Từng mảnh hồn đau lìa tổ ấm

Gian nan, phiêu bạt...lẽ vô thường

 

Bạn bè, thân quyến giờ xa lắc

Biết đến bao giờ...trở lại thăm

Từ buổi chia tay rời đất Mẹ

Tuyết sương phủ mộ mẹ cha nằm !

 

Non sông thăm thẳm nghìn xa cách

Bao mối tình thâm phải cách chia

Nhớ mái nhà xưa qua lối nhỏ

Khói lam bàng bạc giữa sương khuya...

 

Bây giờ lặng lẽ thân ly khách

Xuân đến nghe lòng đẫm gió mưa

Bao kẻ trắng đêm tràn nỗi nhớ

Ðau lòng dân Việt...thảm thương chưa !!!

 

Hãy pha nỗi nhớ vào men rượu

Cố nén trong tim giọt lệ khô

Thầm ước như là ta đã được

Chào Xuân quê Mẹ...thỏa mong chờ !...

 

 

NPNA 

Người Viet Nam
IP IP Logged
Ngoc An
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Apr/2008
Thành viên: OffLine
Số bài: 254
Quote Ngoc An Replybullet Gởi ngày: 20/May/2008 lúc 6:06pm

GIẤC MỘNG ÐÊM TRĂNG

 

Ðã từ lâu em vẫn thầm ao ước

Một tình yêu nhè nhẹ đến như mơ

Dắt dìu em sống lại những vần thơ

Trải được tiếng tơ lòng riêng câm lặng …

 

Như gió đùa trăng, như mây vờn nắng

Chú Cuội muôn đời ngồi dưới gốc đa

Ôm khối tình si dạo mãi khúc ca

Mơ giấc mộng Hằng Nga trên cung quảng

 

Em cũng có nỗi buồn theo năm tháng

Tuổi xuân trôi như những giọt châu rơi

Trong mơ hồ từng điệp khúc chơi vơi

Chiêm bao trở giấc ru đời hóa thân

 

Ở trong em ray rứt những mùa xuân

Bước phiêu lãng giẫm mòn thân lữ thứ

Anh chợt đến … cho tình em bất tử

Từ hôm nay vơi nửa cuộc tình sầu !

 

Em đã thấy nét hiền hòa trung hậu

Se lòng em sau phút gặp đầu tiên

Hãy cho em chia sớt những lụy phiền

Anh có muốn … hoa tình yêu nở rộ

 

Bất ngờ thay phút giây mình tao ngộ

Tình rộn ràng như đợi cả trăm năm

Mong ước sao tình sáng tựa trăng rằm

Soi bước nhỏ … dìu em vào cõi mộng …

 

NPNA

 

 

Người Viet Nam
IP IP Logged
Ngoc An
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Apr/2008
Thành viên: OffLine
Số bài: 254
Quote Ngoc An Replybullet Gởi ngày: 21/May/2008 lúc 1:40pm

GIẤC NGỦ TRÊN ÐỒI XANH

                                     Tâm bút  : Nguyễn Phan Ngọc An

 

Ba mươi năm lưu lạc xứ người, sự thành đạt của người Việt lưu vong tương đối cũng khá nhiều nhưng cũng không phôi pha được những nỗi mất mát chia xa – Các nhà tranh đấu, các chính trị gia, các danh nhân, các nhạc sĩ, ca sĩ … lần lượt theo con tạo xoay vần giã từ trần lụy ! Nhưng dường như suốt ba mươi năm lưu vong những người sống nhiều về tâm hồn thường ra đi quá sớm chẳng hạn như thành phần ca nhạc sĩ - Người viết bài này với một khung cảnh nhỏ hẹp thôi vì tự biết khả năng của mình – Tôi viết về một người nhạc sĩ đã ra đi, người đó chính là ca nhạc sĩ Nhật Trường Trần Thiện Thanh.

Vừa định viết thì mở trang net lại thấy tin nhạc sĩ Nguyễn Hiền lâm chung, tôi và N/S Nguyễn Hiền rất thân tình, ông đã từng tổ chức cho tôi nhiều buổi sinh hoạt văn học tại miền Nam Cali, nói đến ông ai cũng thấy ngay rằng ông là một người nhạc sĩ đức độ khiêm cung hiền hòa trong xử thế. Có một lần khi ông đến nhà vợ chồng Tùng vào một buổi sáng sớm để gặp tôi bàn về việc ra mắt sách của tôi ngày chủ nhật tới mà ông là người tổ chức - Vừa bước vào nhà ông thấy Tùng với mái tóc trắng phau, ông vội vã cúi gập người xuống và chào “ lạy cụ ạ” – Lúc đó, Tùng lính quýnh cũng vội vã cúi người xuống và thưa “ lạy cụ ạ” – Tôi và Kim Nguyên vợ của Tùng cười vỡ cả bụng khi thấy hai người chào nhau như thế bởi vì Tùng chỉ khoảng 50 tuổi nhưng mái tóc trắng phau như tuyết tuy nước da vẫn hồng hào và nhìn kỷ vẫn còn phong độ. Thế là tôi phải đứng ra giới thiệu hai người với nhau và nói rõ với nhạc sĩ rằng Tùng chưa thành ông cụ .

Tôi còn một kỷ niệm nữa với N/S Nguyễn Hiền là khi ông tổ chức sinh nhật thứ 75 vào năm 2001 tôi đã đi xe đò xuống tham dự ngày sinh nhật của ông và ở lại hôm sau trở về San Jose, ít ra là chỗ thân tình lắm tôi mới lặn lội như thế … Tôi đã lên tặng ông bà Nguyễn Hiền một bó hoa thật lớn trong đêm sinh nhật và đọc bài thơ tôi viết tặng nhạc sĩ  ngày sinh nhật :

 

ÐIỂM HOA CHO ÐỜI

Nơi đây đang cuối mùa đông

Hoa xuân đua nở trong lòng tha nhân

Nắng xuân thêm ấm bội phần

Hương xuân thoang thoảng như gần bên ta

Chúc mừng nhạc sĩ tài hoa

Vắt tim nặn óc điểm hoa cho đời

Cung trầm cung bổng chơi vơi

Bút hoa sáng tạo rạng ngời non sông

Cao niên người vẫn tươi hồng

Rải hoa bác ái tưới trồng thiện căn

Văn chương lỗi lạc trời ban

Nguyễn Hiền tô nét son vàng sử xanh

Chúc người trọn giấc mộng lành

Trăm năm tuổi thọ toại thành ước mơ

Gửi lòng ngưỡng mộ vào thơ

Danh thơm sáng mãi bên bờ tự do.

 

( Kính tặng Nhạc Sĩ Nguyễn Hiền sinh nhật 75)

Phần đông trong chúng ta mỗi độ xuân về không ai không thuộc bản nhạc bất tử của nhạc sĩ Nguyễn Hiền “ Anh Cho Em Mùa Xuân”, bản nhạc này đã đi vào lòng dân tộc Việt Nam mấy thập niên qua và tết đến là tên tuổi nhạc sĩ Nguyễn Hiền như nở rộ giữa mùa xuân mới.

Tôi rất buồn khi nghe tin nhạc sĩ Nguyễn Hiền ra đi và lại càng buồn hơn nữa khi nhớ đến nhạc sĩ Trần Thiện Thanh cũng đã ra đi cách đây mấy tháng – Vì thế tôi có bài viết này để kỷ niệm cùng hai nhạc sĩ mà tôi thân tình nhất.

Ngày tôi gặp lại anh chị Nhật Trường cách nay 12 năm tại cửa hàng băng nhạc cuả anh - Trước 1975 tôi đã từng gặp và ái mộ khi anh lên sân khấu trình diễn, còn Mỹ Lan tôi đã từng ở chung một chung cư Kỳ Ðồng với nàng khi còn ở Việt  Nam và hàng ngày vẫn nhìn nàng chưng diện đi hát các tụ điểm ca nhạc, thời bấy giờ Mỹ Lan đang nổi bật với hai bản nhạc “ Lá Còn xanh” và “ Tình Yêu Trên Những Giếng Dầu” – Tôi đã quen Mỹ Lan ở ngoài hiền hậu dễ thương, khi lên sân khấu nàng trẻ trung và nhí nhảnh, nàng vừa hát vừa nhảy làm say mê khán giả bởi dáng dấp cao ráo vừa hát vừa nhảy lại vừa cười với nụ cười duyên dáng xinh đẹp – Thú thật lúc đó tôi rất mê Mỹ Lan qua những show mà nàng trình diễn.

Năm 1996 tôi có dịp xuống miền Nam Cali và đã đến thăm anh chị Nhật Trường - Mỹ Lan – Chúng tôi đã chụp chung với nhau những tấm hình lưu niệm có cả nhà danh hoạ Vũ Hối và nhà văn Trầm Mộng Bằng tức Lâm Thùy Giang cùng đến thăm anh chị Nhật Trường hôm đó – Chúng tôi không thể quên món Bún Bò Huế sát cạnh tiệm mà anh chị Nhật Trường đã đãi chúng tôi – Tôi cũng đã đến nhà anh chị thăm bác gái khi bác từ Việt Nam sang chơi lúc ấy Mỹ Lan đang mang bầu bé Chí - Những kỷ niệm thân thương nầy đã dấy lên trong ký ức tôi ngay từ hôm được tin Ca nhạc sĩ Nhật Trường Trần Thiện Thanh vừa mất !

Ca nhạc sĩ Nhật Trường tên thật là Trần Thiện Thanh, bút hiệu TTT, Anh Chương, Trần Thiện Thanh Toàn và Nhật Trường.

Anh sinh tại Phan Thiết năm 1941 – Anh vào Sài Gòn sinh sống nghề soạn nhạc và ca hát năm 1958 trong bước đầu đầy khó khăn và gian nan. Thời gian chịu đựng qua đi, anh sáng rực và trở thành một tên tuổi nổi bật trong làng âm nhạc Việt Nam thời đó. Mỗi khi anh lên sân khấu là tiếng vỗ tay như pháo tết, anh hùng dũng hiên ngang trong bộ quân phục, anh đa tình lãng tử trong bộ veston màu nhạt, có đôi khi anh vô cùng tài tử trong bộ quần áo nghệ sĩ phong trần nhưng trông rất đẹp trai, thời ấy anh là thần tượng của giới trẻ, là mơ ước của các nàng nữ sinh, các người đẹp - Ở anh nhìn thấy một nét rắn rỏi pha đôi chút khắc khổ của đàn ông, đó là điểm đã làm anh nổi bật trong giới âm nhạc mềm và lã lướt kia - Cuối năm 1960 anh cùng Hùng Cường, Chế Linh thường mặc quân phục trình diễn trên sân khấu với những bài ca về lính do Trần Thiện Thanh sáng tác, thời ấy là thời nhạc lính bắt đầu sống dậy mạnh mẽ trong dòng nhạc của anh mặc dù anh còn rất trẻ, và khán giả rất say mê những buổi trình diễn có Nhật Trường - Một lần vào dịp tết, tổ chức Cây Mùa Xuân Chiến Sĩ , anh đã hát liên tục 4 bài nhạc viết về lính của anh theo yêu cầu của đông đảo khán giả tham dự - Ðầu năm 1961 anh lập ra ban tứ ca gồm Nhật Trường và ba giọng ca nữ phụ họa là Như Thủy, Vân Quỳnh và Diễm Chi, các nàng này chuyên hát phong trào du ca của nhạc sĩ Ngô Mạnh Thu, Miên Ðức Thắng, Nguyễn Ðức Quang, Bùi Công Thuấn và Trần Thiện Thanh … Anh là ca sĩ chính trong các bài trình diễn, ba cô chỉ hát phụ họa bài hát thôi – Sau đó một thời gian Nhật Trường thực hiện một nhạc cảnh rất sống động diễn xuất chung với nữ ca sĩ Thanh Lan về khí thế một anh hùng mũ đỏ Ðại Úy Dù Nguyễn Văn Ðương vừa nằm xuống cho quê hương rất ngoạn mục và xúc động toàn bộ người tham dự tại sân khấu cũng như sau này lên thành phim ảnh - Thời đó tôi cũng rất say mê cặp hát chung Nhật Trường & Thanh Lan này lắm, anh có một chất giọng trầm ấm trữ tình và rất sang, chị Thanh Lan thì trong trẻo nhí nhảnh và mượt mà trau chuốt mỗi lời ca mà lại xinh đẹp nữa nên cặp ca sĩ này thời đó rất ăn khách trong làng âm nhạc VN.

Có lần Nhật Trường tâm sự với bạn bè rằng lúc nhỏ anh rất mê được ca hát, nhưng cha mẹ anh nghe ca hát là la rầy  không đồng ý còn bảo là “xướng ca vô loại” nên cấm ngặt anh – Anh buồn vì ước mơ không toại nguyện nên đêm khuya không ngủ và đợi mẹ cha đã yên giấc điệp anh ngồi hát nghêu ngao một mình suốt mấy giờ liền những bài ca đã thuộc nằm lòng của các nhạc sĩ nổi tiếng thời đó, nên khi xuống Sài Gòn bắt đầu cho sự nghiệp ước mơ anh chọn ngay bút hiệu Nhật Trường để nhớ về những ngày dài vời vợi chờ đêm đến để được nghêu ngao ca hát một mình.

Nhật Trường gia nhập vào sự nghiệp ca hát chỉ một thời gian rất ngắn đã nổi tiếng khắp nơi trên các tụ điểm ca nhạc, đài phát thanh và trên làn sóng tivi màn ảnh … Do đó anh tiến bước tới soạn nhạc và anh đã thành công vô cùng với những nhạc phẩm viết về lính, viết cho lính, viết cho tình yêu, cho tang thương của đất nước, của chiến tranh nhưng hoàn toàn không ủy mị, mà kiên cường hùng tráng và quật khởi trong từng lời nhạc của anh.  Anh chính là một điểm son đã mang lại niềm tin và hào hùng cho người chiến binh thời đó ! Năm 1973 anh thực hiện cuốn c***ette “ Chiến Tranh Và Hòa Bình” đã được giới yêu nhạc yêu tiếng hát của anh ủng hộ thật nồng nhiệt, và đầu năm 1975 anh đang dự định tiếp tục xuất bản cuốn c***ette thứ hai với tựa đề “ Biển Sương Mù” nhưng không còn kịp nữa, tháng 4 đen đã vùi chôn bao mơ ước của anh rồi !

Năm 1975, nước mất, anh buồn và mất hẳn sinh khí để ca hát và soạn nhạc, anh bỏ đi xa và sống lặng lẽ như một thân xác không hồn, anh thương đất nước, thương người lính, thương chính cuộc đời mình từ nay phải chịu đau đớn như những lằn roi quất vào da thịt không nguôi, người chiến sĩ tâm lý chiến có một nội tâm sâu thẳm nên đã ẩn dật bao nhiêu năm dài không xuất hiện cho đến khi gặp lại anh tại xứ người, nét khắc khổ đã tô đậm lên sắc diện anh, ôi một thời trẻ trung hoa mộng đã bỏ anh rồi, người ca nhạc sĩ lừng danh bây giờ phải tìm cách mưu sinh vật lộn với cuộc sống mới, những thương đau trong tâm hồn đã khiến anh hững hờ với âm nhạc tuy rằng thỉnh thoảng anh vẫn cố gắng viết nhạc và cố gắng hát để nghe dòng lệ tuôn trào theo với lời ca nghèn nghẹn trong tâm hồn. Anh gặp Mỹ Lan tại xứ người, nàng cũng ly hương mang niềm đau mất nước, cả hai chung một tâm trạng, chung một nỗi niềm đã khiến dòng nhạc hào hùng của anh sống dậy mãnh liệt và anh đã cùng Mỹ Lan, người bạn đường duy nhất đi cùng trời cuối đất trên đất nước tha hương mang lời ca tiếng hát để nói lên chí khí quật cường, niềm tin vững chãi và tình thương bao la trong tận cùng trái tim anh đã gởi vào những bài nhạc mới mà anh đã cố công viết soạn cho đời, cho thế hệ mai sau.

Nhưng anh đã ra đi không bao giờ trở lại, dẫu biết rằng sinh ký tử quy nhưng thật đau buồn và thương tiếc bởi anh đi trong lúc còn quá trẻ, trên 60 là lúc chín mùi nhất cho sự nghiệp một con người, chắc chắn trong anh còn mang nhiều hoài bão cho quê hương cho dân tộc Việt Nam đang phải lưu vong xứ người - Chắc chắn trong anh đang hy vọng một ngày trở về nơi chôn nhau cắt rún để viết tiếp những dòng nhạc oai hùng cho lịch sử ngàn sau.

Giờ đây anh đã về một nơi xa thẳm, không có loài người để xẻ chia niềm tâm sự, vợ đẹp con xinh anh bỏ lại dương trần và Mỹ Lan, bé Chí sẽ tiếp tục sự nghiệp dở dang của anh, nàng và bé Chí con trai anh đã khiến bao người rơi lệ ngậm ngùi tiếc thương anh qua những lần diễn xuất khắp nơi trên hải ngoại, anh hãy ngủ yên một giấc ngủ nhẹ nhàng và tin rằng bé Chí sau này sẽ nối nghiệp anh và tên tuổi của anh sẽ sống mãi trong lòng nhân loại dù trải qua bao thế kỷ về sau.

Anh đã sáng tác gần 200 bản nhạc vừa cho lính, cho tình yêu và cho quê hương trong thời gian gần 20 năm chinh chiến điêu linh tại đất nước mình, khi ra hải ngoại anh buồn nhiều và mất hẳn nhụy khí viết nhạc nên chỉ sáng tác thêm một số ít bản nhạc mới hào hùng mà thôi, chúng ta không thể để những dòng nhạc bất tử của Trần Thiện Thanh vào quên lãng nên tôi ghi lại nơi đây tên những bản nhạc mà tôi được biết, mong rằng có thiếu sót xin quý độc giả thông cảm cho bởi trong tôi niềm quý mến ái mộ Ca nhạc sĩ Nhật Trường dâng cao từ mấy chục năm qua vì mấy ai vừa là ca sĩ nổi tiếng vừa là nhạc sĩ nổi danh lại hiền hòa đức độ như Nhật Trường Trần Thiện Thanh.

Ai Nói Với Em Ðêm Nay - Anh Không Chết Ðâu Anh – Anh Về Với Em – Anh Nhớ Về Thăm Em – Bà Tư Bán Hàng – Bà Mẹ Trồng Rau – Bóng Nắng - Biển Mặn - Bảy Ngày Ðợi Mong – Bà Mẹ Trị Thiên - Bắc Ðẩu – Bay Lên Cao Ði Anh - Bảy Thế Kỷ Tình Yêu - Biển Sương Mù - Chuyện Hẹn Hò - Chiều Trên Phá Tam Giang - Chiếc Áo Bà Ba - Chuyện Tình Người Ðan Áo – Chân trời Tím - Chờ Ðông – Cho Anh Xin Số Nhà - Chuyện Một Người Ði - Chuyện Tình TTKH – Con Ðường Buồn Chung Thân - Chị Ba Hàng Xanh - Chuyện Lứa Ðôi – Cho Người Vào Cuộc Chiến - Ðồn Vắng Chiều Xuân – Ðám Cưới Ðầu Xuân - Ðộc Hành – Ðôi Ngã Ðôi Ta - Gặp Nhau làm Ngơ – Giấc Ngủ Trên Ðồi Xanh – Giây Phút Giã Từ - Hàn Mặc Tử - Hoa Học Trò – Hoa Trinh Nữ - Hai Sắc Hoa Ti Gôn – Hãy Hứa Yêu Em – Hoa Chiều – Hoa Biển - Hiện Diện Của Em – Khi Người Yêu Tôi Khóc - Không Bao Giờ Ngăn Cách – Không Bao Giờ Quên Anh – Lâu Ðài Tình Ái - Lời Tình Viết Vội - Lời Cho Người Yêu Nhỏ - Lộc Non - Lời Tình Trong Khói Súng – Màu Mũ Anh, Màu Áo Em - Mộng Thường - Một Ðời Yêu Em – Mùa Ðông Của Anh – Mai Lệ Xuân - Một Lần Cuối - Một Lần Dang Dở - Mùa Xuân Lá Khô - Mười Sáu Trăng Tròn - Một lần Bay Thấp Ó Ðen - Người Ở Lại Charlie - Người Xa Người - Người Yêu Của Lính - Nỗi Lòng Thanh Trúc - Người Chết Trở Về - Ngày Ðầu Một Năm - Người Lính Tượng Ðài – Phút Giao Mùa – Phép Nhiệm Mầu – Quá Phụ Ngây Thơ – Rừng Lá Thấp - Sư Ðoàn 1 Bộ Binh Hành Khúc - Tuyết Trắng – Tình Ca Của Lính – Tình Thiên Thu – Trên Ðỉnh Mùa Ðông – Tình Thư Của Lính – Trong Lần Tái Ngộ - Tình Ðầu Tình Cuối - Tạ Từ Trong Ðêm – Tâm Sự Người Lính Trẻ - Thạch Sanh ( Truyện ca) – Tìm Một Vì Sao Nhỏ - Tình Có Như Không – Tình Yêu Thứ Nhất - Trời Chưa Muốn Sáng - Từ Ðó Em Buồn - Từ Nửa Vòng Trái Ðất - Tưởng Người Chết Ði – Tình Yêu Ngộ Nghĩnh - Vết Ðạn Thù Trên Tường Vôi Trắng - Vợ Thằng Ðậu – Xin Em Ðừng Hỏi – Yêu – Yêu Người Như Thế Ðó – Yêu Mơ Và Ghen …

Anh còn nhiều bản nhạc lắm nhưng tôi không thể nào nhớ nổi, một người ca nhạc sĩ đa tài như anh nếu số phần không ngắn ngủi anh sẽ còn viết cho nhân loại bao nhiêu bản nhạc giá trị ở cuối đời anh – Tôi thật xót xa cho một tài hoa bạc mệnh nên đã viết tặng anh hai bài thơ cho lần tiễn biệt thiên thu bằng cả cõi lòng thương tiếc :

 

 

THƯƠNG TIẾC  CA NHẠC SĨ 

NHẬT TRƯỜNG TRẦN THIỆN THANH

 

Được tin ca sĩ Nhật Trường

Hóa thân vào cõi thiên đường nghìn thu

Tài hoa vùi giữa sương mù

“ NGƯỜI YÊU CỦA LÍNH” phù du gió ngàn

Xót xa “ ĐỒN VẮNG CHIỀU XUÂN”

Lắng nghe “ TRÊN ĐỈNH MÙA ĐÔNG” gọi về

Cùng “ NGƯỜI Ở LẠI CHARLIE”

Một vùng “ TUYẾT TRẮNG” chôn “TÌNH THIÊN THU”

“RỪNG LÁ THẤP”  giữa mây ngàn

Một “ CHIỀU TRÊN PHÁ TAM GIANG” xây thành

Và “ ANH KHÔNG CHẾT ĐÂU ANH”

“ KHÔNG BAO GIỜ NGĂN CÁCH” tình anh với nàng

Rộn ràng “ ĐÁM CƯỚI ĐẦU XUÂN”

Dịu dàng “ CHIẾC ÁO BÀ BA” thiên thần

Bây giờ “ MÙA ĐÔNG CỦA ANH”

“ TÂM SỰ NGƯỜI LÍNH TRẺ” của Trần Thiện Thanh

 

Từ đây giọng hát trữ tình

Và bao dòng nhạc lưu danh thế trần

Một tâm huyết với giang san

Trời cao đoạt mệnh đã lầm đây chăng ?

Bàng hoàng giọt lệ rơi nhanh

Tiếc thương một kiếp tài danh sáng ngời !

 

 

NÉT SON VÀNG TRẦN THIỆN THANH

 

Ngày không tốt là ngày 13 thứ sáu

Tước đoạt trần gian sinh mạng một danh tài

Ngậm ngùi thương chí dũng một đời trai

Hoài bão chưa tròn thân vùi cát bụi !

 

“ PHÚT GIAO MÙA” “ XIN EM ĐỪNG HỎI”

“ NGUỜI XA NGƯỜI” rồi “ HÀN MẶC TỬ” ơi !

“ HOA BIỂN” thay anh “ LỜI TÌNH VIẾT VỘI”

“ CHUYỆN HẸN HÒ” xin “ HÃY HỨA YÊU EM”

“ ĐÔI NGÃ ĐÔI TA” “ TỪ ĐÓ EM BUỒN”

“ BẢY THẾ KỶ TÌNH YÊU” đùa “BÓNG NẮNG”

“ MỘT ĐỜI YÊU EM” trùng dương “ BIỂN MẶN”

“ TÌNH CÓ NHƯ KHÔNG” trăn trở “ CHỜ ĐÔNG”

“ BẢY NGÀY ĐỢI MONG” trên “BIỂN MÙ SƯƠNG”

“ CHÂN TRỜI TÍM” “ ĐỘC HÀNH” thân cô lữ

“ HOA CHIỀU” phôi pha lìa xa “ BẮC ĐẨU”

“ TƯỞNG NGƯỜI CHẾT ĐI” nhưng sống mãi muôn đời

 

Mượn lời thơ buồn tiễn anh lần cuối

Sống oai hùng chết để lại thanh danh

Nhật Trường mất đi bao người tiếc nuối

Nét son vàng muôn thuở Trần Thiện Thanh …

 

Nguyễn Phan Ngọc An -  San Jose

 

 

 

 

 

 

Người Viet Nam
IP IP Logged
Ngoc An
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Apr/2008
Thành viên: OffLine
Số bài: 254
Quote Ngoc An Replybullet Gởi ngày: 23/May/2008 lúc 11:00pm

NHỚ TRĂNG XƯA

 

Ðêm nay ta đứng ngoài hiên lạnh

Chợt thấy vầng trăng, trăng mới lên

Trăng rọi phương người sao lạnh lẽo

Mang mang một nỗi nhớ không tên

 

Trăng trải mười phương, ta đứng đây

Quê hương nỗi nhớ vẫn vơi đầy

Bao giờ tìm lại trăng phương cũ

Rũ hết phong trần … với đắng cay

 

Thuở ấy, người đem thơ tặng ta

Trong thơ ướt đẫm ánh trăng ngà

Thơ người trong sáng như vầng nguyệt

Nhưng có ngờ đâu …lại cách xa

 

Mảnh tình xin gửi lại trăng xưa

Chẳng trách tình sao quá hững hờ

Dẫm gót sương khuya mòn lối nhỏ

Tháng ngày còn lại … mấy vần thơ …

 

NPNA

 

Người Viet Nam
IP IP Logged
Ngoc An
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Apr/2008
Thành viên: OffLine
Số bài: 254
Quote Ngoc An Replybullet Gởi ngày: 24/May/2008 lúc 1:39pm

GIẤC PHÙ DU

 

Em biết đời em vẫn thế thôi

Trăm cay ngàn đắng trải qua rồi

Xót xa thêm nữa, em nào ngại

Hãy mỉa mai đi …cứ nặng lời

 

Em chẳng buồn đâu, chẳng giận đâu

Như làn nước chảy giữa dòng sâu

Như chòm mây bạc tan trong gió

Vì đã quen rồi … chuyện khổ đau

 

Em biết rằng, anh vẫn dối em

Tiếng lòng thuở ấy dễ gì quên

Bao nhiêu hình ảnh người xưa đó

Khó nhạt phai mờ … trong mắt anh

 

Em hiểu lòng anh quá rộn ràng

Lần đầu cảm nhận thú yêu chăng

Vòng tay kỷ niệm hằn lên áo

Giấc mộng trăm năm lại phũ phàng !

 

Phải thế không anh - phải thế không ?

Chờ ai gỡ rối chuyện tơ lòng

Thế gian há dễ tìm tri kỷ

Ngã rẽ tâm tình, cách núi sông

 

Vương vấn nhau chi, chuyện đã rồi

Xem như thuyền mộng giữa dòng khơi

Ngàn trùng thăm thẳm mờ nhân ảnh

Thương cánh chim bay … lạc cuối trời …

 

NPNA



Chỉnh sửa lại bởi Ngoc An - 25/May/2008 lúc 3:12pm
Người Viet Nam
IP IP Logged
Ngoc An
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Apr/2008
Thành viên: OffLine
Số bài: 254
Quote Ngoc An Replybullet Gởi ngày: 25/May/2008 lúc 3:09pm

MÙA XUÂN NHỚ BIỂN DẠT DÀO

 

Ðêm trở giấc lặng người trong cô quạnh

Xuân lại về buốt giá một niềm đau

Ðược gì đâu mỏi mòn nơi xứ lạnh

Vẫn nhớ thương miền biển sóng dạt dào

 

Người lưu lạc ta một đời dong ruổi

Thân ly hương đâu ấm nỗi đoạn trường

Ta một kiếp làm người thơ không tuổi

Nhưng thời gian tàn ác chẳng chịu nhường

 

Ta bây giờ sầu lên từng sợi tóc

Bạc mắt môi và trắng cả tương lai

Ta bây giờ hay buồn và hay khóc

Thương Mẹ Cha lòng luống những ai hoài

 

Nhớ khi xưa tung tăng vườn dậu tím

Nhà của ta sát bên cạnh nhà người

Mẹ của ta và Mẹ người thân lắm

Từng chắt chiu cho rạng mặt với đời

 

Ta với người Mẹ Cha giờ đâu nữa

Từng lời thơ là dòng lệ tuôn rơi

Kỷ niệm xưa từ bao năm chất chứa

Giờ bung ra như sóng vỗ trừng khơi …

 

Ta nhớ quá mẹ hiền bên bếp lửa

Bữa cơm chiều phe phẩy quạt cho ta

Xứ của mình nhà luôn luôn mở cửa

Nhưng dường như cái nóng chẳng buông tha !

 

Nhưng ta vẫn một lòng yêu xứ biển

Tình đậm đà như cá một dòng sông

Tiếng reo vui khi hoàng hôn ẩn hiện

Thuyền bập bềnh lướt sóng giữa trời trong

 

Ta bây giờ chỉ muốn về quê cũ

Sống an nhàn bên nấm mộ Mẹ Cha

Săn sóc con ta mùa mưa nước lũ

Sưởi nắng hồng tươi tốt những giàn hoa …

 

Ước mơ đó bao giờ ta thực hiện

Sẽ một đời ấp ủ mãi không thôi

Và tuổi trẻ từng đêm về hiện diện

Trên mái đầu đã bạc trắng như vôi …  

 
NPNA


Chỉnh sửa lại bởi Ngoc An - 25/May/2008 lúc 3:11pm
Người Viet Nam
IP IP Logged
Ngoc An
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Apr/2008
Thành viên: OffLine
Số bài: 254
Quote Ngoc An Replybullet Gởi ngày: 27/May/2008 lúc 6:56pm

LẦN CON VỀ

 

Tay cầm tấm vé, dạ xôn xao

Thêm lần nữa con về thăm quê Mẹ

Mà bóng Mẹ thì lững lờ hư ảo

Nghe tim mình từng phút quặn đau !

 

Lần nầy con về, không để vui chơi

Cha của con bóng hạc xế chiều

Tuổi 88 thân Cha mòn mỏi

Từng bước Cha đi khập khểnh hắt hiu buồn

Ðôi mắt mờ, mây bạc trắng giăng giăng

Hoàng hôn đổ …màu tóc Cha bạc trắng

Thương làm sao dáng thân thương thầm lặng

Lần nầy con về, Cha lặng lẽ xót xa

Trong đôi mắt như có điều nhắn gửi

Con của Cha, nay tuổi đã về chiều

Cha hy vọng trong chuỗi ngày còn lại

Ðược thấy con có hạnh phúc, có tình yêu

Chẳng lẽ con của Cha bóng lẻ đìu hiu

Ðã miệt mài hơn hai mươi năm chẵn …

 

Kiếp phù sinh tuy dài nhưng rất ngắn

Thoáng giật mình Cha đã sắp quy tiên

Mà con thì cứ đơn độc triền miên

Cha không thể yên lòng quy cõi Phật !

 

Cha thương con, Cha nói điều rất thật

Bởi tuổi xuân nồng thắm được bao nhiêu

Nhưng riêng con, tâm đã thấm nhuần nhiều

Con chẳng muốn… vương vòng hệ lụy !

 

Lời Phật dạy :

Yêu là bể khổ …tình là dây oan

Và tâm con luôn hướng cõi niết bàn

Mong hướng thiện, mong làm điều phước thiện

 

Lần nầy con về … lo chữ hiếu

Kim tỉnh con xây, yên chỗ Cha nằm

Mong cuối đời Cha Mẹ được gần nhau

Hầu nhang khói sớm hôm gần gủi

 

Nghĩ điều này lòng con thêm buồn tủi

Cha của con, một nhân dáng oai phong

Vùng ký ức, một anh hùng lẫm liệt

Thời du học, Cha miệt mài kinh sử

Ðức, Nhựt, Pháp, Anh chữ nghĩa tinh thông

Kiếp con người sắc sắc không không

Biết lần nữa con về … còn được gặp ?

Mắt lòa, chân khập khểnh

Ðưa vòng tay gầy guộc khẳng khiu

Ôm hôn con … con gái tôi yêu !

 

Từng giọt lệ rơi rơi …

Nhòa dòng thơ đang viết

Hình ảnh chập chờn, Cha đứng tiễn con đi

Mong ước sao, lần tới nữa, con về

Bước khập khểnh, Cha dang tay … chờ đón

 

NPNA

  

Người Viet Nam
IP IP Logged
Phanthuy
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 01/Jun/2007
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 960
Quote Phanthuy Replybullet Gởi ngày: 27/May/2008 lúc 9:25pm
Ngọc An thân mến ,
Đọc những bài viết của NA từ đầu thấy đây đúng là một văn nhân thi sĩ đây.  Bạn sáng tác rất nhiều và đề tài thì phong phú. PT định hỏi thăm vài lần nhưng đều bận việc. Nay đọc những bài viết về NS Trần Thiện Thanh, PT rất thích vì Nhật Trường TTT là ca sĩ , nhạc sĩ PT mến mộ lúc PT còn rất trẻ . Cám ơn NA. Nhân tiện xin làm quen với NA và xin được chia sẻ những tình cảm sâu đậm với những bài thơ viết về Mẹ , đặc biệt là bài : Lời buồn bên mộ vắng và Bơ vơ. Đọc 2 bài ấy PT nhớ Mẹ quá , cảm động rưng rưng dường như là Ngọc An viết dùm mình vậy. Xin cám ơn. Chị hay anh Ngọc An đây??
 
PhanThuy-CA
IP IP Logged
Ngoc An
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Apr/2008
Thành viên: OffLine
Số bài: 254
Quote Ngoc An Replybullet Gởi ngày: 29/May/2008 lúc 1:34am

Anh Phan Thuy thân mến-

Ngọc An là nữ, anh chưa xem tấm hình của NA ở trang Ðêm Sông Ba của Thy Lan Thảo sao- Sau phần hai bài thơ là đến hình NA đó- Cảm ơn anh đã chia xẻ nhiệt tình với những dòng thơ dòng văn chân thật của NA xuất phát từ con tim mình- Rồi đây NA sẽ còn mong anh chia xẻ tiếp tục những nỗi niềm vì cuộc đời NA xem ra bất hạnh hơn người- Thơ NA là con người của NA đó- Hân hạnh đọc những dòng chữ thân mến của anh gửi đến NA- NA hồi âm thư anh ở trang này, hy vọng anh sẽ đọc như đã từng đọc thơ và văn cuả NA- Chân thành chúc trang web GO CONG phát triển- Thân chúc anh Phan Thuy cung quy quyen van an va thanh cong moi mat-
Than ai- NPNA
Người Viet Nam
IP IP Logged
<< phần trước Trang  of 31 phần sau >>
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.180 seconds.