![]() |
![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
![]() ![]() |
Thơ Văn | |
![]() |
![]() |
![]() ![]() |
Người gởi | Nội dung |
đông quyên
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 04/Jun/2007 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 267 |
![]() ![]() ![]() Gởi ngày: 28/May/2008 lúc 11:01pm |
Tuyển Tập Thơ
GOM LẠI ĐỂ DÀNH
TRẦN ANH TÀI
Nhóm Thơ 20 - GÒ CÔNG
HƯƠNG XƠ RI
Ai có về thăm vùng nước mặn
Gò Công mưa nắng thắm hai mùa
Vườn rau, liếp cải xanh màu mắt
Con rạch kinh Hàn xuôi sớm trưa
Thương nhịp cầu Long Chánh vắt ngang
Đường qua xóm Đạo thiết tha buồn
Đêm đêm vọng tiếng kinh cầu nguyện
Khói tỏa mơ màng quanh nén hương
Chiều xuống hàng dương reo lối đi
Cầu Cây, cầu Đúc lúa xanh rì
Ao tre, khóm trúc bờ nương nhỏ
Xóm vắng lưa thưa chiều khói vây
Mặt nước Ao Trường Đua vẫn xanh
Bài thơ là mộng, kết tâm tình
Đem lên mây trắng xanh-xanh nước
Mấy cột đèn cao đứng một mình
Ai đến Gò Công vùng nước mặn
Xuôi về Cầu Đúc, vườn xơ-ri
Mơn mơn cây trái mùa hoa kết
Hương vị tình thơ lên ngất ngây
Hương xơ-ri hòa hương nước mưa
Gò Công hoa mộng đẹp hai mùa
Phù sa Cửa Tiểu tươi niềm sống
Ngọn nước Đồng Nai về tới chưa
Ai có về thăm vùng nước mặn
Xin cho tôi gởi chút tâm tình
Nhắn người con gái An Hòa đó
Hãy tưới giùm cho rau cải xanh
Hương xơ-ri làm thơm nét môi
Hồng duyên đôi má đẹp hoa đời
Một lần tôi đến miền quê ngoại
Nhặt trái xơ-ri, ngắm nụ cười
Ban Thi Văn Mây Tần
Diễn ngâm trên Đài Phát Thanh Sài Gòn Ngày 13/9/1966
Chỉnh sửa lại bởi đông quyên - 21/Jul/2008 lúc 9:01am |
|
bx
|
|
![]() |
|
đông quyên
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 04/Jun/2007 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 267 |
![]() ![]() ![]() |
CƯỚI EM CHỢ GIỒNG
Thấp thoáng trong vườn dừa Vĩnh Hựu
Em là con gái tuổi đôi mươi
Ngực căng hoa nở trên đầu vú
Tóc bỏ lưng vai, bước ngậm ngùi
Em lớn theo từng tuổi chiến tranh
Lưu vong trên chính quê hương mình
Xuống ghe nước quyến qua cầu chợ
Em đến cho thêm đẹp Vĩnh Bình
Em có tên trong sổ gia đình
Chưa làm căn cước, lấy khai sanh
Nhận dầu, gạo Mỹ cho hàng tháng
Em hưởng quyền tỵ nạn chiến tranh
Ở quê học hết trường sơ cấp
Ra quận em lên được lớp nhì
Lá chuối khô như từng lá sách
Học mà cứ nhớ ngày ra đi
Em lớn lên theo nhịp thước dài
Theo hồi trống điểm ngày qua ngày
Em thi đệ thất ra Bình Phú
Trường ở đây tha thướt áo gầy
Rồi em đẹp: tóc dừa năm cũ
Đôi mắt như con nước Chợ Giồng
Đã thương em nên thương Vĩnh Hựu
Đã yêu em nên yêu Hòa Đồng
Yêu Hòa Đồng là yêu tất cả
Yêu Đồng Sơn, yêu Phú Đông buồn
Ngọn lúa sa-moa ôm sông Vàm Cỏ
Đất Thánh sanh nhiều con cháu danh thơm
Thương Hòa Đồng là thương Thạnh Trị
Chan máu tim từng ấp đi qua
Chiến tranh dù bạo tàn cách mấy
Tình quê vẫn là tình thiết tha
Thương Hòa Đồng là thương Vĩnh Viễn
Thương Bình Phục Nhì muôn đời cô đơn
Thạnh Nhựt có còn tư thông Chợ Gạo
Hay đã trở về bến mộng yêu thương
Rồi có hôm nào hồng se đúng mối
Anh cưới em về làm vợ, làm dâu
Thì cũng như là anh mong, em đợi
Mất em, Hòa Đồng có mất gì đâu
Mà anh lại thương Hòa Đồng hơn nữa
Thương cả chân tình gói ghém thâm tình
Bởi trời Gò Công, em là CÔNG CHÚA
Và đất Hòa Đồng, PHÒ MÃ là anh.
TRẦN ANH TÀI
Nhóm Thơ 20 - Gò Công Chỉnh sửa lại bởi đông quyên - 30/May/2008 lúc 5:37pm |
|
bx
|
|
![]() |
|
đông quyên
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 04/Jun/2007 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 267 |
![]() ![]() ![]() |
EM GÒ CÔNG
Tôi đem Quê hương tôi vào lòng
Vì Quê hương tôi là Gò Công
Vì Quê hương tôi là Đất Việt
Đất nước tôi đau khổ chất chồng
Tôi đêm Quê hương tôi vào lòng
Vì Quê hương tôi còn dòng sông
Mang phù sa lên từng luống đất
Dù đất nghèo nhưng lúa đơm bông
Quê hương tôi xanh màu An Hòa
Biển Tân Thành dâng cao lời ca
Hương xơ-ri ngất vùng Cầu Đúc
Vĩnh Hựu dừa buông xõa tóc ngà
Quê hương tôi có bà Mẹ hiền
Có đàn em thơ tươi hồn nhiên
Có bà Mẹ quê ngồi cho con bú
Có nàng nữ sinh cười thật duyên
Tôi đem Quê Hương tôi vào lòng
Em Gò Công ơi! Em Gò Công
Ta bỏ đời ta ta chẳng tiếc
Chỉ tiếc em binh lửa ngập lòng
TRẦN ANH TÀI
Nhóm Thơ 20 - Gò Công
Nguyệt san Đất Việt 1970
* Bài thơ nầy đã có một nhạc sĩ phổ nhạc, không hiểu có sự đồng ý của tác giả chưa?
Chỉnh sửa lại bởi đông quyên - 08/Jun/2008 lúc 10:15am |
|
bx
|
|
![]() |
|
đông quyên
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 04/Jun/2007 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 267 |
![]() ![]() ![]() |
KÍNH TẶNG THẦY
DẠY NĂM CŨ
Kính thưa Thầy Nguyễn Văn Ba
Kể năm nầy nữa đã là bốn lăm
Em là học trò không chăm
Học văn Thầy dạy,
Học xong,
Trả Thầy!...
Tâm tình biết ngỏ cùng ai
Nhiều đêm nghĩ...
Tội,
Chắc Thầy rất lo:
Lo cho từng đứa học trò
Phùng, Phúc, Quyên, Rết... bây giờ ở đâu
Tâm, Tài, Thạng, Tám, Anh...sao?
Đời giông bão biết đứa nào được yên...
Lớn lên, đi khắp mọi miền
Lời Thầy dạy,
Em giữ nguyên
ấm lòng:
Từ thơ bà Huyện Thanh Quan,
Bích Câu Kỳ Ngộ có thành Tây xưa
Đến Lục Vân Tiên - Cụ Đồ,
Truyện Kiều dài mấy ngàn câu...
như đời,
Chinh Phụ Ngâm, rất tuyệt vời,
Qua lời Thầy giảng, thêm mười phần hay
Mấy mươi năm gẫm lời Thầy
Hiểu ra bốn chữ "... đố mầy làm nên"
Trường mình nay đã lớn thêm,
Thầy nay vui thú điền viên, tuổi già
Em còn xứ khách lân la
Viết bài thơ,
Tạm gọi là bài thơ
Gởi về Thầy, thị xã xưa
Chúc Thầy cuộc sống được vừa lòng hơn
Trăm sông, nước đổ từ nguồn
Ngồi buồn nhớ góc quê hương, nhớ Thầy...
TRẦN ANH TÀI
Nhóm Thơ 20 - Gò Công
2006
Chỉnh sửa lại bởi đông quyên - 19/Jun/2008 lúc 11:05pm |
|
bx
|
|
![]() |
|
đông quyên
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 04/Jun/2007 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 267 |
![]() ![]() ![]() |
SÔNG VÀM CỎ
Tôi đứng trông dòng sông Vàm Cỏ chảy
Mà tưởng chừng như máu chảy trong tim
Chiếc buồm vàng xuôi cửa dòng sông Cái
Màu nước xanh làm xậm bóng đêm
Tôi đứng trông giồng Sơn Qui nhô cao
Như bộ ngực người Mẹ hiền đang cho con bú
Mà dòng sữa là lớp hoa cà xanh tươi màu mỡ
Là cánh đồng ngào ngạt lúa vây quanh
Lăng Hoàng Gia muôn thuở vẫn oai linh
Ngôi miếu cổ bên đường nghi ngút khói
Tôi đến đây buổi chiều vàng hấp hối
Cảnh sinh nhai bừng dậy lúc giao mùa
Tôi muốn đi Vàm Láng, Tăng hòa, Bến Chùa
Để gom hết những niềm thương mến lại
Chợt thấy lòng dâng lên niềm thư thái
Quê hương mình rất đẹp, rất nên thơ
Dòng sông Vàm Cỏ xanh lơ
Buồm xuôi nước ngược còn chờ gió lên
Chiếc ghe nhỏ chạy bồng bềnh
Ôi, em Vàm Cỏ, đậm tình nước non
TRẦN ANH TÀI
Nhóm Thơ 20 - Gò Công Chỉnh sửa lại bởi đông quyên - 20/Jul/2008 lúc 2:42pm |
|
bx
|
|
![]() |
|
đông quyên
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 04/Jun/2007 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 267 |
![]() ![]() ![]() |
CHUYỆN MỘT NGƯỜI ĐI
Lâu lắm rồi không về thăm xóm nhỏ
Dù rằng một ngày một buổi cho cam
Bởi biết mình quen đời sóng gió
Đâu dám đem lòng mơ ước, đa mang
Từ độ tôi đi giữa mùa thu lá rụng
Mà đến bây giờ ba năm trôi
Bởi yêu cuộc đời kiên cường, kiêu dũng
Nhựa sống chan hòa trong tuổi đôi mươi
Cũng có đôi khi dừng chân quán liễu
Tình yêu học trò chợt nhóm nhen lên
Gác bỏ ra ngoài bao nhiêu dự liệu
Để mặc tâm tình mơ giấc mơ duyên
Chợt nhớ quê nhà còn em gái nhỏ
Còn bà mẹ già mái tóc phong sương
Chắc bây giờ đang mỏi mòn thương nhớ
Chỉ một mình tôi lăn lóc sa trường
Điếu thuốc trên tay quên ngày mỏi mệt
Bóng nhớ gia đình theo khói bay cao
Còi tập hợp kề bên tay rả rích
Vội xếp quân trang, đội nón lên đầu
Rồi lại ra đi về vùng chiến thuật
Tiếp tục cuộc đời súng, khói, hơi cay
Mẹ có nhớ con, mẹ đừng khóc nhé
Em có thương mình, em chớ ưu tư
Mối tình gia đình giờ đây nhỏ bé
Hơn dãy Trường Sơn, con giết quân thù
TRẦN ANH TÀI
Nhóm Thơ 20 - Gò Công
Chỉnh sửa lại bởi đông quyên - 30/Jul/2008 lúc 10:42pm |
|
bx
|
|
![]() |
|
![]() ![]() |
||
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |