Những điều nhớ mãi.
In từ Trang nhà: Hội Thân Hữu Gò Công
Category: Đời Sống - Xã Hội
Tên Chủ Đề: Tâm Tình
Forum Discription: Giải bài tâm sự về gia đình, xã hội hay chính mình về điều gì đó.
URL: http://www.gocong.com/forums/forum_posts.asp?TID=895
Ngày in: 22/Jul/2025 lúc 12:26am Software Version: Web Wiz Forums 8.05a - http://www.webwizforums.com
Chủ đề: Những điều nhớ mãi.
Người gởi: HEICHPE
Chủ đề: Những điều nhớ mãi.
Ngày gởi: 28/May/2008 lúc 5:56pm
Những điều nhớ mãi hay một người hùng bi bỏ quên.
Lời người ghi:
”Tây du ký” đề mục nầy do đề xuất cùa Lộ “Công Tử”, tôi ghi vài dòng ngắn , lưu lại kỹ niệm và biết ơn đối với người em họ của tôi la Phan Nam, hai họ tộc huynh muội Nguyện Cần và Nguyễn Hiệp –nguyên thiếu tá QLVNCH một thời cộng sự đắc lực với người húng cố đại tá Hồ Ngọc Cẩn ; cùng biết ơn sự tiếp đón của những thân hữu Hội Gò Công California , anh Phan Thế, anh Sự, anh Nhựt Petrer.. đặc biệt “Thiên thần lái xe”Phan Thủy, người đã cho chúng tôi suốt 12 tiếng đồng hồ đi du lịch vòng quanh..đấy vui vẻ , thú vị, lẫn hồi hộp , cám ơn su tiếp đón nồng nhiệt của Phan Thủy..
Thành thật cãm tạ cac anh chị đã dành ít nhiều thời gian đọc qua bài nầy. Xin cám ơn.
HP
Bảy ngày “tây du” chóng qua , khi tôi và một thân nhân Hùynh Huệ cùng đến Orange County (California) để thăm thân nhân, bạn bè , biết thêm vài điểm du lịch..
Đến phi trường Los Angeles vào lúc 10 gio tối thang 5,17, 2008 , chuyến bay bị trễ thay vì 8:30 đúng lịch trình đi và đến, sự chậm trễ đã làm ít nhiều buồn lòng chờ đợi thân nhân đến đón chúng tôi.
Ra khỏi phi cảng , hai thân nhân Phan Nam , Nguyễn Hiệp xa cách 20 năm, nhìn từ xa đã nhận ra nhau. Buổi hội ngộ dỉ nhiên có nhiều cãm động , tay bắt mặt mừng, vòng tay ôm nhau ra chiều cãm xúc trong gặp gở. Chúng tôi đưa nhau về nhà của một thân nhân trong họ , Nguyễn Cần người em gái của Nguyện Hiệp , để rồi chuyện ngày xưa lần lượt quay trở về hiện tại, với thức ăn khá nhiều , không thiếu một vài lọai rượu, chủ lẫn khách tự nhiên chọn lựa thức uống. Nguyễn Hiệp ( khoà l Trung học Gò Công), một quân nhân với cấp bậc thiếu tá QLVNCH tiểu đòan trưởng tiểu đoàn 3/15 , sư đoán 9 bộ binh , anh hùng chiến trường An Lộc , là một tay cộng tác đắc lực với đại tá Hồ Ngọc Cẩn. Tôi xin mở hôặc để viết ít dòng vế thiếu tá Hiệp (nick name Phựong Vỹ khi điều quân..) , mùa Hè đỏ lửa 1972 chiến trường An Lộc rat nóng bỏng , sôi động cực độ. Phượng Vỹ , luc bay gio voi cap bac dai uy , tiểu đoàng trưởng 3/15 với sự phối họp tiểu đoàn 2/15 của Sư doắn 9 bộ binh QLVNCH duoc tăng viện thiết đoàn 9 ky binh cua quan doan 4 , giải vây chiến trường An Lộc đang bị áp đảo nặng nề của 3 công trường 5 , 7 , 9 cộng sãn Bắc Việt . Nhửng ngày tháng nầy áp lực của địch rất dữ dội , siết vòng vây quanh An Lộc , dai uy Hiệp trong tay không đủ cấp số quân tiểu đoàn , qua mấy lần quấn thảo với địch , lực lượng của Phượng Vỹ chì còn 180 quân nhân gồm cã những thưong binh. Đìch dùng xe tăng tấn công áp đảo , Phượng Vỹ và đồng đội dúng phóng pháo M 72 hạ gục 5 chiến xa CS cháy tại mặt trận , số chiến xa địch còn lai phải tháo chạy. Do thành tích nấy cùa tiểu đoàn trưởng Hiệp biệt danh Phượng Vỹ , danh xưng mỹ miều nhưng gan góc , đánh trả lưc lượng địch , làm chùn sức tấn công của đối phương.Từ thành tích oai hùng đó, Hiệp là người em "Cưng" của đại tá Hồ Ngọc Cẫn , vinh thăng thiếu tá tại mặt trận va sau nấy khi dai ta Ho Ngoc Can về giu chức vụ tỉnh trưởng Chương Thiện , Hiệp đươc điều về Kiên Long giủ chứ vụ quận trưởng,
Thiếu tá Hiệp nguyên quận trưởng quận Kiên Long , tỉnh Chương Thiện , ở đọan nây tôi cũng ghi lại vài net khá anh hùng của ngưới em tôi. Những ngày áp chót cũa miền Nam trước khi sụp đổ hoàn toàn , quận Kiên Long do thiếu tá Hiệp chịu trách nhiệm , được lệnh tử thủ cũa đại tá Hồ Ngộc Cẫn tỉnh trưởng kiêm tiểu khu trưởng. Một tiên đồn cách quận 5 km bị địch bao vây , các quân nhân trong đồn hầu hết bị thương và tử thương , yêu cầu được lấy xác, tai thuong , Thiếu tá Hiệp với l thiếu tá tên Thanh vá tài xê cùng vài quân nhân dùng xe Jeep tiến vào đồn .Trước khi đi ông ta ra lênh cho pháo binh trong trường họp ông ta bị địch tấn công bao vây , toa độ sẽ đươc báo về và pháo binh cứ bắn chụp phủ đầu để tiêu diệt tất cả , thà chịu hi sinh ví ta it quân số , dich se bi thiet hai nang vi quan so qua dong hon ta. Chỉ thị nói rỏ, tuy nhiên đến tiền đồn , nhận chở được vài thương binh liền bị địch tấn công, thiếu tá Hiệp bị một tràng AK , đạn xuyên vào phía dưới , ở phấn bụng ,gảy chân , người bê bết máu, bên người thuộc cấp rất thân , thật là thân , lúc bình yên chai chú chai anh , lúc hiểm nguy sinh mạng như chỉ mánh treo chuông với tên gọi thân thưong Nam 25 (máy truyền tin) , cũng bên nhau luôn mang chiếc máy truyền tin để người có tên mỹ miếu "Phượng Vỹ" cấp chỉ huy ,trực tiếp và cũng là người em con cô , cậu với Phan Nam , ngày còn chiên tranh, gian khổ bên nhau, Nam 25 liền trao may truyền tin cho thiếu tá Hiệp để liên lạc rãi pháo dọc hai bên đương yễm trợ. Nghiệt ngả và đau đớn thay , lúc đi đến tiền đồn để lấy thương binh , trên xe có l thiếu tá cùng đi , nhưng lúc bị địch tấn công và Hiệp bị thương , vị thiếu tá tên Thanh liền lấy chiếc Jeep một mình lái xe chạy thoát khỏi vùng hỏa lưc của địch . Vị thiếu tá nầy về an tóan nơi chi khu , một người em ruột của Hiệp dưới quyền của Hiệp lấy vội chiếc xe Jeep nầy quay trở lại chiến trường để tiếp cứu vị chỉ huy cũng là anh của mình. Trên đường đến mặt trận, chiếc xe bị mìn làm hư các lốp xe , bánh xe chỉ còn lại là niềng sắt ,quân nhân nầy bị thương nhẹ , thiếu tá Hiệp và mấy đồng đội cố lái chiếc xe quay về chi khu, đồng thời Nam 25 dùng khẩu AR 16 "nhip" nhẹ nhảng để người lái xe thêm vững lòng.. lái chiéc Jeep chông chênh , lắc lư lăn trên bốn banh chạy bắng niền sắt, xe cố về đến chi khu trong tiếng nghen ngào, nức nở khóc than của vợ con quân nhân tử thương.hòa lẩn tiếng hoan hô chào đón những chiến binh quay về với máu me , thương tích đấy người Thiếu tá Hiệp bị thương nặng và Phan Nam cũng nhiêu thương tích , cã hai duoc truc thang chuyen ve Quan Y Vien Can Tho de cham soc. Vai gio sau , mot nghia cu day than phuc cua phu nhan dai ta Ho Ngoc Can den quan y vien ủy lạo hoi tham Hiep va nguoi em la Phan Nam. Mot động thái cao quy mai den ngay nay Hiep con mang nang , chua co dip de noi loi ta on! Một chiến tích bị quên lãng , im lăng hay Nguyễn Hiệp không muốn nhắc tới nghỉ răng chiến tích nầy không to lớn gì đối với nổi đau của đất nước, dân tôc vì dất nước mất là mất tất cã...Buồn nhưng vui vì giờ đây nguyên thiếu tá Hiệp, Nam cùng ngồi bên nhau , có tôi , một thân tôc cùng dòng họ ngồi đây , nhắc chuyện ngày khói lữa, Phan Nam là Michael Phan , tên quốc tịch Mỹ , Phan Nam hay Michael Nam là một em họ của tôi thân thương va Hiệp thiếu tá ngày nào có gịong nói , kể chuyện rất thuyết phục và nhu vương vương một điều gì , ước mơ điều gì....
Hôm nay sau bao năm không găp người để tâm sự , trang trải nổi u uất , như căm hờn và nhớ về bài thơ ...
http://www.conon.net/nvhn/images/nhorung1.gif">
Giờ đây trong tinh thần huynh dệ, thân bằng Hiệp đã thổ lộ với tôi , tôi cũng nói với Hiệp xin ghi lại vài nét oai hùng nấy, âu cùng chiểu hướng trang trải tâm tư của Hiệp và Nam xin hai em Hiệp và Nam đừng giận tôi nhé , Hiệp ơi..Nam ơi....
Chúng tôi uống cạn ly đầy, rót đầy ly cạn đánh dấu buội gặp gở anh em nấy..
Ngày hôm sau, chúng tôi đi đến Las Vergas
Trãi dài 5 giờ xe đưa chúng tôi xuyên qua đồi núi vùng sa mac đến Nevada, nơi tọa lạc sòng bạc Las Vergas. Trung tâm đỏ đen gồm kéo máy, Jack Pot, Pocker…ban thân tôi biết đọc tên môn bài đỏ den nhưng mù tịt về những bộ môn giải trí nầy Nói đúng hơn là tôi không thích đen đỏ , ví “Đường vào Casino, có chín lần thua, có một lần huề... hay đường vào Casino có một lần vui , vạn lấn sầu..” , thôi thì đành không biết, đừng đam mê là an tòan cho túi tiền, Cạn nghỉ rằng, tư bản bỏ ra số vốn to lơn xây dựng nơi đỏ đen, cờ bạc là họ có cã những mưu thần chước quỷ lấy tiền người đánh bạc một cách vui vẻ không óan than hờn ghét .. Thế là mất một ngày hai đêm chúng tôi đi qua khá nhiều sòng bài hay điểm giải trí tại Las Vergas.
Ngày thứ ba 5,20.2008 trở lại Garden Grove thăm hai gia đình là thân nhân rất gần của chúng tôi , anh chi Huỳnh Phương , anh Phương là chú ruột của Huỳnh Huệ , nguyên đại úy , trưởng phòng Ky Thuật , bộ Tư Lệnh Hải Quân VNCH , và hai ông bà (cô của Huỳnh Huệ) tuổi 85, ông chồng có thời giử chức vụ khá cao tại quận 5 và Đô Thành Saigon, giờ đây ngồi trên xe lăng, nói năng lập bập, giọng run run như kéo níu một thời xa xưa…. Và bà vợ cũng ngồi xe lăn, không nói được, chỉ ấp úng, ư ư , hư..hư khi có con cháu đến thăm, trí nhớ kém gần như lẫn quên tất cả . Hai ông bà thấy chúng tôi đến, người nhà phải nhiều lần lập đi lập lại tên chúng tôi , thử gợi lại trí nhớ của người giá, dùng tên người cháu nấy, người cháu kia thử hỏi lại cả hai đều lắc đầu, tỏ vẻ không đúng tên , đến khi nói đúng tên người trực diện hai ông bà mới gật đầu, kèm theo hai dòng nước mắt từ từ lăn trên đôi má già nua, ẩn sâu nếp nhăn nheo. Nhìn cảnh người già 85 tuổi mà buồn cho thân phận con người. . Cũng may mắn cho hai ông bà nay có ba người con cũng ở quanh California, chu cấp đầy đủ kể cả nhờ người chăm sóc cả ba ca trong ngày để giúp đở hai ông bâ.
Ngày thứ tư thàng 5,21,2008, chúng tôi được Phan Thủy một thân hữu rất năng nổ, hiếu khách, vui vẻ người đến đâu là tiếng cười hồn nhiên đem nét tươi mát đến đấy. Với chiếc Honda Accord 6 máy đời cận đại, tòan hảo, thân hữu diễm lệ vừa lái xe vừa Tour Guide thuyết minh những phong cảnh tuyệt đẹp khi xe qua. Với đôi mắt sáng, mở to , đen tròn như hạt nhãn, , đôi lần chớp chớp đôi mi như cố giử lại phong cảnh quanh đây, một kỷ niệm nào đó , hai bàn tay vẫn nhẹ nhàng giử tay lái, điều khiển chiếc xe băng băng trên Free Way, lúc thì khẻ gạt qua lại, như mơn trớn vuốt ve, e ấp, điều khiễn nhẹ nhàng xe lướt nhanh trên con đường dốc , đèo với tốc độ khá e ngại lúc thì 80m/h, lúc thì 60 m/h trên đường quanh co , bên vách núi sừng sững , bên thung lủng , hố sâu , có lúc nhín qua cửa xe cãm thấy chóang người vì phía dưới là vực sâu thẫm , động thái của Phan Thủy thật nhu nhuyển , chính xác . Chiếc xe chênh vênh bên đường dừng lại để chụp ảnh, nhìn xa vế phía hồ Lake Elsinore bao la , mơ màng , tưởng tượng :
“Chiêu nay lang thang trên biển vắng,
Không em bát ngát biển buồn tênh.
Nắng úa chênh chênh bờ phẵng lặng,
Chim nghiêng cánh mỏi bạc đầu ghềnh.
Em ơi, biển không cùng,
Tình anh không biên giới,
Trời bao la.
Thương nhớ bao la.
Cánh buồm nào không mơ gió tới,
Chân trời náo,
Không mơ bóng em qua!
Em làm chi biển xanh,
Cho anh rạt rào sóng.
Tháng ngày đu đưa võng,
Ru hát mãi cuộc đời.
Dù em là biển lặng,
Thuyền anh vẫn ngửa nghiêng,
Đầy khoang tình sóng sánh,
Cho mộng đến đào nguyên.
Nếu em là biển động,
Thuyền anh sẽ ra khơi,
Chìm nổi nguyện một đời,
Cùng em trong muôn sóng.
Phải em là biển cạn,
Để anh hóa trăm sông,
Gom hết nguồn mênh mông,
Đổ về em lai láng.
Em, hởi em dủ núi rừng già cỗi,
Dù ngọn triều đổi thay sớm tối,
Biển vẫn xanh,
Bên muôn sóng bạc đấu,
Nước vẫn biếc,
Lòng đại dương mặn muối,
Như tình anh,
Mãi mại biếc xanh màu.” (Thơ Quang Tuấn)
Nhìn về phía khác là vách núi đá sần sùi màu đỏ hay xám, khi xe chạy tiếng gió vẫn nghe được vù vù như ru, đôi lúc như hét , mà “thiên thần lái xe” của chúng tôi vẫn thực sự là thiên thần điều khiễn chiếc xe , cộng với tiếng cười khe khẻ, những câu chuyện kể lôi cuốn và thuyết phục người nghe , lời dẩn giải thuyết minh, chỉ cho chúng tôi những nơi đẹp trên đường. Với tốc độ dể gây tai nạn, trong đường tơ kẻ tóc , người vẫn bình tĩnh điều khiễn chiếc xe nhẹ nhàng lướt trên đường, tôi ngồi yên , nén chặt con tim, không phải để khỏi thốt lời “yêu ai” mà chỉ đè nén nổi “hồi hộp, lo thót con tim”. Nhìn người lái, lại nhìn xuống hố sâu , hay bên hô “Lake Elsinore” trên đọan đường Cleverland National Park, đường đèo quanh co , hố sâu , dốc cao , ngồi nhìn người lái xe trong bụng đánh lô tô , hồi hộp, nhưng được “thiên thần lái xe” khen là tôi rất bình tỉnh không góp ý trong lúc người điều khiễn xe phóng tời , người có biết đâu lúc đó tôi thầm thán phục người, đem đến nổi hồi hộp nhưng bảo đãm an tòan cho chúng tôi gồm bốn “nam quân” trong tay một “ nữ tướng”, một “thiên thấn” diễm lệ. Lo mà vui , hồi hộp mà thích thú , người đẹp Tour Guide cứ tỉnh bơ , vừa lái xe vừa đùa nghịch kể chuyện tiếu lâm độc đáo làm ai cũng thích nghe và bật cưởi , xin tôn vinh là “nữ hòang kể chuyện vui” “Queen of funny story teller!”.
Chúng tôi đi qua các tụ điễm đỏ đen thuộc vùng người da đỏ như : Pechanga, Pala, Harah, Valley View, Pauma..Trên đọan đường , đến những điễm có cảnh trí đẹp, hùng vĩ, núi đồi, dốc đá , hố sâu chúng tôi đếu dừng xe chụp vài tấm ảnh kỹ niệm một chuyến đi.
Chuyến du lịch quanh các sòng bạc kết thùc vào buổi tối lúc 10 giờ sau bữa ăn. Một chuyến đi an tòan , khó quên.
Một điều rất đáng suy nghĩ và không thể không nói đến sự sắp xếp của tạo hóa , không li kỳ, nhưng đau thương, gay góc kéo lê theo chiều dài năm thàng nữa thế kỷ, ngày xưa lại quay vê, một chuyện thật không hư cấu ..
Chuyện về thập niên 50.Lúc tuổi học trò, bãn thân tôi con nhà nghèo về thành phố Sàigon, ở trọ để đi học. Lúc đó ngôi nhà trọ của tôi khá đẹp tọa lạc gòc đường Frere Louis (Cây Mai, Nguyễn Trải) vả Nguyễn Tấn Nghiệm (Phát Diệm, Trần Đình Xu) cũng có hai người con của một quan tri phủ cùng tỉnh lên trọ để đi học. Hai anh tên là Minh …và Bạch ….Hai anh nầy có người em gái tên Loan Châu cũng đi học ở nội trú trong trường tại Sàigon. Cuối tuần, ba má của chị rước chị Loan Châu.. đến nhà của chúng tôi trọ, để gia đình những anh chị nầy vui vẻ họp mặt . Người con trai của gia đình chủ nhà nhỏ hơn tôi vài tuổi, học trường Tabert. Tuổi học trò nhiều mơ mộng, người học trò trường nhà Dòng chương trình giáo khoa Pháp , cũng ảnh huởng phần nào văn hóa , văn chương, tác phẫm của các văn hào Pháp đầy tính chất lãng mạn tình tứ, tâm hồn của người học trò nầy đượm nhiều mộng mơ. .. để rồi nửa thế kỷ gặp lại, qua nhịp cầu vô tình của ông bạn Sự và vai chính là tôi để anh Phan Thế, một "captain" thời cũ, tám
năm tù ngục và chị Loan Châu gặp lại, nhờ chuyền đi đến Orange County của tôi , nhớ và gợi lại chuyện ngày xưa, một thời kỹ niệm tuổi học trò vào cuối tuần... Để rồi, cuộc sống cách biệt do chiến tranh , chàng khóac chiến y, nàng viên chức giáo dục..Mãi nửa thế kỷ gặp lại ở phương trời bán cầu tây bắc , đầy vui buồn , rất đổi ngạc nhiên bất ngờ và thích thú, ngở tưởng người về từ huyệt mộ....! Cơ hội nầy, anh Phan Thế biết được tin tức về người anh của chị Loan Châu , hào hoa một thời của binh chủng “đi mây về gió” hiện là phế nhân sống tại Sài gòn , anh Thế đã gọi điện thoại cho tin tức đến người cháu gọi chị Loan Châu bằng cô, hiện ở Long Xuyên , tìm về người cha phế nhân, sau 56 năm không tin tức , không gặp , giờ đây hàn gắn lại tình phụ tử . Thế là hai cha con đã trùng phùng sau nửa thế kỷ không bao giờ gặp gở. Lẽ dỉ nhiên, người con trai dẩn con gái và cháu ngoại của mình đến gặp anh Bach Chau là ông nội , cũng là ômg cố , đứa con trai va cháu của anh Bạch... sẽ giúp đở anh nhiều trong lúc tuổi già và tàn phế Một cuộc hội ngộ rất bất ngờ, đầy thích thú , ba thế hệ cùng một cội nguồn , nghe mà chưa gặp...bản thân tôi giúp người anh họ gặp lại ngừoi xưa và phụ tử trùng phùng là một nổi vui khó tả...
Cũng lần gặp anh Sự tôi đã cho tin tức người cháu của tôi là Phan văn Lăng, cháu đời thứ 6 của ông Phan Văn Huê, sáng lập chợ Giồng Ông Huê để anh Sự và anh Lộ Công gặp nhau qua điện thọai, ôn lại tuổi 40 năm về trước.
Một chuyến đi với mẩu chuyện kể trên khó tin nhưng thật.Buồn vui lẩn lộn.
hp
http://www.conon.net/nvhn/images/nhorung1.gif">
http://www.conon.net/nvhn/images/nhorung1.gif"> http://s3.tinypic.com/2rfrgi9.jpg"> 
|
Trả lời:
Người gởi: HEICHPE
Ngày gởi: 30/May/2008 lúc 9:39pm
Xin phép được post hình "nữ tướng", Queen of funny story teller.
http://s3.tinypic.com/119xq8j.jpg - http://i27.tinypic.com/119xq8j.jpg - View Raw Image ' jQuery1212201964250="13"> 
-------------
|
Người gởi: HEICHPE
Ngày gởi: 30/May/2008 lúc 9:48pm
Thể theo lời yêu cầu , tôi xin trưng hình 4 nam quân : Nguyễn Văn Nhựt , Heichpe, Huỳnh Huệ và Phan Hiệp.
http://s3.tinypic.com/20hua7n.jpg -
-------------
|
Người gởi: HEICHPE
Ngày gởi: 30/May/2008 lúc 9:58pm
Cảnh đồi núi hoang vu thật đẹp. Và đây một cảnh núi đá đỏ y như phim cao bồi . Phải cảm ơn PT đã đưa anh em đến vùng Cleverland National Park này
http://s3.tinypic.com/2vir2ah.jpg - 
-------------
|
Người gởi: HEICHPE
Ngày gởi: 30/May/2008 lúc 10:19pm
Cuộc vui nào cũng có lúc tàn . Đây , buổi tiệc chia tay .
Hàng đứng : Anh Minh, P.Thủy , cô Loan , anh Sự
Hàng ngồi : anh Giác, chồng chị Châu Loan , Chị Châu Loan, Heichpe, anh Thế, H.Huệ , anh Hiệp.
http://s3.tinypic.com/jj7bxx.jpg - 
-------------
|
Người gởi: Phanthuy
Ngày gởi: 30/May/2008 lúc 11:05pm
Anh Heichpe chọn những tấm hình hơi bị đẹp nha. Thế còn những tấm hình xấu đâu rồi ?
PT có những tấm hình ấy đây . 
http://s3.tinypic.com/2jg43lw.jpg - 
------------- PhanThuy-CA
|
Người gởi: Phanthuy
Ngày gởi: 30/May/2008 lúc 11:17pm
Anh Huỳnh Huệ nhờ chụp hình này.
http://s3.tinypic.com/2eal3qr.jpg - 
------------- PhanThuy-CA
|
Người gởi: Phanthuy
Ngày gởi: 30/May/2008 lúc 11:21pm
Anh Huệ chụp lại cho PT hình này.
------------- PhanThuy-CA
|
Người gởi: Phanthuy
Ngày gởi: 30/May/2008 lúc 11:32pm
Và hình này
http://s3.tinypic.com/2w2e82a.jpg -  ="13">
------------- PhanThuy-CA
|
Người gởi: Phanthuy
Ngày gởi: 30/May/2008 lúc 11:39pm
Hi hi , ai nấy chưa sãn sàng mà đã chụp rồi ! Mắc cười quá !
http://s3.tinypic.com/34iog40.jpg - 
------------- PhanThuy-CA
|
Người gởi: HEICHPE
Ngày gởi: 31/May/2008 lúc 9:33am
Cám ơn Phan Thủy post những hình ảnh nầy , đa tạ.."nử tướng"
Và với anh Lộ Công :
Anh Lộ Công ơi ,
Nửa thế kỷ nghe qua không lâu lắm , năm mươi năm cãm thấy quá dài , hay than thở “ Oh ! temps , suspends ton vol….”
Anh biết chị Phan Lâm Vân , tôi biết chị Phan Hiếu…anh và tôi đều là bạn hơc cũ của các chị nầy.., Qua chuyện đời lòng vòng , như “ kiến bò quanh miệng chén”, đi đâu cũng gặp , như chuyện tôi đã ghi về anh họ tôi là Phan Thế..
Anh điện thọai với Phan Lăng (ho Phan sao nhiều thế- lời của PT-), cháu tôi , là bạn anh , vậy anh phải gọi tôi là chú , mà gơi chú làm chi cho tuổi đời mình không còn trẻ , hảy nuối tiếc , thôi thì như ngày nào anh và tôi là bạn như anh nói , khi tôi vui và quý anh gơi anh là “Sư Huynh” , và anh "phán" rằng ta là bạn nhau : không quan trọng đặt vấn đề nầy hay cứ gọi “You” hay “vous “ , mà tôi thường nghe những vị lớn tuồi hơn gọi người trẻ..Chút “tếu” cho vui.
Ngẩu hứng ghi rằng :
Thôi nhé , đung gọi tôi bằng chú ,
Tiếng anh rạt rào nét thân thương.
Chữ “chú” nghe sao xa cách quá,
Gọi “chú” tình chú vẫn như “anh”.
Đắng cay thay ! tuổi đời cách biệt ,
Trả người về những nét kiêu sang,
Đã biết tình mình đấy trái ngang,
Mãi “cứ là tình nhân” em nhé1
Thơ sần súi như cóc dấy anh Mười Lăm ơi..
Đọc để vui xin đừng bình phẫm văn thơ, nghệ thuật, anh nhé.
Hẹn.
-------------
|
Người gởi: Phanthuy
Ngày gởi: 16/Apr/2009 lúc 11:58pm
Thân chào tái ngộ các bạn hữu ,
PT xin phép mở lại trang này sau gần 1 năm quên lãng.
Đọc lại những dòng anh Heichpe viết về những ngày Cali du của các anh Huỳnh Huệ , Phan Hữu làm PT nhớ lại chuyến viếng thăm ấy vui và nhớ làm sao ấy .
Sở dĩ PT mở lại trang này là vì PT đã thực hiện đúng lời hứa khi đón tiếp các anh về California là ngày nào đó PT sẽ bay sang Virginia đại náo thiên cung , ý quên , đại náo hội thân hữu Washington và cũng để các anh trả nợ tiếp đón . Nhân dịp mấy chị ,em, cháu , của PT từ Việt Nam sang du lịch , những ngày cuối tháng 3-09 , PT bèn dẫn phái đoàn đi Washington DC , trước là đi viếng Lễ hội hoa anh đào , sau là thăm các anh chị trong Hội thân hữu Gò Công .
Khi viết lại những dòng này , lòng PT bồi hồi nhớ lắm mấy ngày đi chơi thú vị vừa qua .
Thủy và chị N. Dung, em H. Xuân , cháu H. Lý sẽ không bao giờ quên được những kỷ niệm vui đẹp , về sự hiếu khách và lòng tốt tuyệt vời của các anh chị bên Virginia mà công nhiều nhất phải kể đến anh Huỳnh Huệ rồi anh Phan Hữu .
Quên làm sao được buổi sáng đầu tiên , khi vừa bước chân ra khỏi khu nhận hành lý của phi trường Dulles lúc 5 giờ sáng , trong màn sương mù còn dày đặc và cái lạnh cắt ruột , phái đoàn đã nhìn thấy dáng anh Huỳnh Huệ đứng đón chào . Ôi , thương làm sao và cảm động biết mấy, cảm ơn anh Huệ đã tận tình với tụi Thủy .
http://i39.tinypic.com/rr8by8.jpg">
Và càng ái ngại và cảm động khi biết anh Phan Hữu cũng định lái xe ra phi trường nhưng vì sương mù quá dày anh sợ tai nạn nên anh chỉ lái đến nhà anh Huỳnh Huệ để gặp phái đoàn.
http://i41.tinypic.com/sym5xx.jpg">
Những phút giây đầu bỡ ngỡ chưa quen rồi bối rối cũng nhanh chóng qua khi tất cả phái đoàn 4 người được ngồi vào bàn ăn sáng nhà anh Huệ với tách cà phê nóng , mì nước rồi sau đó là bánh Pate' chaud của anh Hữu mang lại .
Chuyện trò dần dần nổ vang , dòn tan , vui vẻ hào hứng quên cả mệt nhọc vì khác giờ và vì gần như cả đêm không ngủ , cả đám PT ghé qua khách sạn, cũng do anh Huệ book dùm, bỏ lại hành lý rồi cả phái đoàn đi ra DC để xem hoa anh đào và chụp hình .
http://i44.tinypic.com/2dl4t46.jpg">
Với sự hướng dẫn tận tình của anh Huỳnh Huệ và Phan Hữu , bọn PT được đi viếng các nơi chốn tuyệt đẹp . Trong làn gió lạnh , mấy chị em PT say mê ngắm hàng trăm cây hoa Mộc lan khoe sắc thắm một góc trời. Hoa mai vàng và hoa anh đào đua nhau nở , che rợp cả khung trời quá diễm lệ làm cả bọn ngẩn ngơ chụp hình lia lịa .
http://i40.tinypic.com/2eeewxd.jpg">
Hai ngày sau đó , PT làm sao quên được mỗi sáng anh Huệ đến đón tụi này về nhà để cùng nấu nướng điểm tâm. Ngôi nhà đẹp đẽ của anh Huệ mà đám PT vẫn thích ngồi ngắm hoa và uống trà trong buổi sáng yên tĩnh và không khí trong lành .
Và sau mỗi lần điểm tâm , anh chở cả bọn ra DC để xem hoa và ngắm các tòa nhà nổi tiếng của thủ đô , di tích và các bảo tàng viện. Chị em của PT cũng thích shopping vì ở đây hàng đẹp mà thuế thì rẻ hơn California nhiều .
Điều chị em PT luôn thấy ấm lòng là lúc nào hai anh Huệ , Hữu cũng theo bên đễ cố vấn , dẫn dắt , đãi ăn rất thân tình . Nhớ hồi ở Cali , PT và các bạn không tiếp đón các anh nhiệt tình như thế . Xin cảm ơn tình cảm đó .
Chiều chúa nhật , cả phái đoàn cùng 2 anh Huệ và Hữu được mời đến nhà anh Lộ Công Thông ăn tối . Khách đến đã đông mà trong nhà đã thấy khung cảnh vui vẻ tấp nập còn đông hơn khách .
http://i40.tinypic.com/sopooj.jpg">
Sau 2 năm xa cách từ lúc PT đi dự tiệc Tất
niên của Hội Thân hữu Gò Công năm 2007 , lần này gặp lại trông các anh chị vẫn như trước mà còn có vẻ tươi trẻ hơn . Đây rồi , anh chị Thông , anh chị Cơ , anh Tua ,bé Xuân Nhi .... tất cả reo lên vui vẻ , tay bắt mặt mừng . Ơ kìa , còn người đẹp nào đây ??? PT chỉ ngẩn ra có vài giây rồi cũng nhận ra : cô LanH phải không?
http://i44.tinypic.com/2lmnkah.jpg">
Đúng rồi , LanH đây rồi , tuy PT chỉ thấy trong hình nhưng gặp mặt thì nhận ra ngay . Hai chị em ôm nhau chặt trong tiếng cười vui của mọi người . Cám ơn LanH , vì tình thân mà Lan đã lái xe mấy trăm dặm đường từ Connecticut về đây . Xúc động quá ! Lại còn nấu nướng nhiều thức ăn thế kia ! Chi Thông chủ nhà hiếu khách ơi ! Sao mà cổ bàn linh đình đến thế làm bọn PT vừa vui vừa cảm động vừa ái ngại ! Kìa , anh chị Trần Kim Báu và vợ chồng Bác sĩ Sáng cũng đến dự . Phút gặp gỡ sao mà vui vẻ , rộn ràng , náo nhiệt quá chừng . Anh Thông bảo : Chưa hết đâu đấy , còn 1 người nữa không đến dự được nhưng đã gửi một bó hoa tặng cô nào tên Thủy đây .
Cháu Xuân Nhi mang bó hoa ra trong tiếng xuýt xoa của mọi người . Chị Thông bảo : Bó hoa này của ông chú Lộ Công Mười Lăm order và có người mang đến nhà chiều nay để tặng chị Thủy và các chị em . PT ngạc nhiên ,vui mừng và cảm động nhận hoa từ tay cháu Xuân Nhi . Cám ơn anh Mười Lăm nhiều lắm dù ở xa cũng nhớ tới PT .
http://i42.tinypic.com/2zdozds.jpg">
Lúc ngồi vào bàn tiệc thịnh soạn , PT cố nén xúc động để chào mừng các anh chị và cảm ơn tấm thịnh tình của tất cả người Virginia đối với người Cali. Cám ơn và cám ơn tất cả .
http://i44.tinypic.com/2e5kv9u.jpg">
Mong tình thân hữu giữa những người Gò Công chúng ta tốt đẹp bền vững mãi
http://i41.tinypic.com/2mcje9u.jpg">
Rời Virginia chiều thứ hai , cả bọn bùi ngùi vẩy chào những hàng cây đào lưu luyến lòng kẻ miền xa , chào cảnh vật và chào tất cả . Từ giã anh Huệ ở phi trường , bồi hồi cảm tạ vị mạnh thường quân. Từ đây xa xôi ngàn dặm biết ngày nào gặp lại . So long !
------------- PhanThuy-CA
|
Người gởi: đông quyên
Ngày gởi: 17/Apr/2009 lúc 7:47am
Trúc Hồ thật không biết chiêu mộ nhân tài, nếu mời chị Phan hợp tác, vác máy thu hình đi làm phóng sự, chắc chắn Đài Truyền Hình SBTN sẽ thêm nhiều đề tài hấp dẫn. Sao Trúc Hồ tệ vậy ta.
------------- bx
|
Người gởi: lo cong
Ngày gởi: 17/Apr/2009 lúc 2:31pm
Gia đình PT đi vùng DC chơi vui quá trong lúc đó tụi nầy ở Nam Mỹ bị nóng gần chết! (nhưng cũng vui...hi hi). Còn vài bửa nữa sẽ về lại Quebec rồi, LẠNH !!!
------------- Lộ Công Mười Lăm
|
Người gởi: lo cong
Ngày gởi: 23/Apr/2009 lúc 6:13pm
PT ơi,
Người trao bó hoa Hồng cho PT là Xuân Hiền chứ không phải là Xuân Nhi mặc dầu "Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười" nhưng "Xuân Nhi là chị, Xuân Hiền là em, Làn thu thủy nét xuân sơn, Mây thua nước tóc tuyết nhường màu da....đó"
------------- Lộ Công Mười Lăm
|
Người gởi: Phanthuy
Ngày gởi: 27/Apr/2009 lúc 1:21am
Hôm nay trở lại forum mới thấy anh Lộ Công sửa sai cho PT , thật vô cùng tạ lỗi với Xuân Hiền nha .Tên cô là Hiền hèn chi mà hiền quá , hôm trước khi PT gọi Hiền là Nhi thì cô cũng gật đầu thành thử PT bị nhầm .
Sorry Xuân Hiền .
http://i40.tinypic.com/2cdkh7o.jpg">
http://i42.tinypic.com/66j6va.jpg -
http://i42.tinypic.com/66j6va.jpg -
http://i42.tinypic.com/66j6va.jpg -
http://i42.tinypic.com/66j6va.jpg - http://i42.tinypic.com/66j6va.jpg -
------------- PhanThuy-CA
|
Người gởi: Phanthuy
Ngày gởi: 27/Apr/2009 lúc 1:32am
Ở sau nhà của Xuân Hiền nè . Cám ơn Xuân Hiền hôm đó đã chụp cho phái đoàn nhiều hình đẹp lắm .
http://i39.tinypic.com/2we04mq.jpg">
------------- PhanThuy-CA
|
Người gởi: trankimbau
Ngày gởi: 27/Apr/2009 lúc 8:20am
PT,
Đừng có dành độc quyền cái chuyện nầy. Đâu có mới mẻ gì, tại Lộ Công Mười Lăm sửa thôi, trankimbau có thấy, nhưng để vậy, không nhắc, vì tui cũng bị lộn giữa Nhi và Hiền, thường lắm. Ngay lúc làm MC cho đám cưới của XuânNhi mà còn "dám" lộn nữa mới chết chớ. Bởi vậy, thông cảm liền, không thắc mắc.
------------- kb
|
Người gởi: Phanthuy
Ngày gởi: 27/Apr/2009 lúc 10:21pm
Ủa , cô thủ quỹ Xuân Nhi đã lấy chồng rồi sao ? Nhờ anh Báu mà hôm nay PT mới biết tin.
Chúc mừng chúc mừng Xuân Nhi .
------------- PhanThuy-CA
|
|