![]() |
![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
![]() ![]() |
Chuyện Linh Tinh | |
![]() |
![]() |
![]() ![]() |
Người gởi | Nội dung | ||
Hoang_Ngoc_Hung
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 16/Jan/2008 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1332 |
![]() ![]() ![]() Gởi ngày: 06/Feb/2009 lúc 5:31am |
||
LẨM CẨM Tác giả: Lẩm Cẩm *** Ông bà ta nói “Tháng Giêng là tháng ăn chơi”. Đến khi qúy vị ghé mắt đọc qua bài kỳ này thì mới là đôi ba tuần trong tháng Giêng năm Hợi, cho nên bà con ta có quyền tiếp tục “ăn chơi”. Lẩm Cẩm xin giúp qúy vị “ăn chơi” bằng cách trình qúy vị thêm một bài thơ Tết ( sau những bài thơ Tết Lẩm Cẩm đã gửi đến qúy vị trong số báo Tết) và một vài chuyện thuộc loại “mua vui cũng được một vài sơ-gông”: - Một bạn hiền ở thủ đô Ốt-ta-oa của miền đất lạnh tình nồng 1. Đọc xuôi 2. Đọc ngược Ta mến cảnh Xuân ánh sáng ngời Cười mĩm mắt ai bóng thướt tha Thú vui thơ rượu chén đầy vơi Bổng trầm đàn hát tiếng ngân xa Hoa cài giậu trúc cành xanh biếc Người đông bến đợi thuyền xuôi ngược Lá quyện hương Xuân sắc thắm tươi Sóng lặng sông chờ khách lại qua Qua lại khách chờ sông lặng sóng Tươi thắm sắc Xuân hương quyện lá Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người Biếc xanh cành trúc giậu cài hoa Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng Vơi đầy chén rượu thơ vui thú Tha thướt bóng ai mắt mĩm cười Ngời sáng ánh Xuân cảnh mến ta 3. Bỏ 2 chữ đầu mỗi câu - Đọc xuôi 4. Bỏ 2 chữ đầu mỗi câu - Đọc ngược Cảnh Xuân ánh sáng ngời Mắt ai bóng thướt tha Thơ rượu chén đầy vơi Đàn hát tiếng ngân xa Giậu trúc cành xanh biếc Bến đợi thuyền xuôi ngược Hương Xuân sắc thắm tươi Sông chờ khách lại qua Khách chờ sông lặng sóng Sắc Xuân hương quyện lá Thuyền đợt bến đông người Cành trúc giậu cài hoa Tiếng hát đàn trầm bổng Chén rượu thơ vui thú Bóng ai mắt mĩm cười Ánh Xuân cảnh mến ta 5. Bỏ 3 chữ cuối mỗi câu - Đọc ngược 6. Bỏ 3 chữ cuối mỗi câu - Đọc xuôi Cười mĩm mắt ai Ta mến cảnh Xuân Bổng trầm đàn hát Thú vui thơ rượu Người đông bến đợi Hoa cài giậu trúc Sóng lặng sông chờ Lá quyện hương Xuân Tươi thắm sắc Xuân Qua lại khách chờ Biếc xanh cành trúc Ngược xuôi thuyền đợi Vơi đầy chén rượu Xa ngân tiếng hát Ngời sáng ánh Xuân Tha thướt bóng ai 7. Bỏ 4 chữ đầu mỗi câu - Đọc xuôi 8. Bỏ 4 chữ đầu mỗi câu - Đọc ngược Ánh sáng ngời Bóng thướt tha Chén đầy vơi Tiếng ngân xa Cành xanh biếc Thuyền xuôi ngược Sắc thắm tươi Khách lại qua Sông lặng sóng Hương quyện lá Bến đông người Giậu cài hoa Đàn trầm bổng Thơ vui thú Mắt mĩm cười Cảnh mến ta Bạn hiền cho biết không rõ tác giả bài thơ độc đáo này là ai, nhưng nói rõ rằng ổng phục thi sĩ ẩn danh này quá sức! Nếu vị nào biết được danh tính của tác giả thì xin cho Lẩm Cẩm biết để thông tin tới bạn hiền. - Tết vào mùa xuân. Mùa xuân là mùa của tình yêu. Vì thế, một bạn hiền khác gửi cho Lẩm Cẩm một bài thơ tình với hai câu đầu nghe rất quen thuộc. Tác giả ký tên ở cuối bài thơ là “Thằng Nghiã”. Bạn hiền cho biết ảnh đã trích bài thơ tình hay nhưng buồn này từ một tờ báo cũ, đã rách và mất tên, nên không biết chắc là báo nào, phát hành hồi nào: - Để không khí vui nhộn lại phần nào trong dịp đầu năm, xin qúy vị đọc bài thơ nói về tình yêu mà Lẩm Cẩm mới nhận được gần đây: Tình yêu như thể rút thăm, Rút trúng thì sướng, rút nhầm thì đau. Tình yêu như thể đi câu, Anh nào chai mặt ngồi lâu mới tài. Tình yêu như thể quan tài, Mới loanh quanh ở bên ngoài đã run. Tình yêu như thể dây thun, Lúc co lúc giãn lúc còn đứt ngay. Tình yêu như thể ông say, Lúc nào cũng tưởng đang bay trên trời. Tình yêu như thể điểm mười, Có học cho hết cả đời vẫn mong. Tình yêu như thể đuôi công, Trông thì đẹp đấy nhưng không ra gì. Tình yêu như thể bánh mì, Tây ta đều thích bởi vì nó ngon! Tình yêu như thể thỏi son, Sinh ra chỉ để làm mòn cái môi. - Cũng nói về chuyện tình yêu, đôi khi có những cái nhầm lẫn dễ thương như sau: Nhà nàng ở cạnh nhà tôi, Cách nhau cái cọc để phơi áo quần Hai người nhầm lẫn tứ tung, Nàng như cũng có cái quần giống tôi Ðể rồi có một lần phơi, Thế nào tôi lấy nhầm ngay của nàng . Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng, Thấy nàng hé cửa gọi sang thế này "Ấy ơi ấy hãy vào đây, Cho tui đổi lại cái này chút coi" Lần đầu tiên thấy nàng cười, Nàng che một tấm vải dày ngang hông "Cái quần duy nhất của em, Hôm qua anh lấy về bên ấy rồi!" - Yêu nhau, người ta mong lấy được nhau để trọn đời yêu thương nhau, để vợ chồng luôn luôn “tương kính như tân”. Ấy vậy mà một số các đấng ông chồng lại đưa ra những “nhận định” như sau: Về mặt triết học: Vợ là một thực thể độc lập tồn tại bên ngoài ta, ngoài ý muốn của ta. Về mặt tài sản: Vợ là cái gì rất cũ mà không thể thanh lý được. Về mặt cổ học: Vợ là loại đồ cổ càng để lâu càng mất giá. - Khi lấy nhau, người ta mong được hạnh phúc với nhau, ăn đời ở kiếp với nhau, thương nhau đến ngày răng long tóc bạc. Có phải bất cứ trong trường hợp nào mong mỏi đó cũng như vậy không? Xin đọc mẩu đối thoại dưới đây: Hai cụ già tổ chức ăn mừng 50 năm ngày cưới. Xong tiệc, cụ bà thấy cụ ông chảy nước mắt. Bà cảm động lắm, cất tiếng hỏi: - Chắc ông hạnh phúc vì thời gian tuyệt vời chúng ta đã có 50 năm qua, phải không? Cụ ông không trả lời, suy nghĩ xa xăm. Sau đó, cụ ông nhỏ nhẹ trả lời: - 50 năm trước, cha của bà dí súng vào đầu tôi và dọa bỏ tù tôi 50 năm nếu tôi không cưới bà. Phải chi hồi đó tôi can đảm một chút, thì lẽ ra ngày mai là tôi mãn hạn tù rồi! Trong số các i-meo qúy bạn hiền gửi cho Lẩm Cẩm đọc chơi trước Tết con Heo vừa qua còn có bài viết về một chuyện tình, trong đó tác giả dùng toàn những chữ bắt đầu bằng mẫu tự “T” như sau: Tình Thơ Thẩn
Thuở trước, Tú Tùng trí tuệ thông thái, tinh tường trần thế. Tết tới, Tú Tùng thăm tỉnh Thừa Thiên, thấp thoáng thấy tiểu thư Thắm. Tiểu thư Thắm thích thêu thùa, thêm tập thể thao, thân thể thon thả tươi tốt. Tú Tùng tương tư, tối tối thao thức thở thườn thượt, tìm trăng trên trời than thở. Tính tới thăm thì thèn thẹn, Tú Tùng thảo thư, thủ thỉ thiết tha, thuê thằng Tí trao tận tay tỉ tỉ. Tú Tùng tập thêm thổi tiêu. Thấm thoát, tiếng tiêu trở thành tuyệt tác, thổn thức tới tai tiểu thư Thắm. Tới Trung Thu thì Tú Tùng thần trí thẫn thờ, thân thể teo tép. Thằng Tí thương tâm, túm tay Tú Tùng, tới thẳng tư thất tìm tỉ tỉ. Tú Tùng thấp thó trên thềm, trống tim thùm thụp, thì thằng Tí tíu tít: - Tỉ tỉ, Tú Tùng tới thăm! Thắm tiểu thư thẹn thò, tất tả toan trốn. Tú Tùng tiến tới tỏ tình: - Thắm tiểu thư! Thắm tiểu thư! Tùng thì tháng tháng tơ tưởng tới Thắm. Tại Thắm, Tùng tơi tả từ thần trí tới thân thể! Thắm, Tùng thương Thắm! Thắm thỏ thẻ: - Tội Tùng thật! Thấy Tùng tiều tụy thiếu tươi tỉnh, Thắm thầm tự trách. Thảm thương thay! Tùng tức tưởi: - Tùng thương Thắm từ tám tháng trời. Tình Tùng thấu tận thiên thanh! Thắm thắc thỏm: - Tùng thương Thắm thì thương thật tình. Thương tí ti thì Thắm túm tát tai! Tùng thao thao: - Tùng thương Thắm thật tình, thương thường trực, thương tới tuổi thiên thu tóc trắng tựa tuyết Tây Tạng! Thắm tủm tỉm: - Thắm thách Tùng thề. Tùng thét to: - Thề thì thề! Thiếu Thắm thì Tùng tuyệt thực tự tử! Thế thì... Thắm thương Tùng? Thắm thẹn tía tai tẩu trốn. Tùng thỏa tình, tơn tơn tiến tới. Thằng Tí thích thú tung tăng theo. Trăng Thu tròn trịa trên trời tím... Đầu năm đầu tháng, Lẩm Cẩm vừa trình qúy vị chuyện tình toàn chữ “T” rất có hậu, rất vui vẻ: Thắm và Tú Tùng nên duyên vợ chồng, một vợ một chồng, ăn đời ở kiếp với nhau! Khi đọc chuyện tình chữ “T” đẹp tuyệt vời như “trăng Thu tròn trịa trên trời tím” cho một bạn hiền khác nghe, bạn hiền này chê ngay là dở! Lẩm Cẩm ngạc nhiên hỏi tại sao. Bạn hiền giải thích: - Chuyện tình chữ “T” kết cục có hậu đấy, vui đấy, nhưng Tú Tùng chỉ lấy được một vợ! Vì thế, không hay bằng câu chuyện của một đấng hảo hán nọ lấy được tới mười người vợ! Này, Lẩm Cẩm hãy vểnh tai ra mà nghe: 10 vợ Vợ 1 dành để nấu ăn Kiếm thêm bà nữa lỡ khi tối trời Khi Lẩm Cẩm mang cả chuyện tình chữ “T” và chuyện “10 Vợ” kể cho một bạn hiền khác nữa nghe, ông này phán ngay là cả hai chuyện tình đó đều nghe được, nhưng cả hai tác giả còn quên một điều kiện ắt có và đủ để có thể lấy được một hay mười vợ. Điều kiện đó là phải làm sao sống, tức là phải làm sao tiếp tục hiện diện nơi cõi đời ô trọc và vui ít buồn nhiều này thì mới lấy vợ được chứ. Chết queo rồi thì mần răng mà lấy? Vì thế, nói chuyện yêu nhau, lấy nhau, hạnh phúc tì teo với nhau mà quên nói tới chuyện sống là “hủ tíu thiếu nước lèo! Và nếu nói tới chuyện sống, thì đầu tiên hết là phải nói tới chuyện thở. Không thở mần răng sống được? Vì vậy, bạn hiền thứ ba bèn đọc ngay cho Lẩm Cẩm nghe bài thơ nói về thở như sau: Thở Trăm năm trong cõi người ta Ai ai cũng phải hít ra thở vào Trăm năm trong cõi người nào Ai ai cũng phải hít vào thở ra Xa xa như nước Cu-Ba Người ta còn phải hít ra thở vào Gần gần như cái nước Lào Người ta cũng phải hít vào thở ra Nói chung trong cõi người ta Bắt buộc là phải thở ra hít vào. Ngoài việc phải thở để sống, bạn hiền này còn cao hứng đề cập thêm về một chuyện khác cũng đến việc có thể sống được ở đời này. Ổng cho biết là một cao nhân nọ, sau khi “tư duy” trong nhiều ngày dài, cuối cùng đã xổm tọa chi phán chân lý sau đây: Sống trên đời này phải biết quí 4 chữ: Chữ "Phải" để luôn sống và làm theo lẽ phải, Chữ " Thật" để luôn sống thật, Chữ " Nhẫn" để biết nhẫn nhục, và Chữ "Tâm" để yêu thương. Nói tóm lại là: làm người sống trên đời này " Phải Thật Nhẫn Tâm" thì mới sống được!!! Nhân dịp đầu năm đầu tháng, Lẩm Cẩm góp nhặt đôi ba chuyện dông dài, tào lao và thuộc loại huề vốn để qúy vị có thể đọc qua rồi “nhăn răng hì một tiếng, mọi việc hết nghiêm trang” như cụ Nguyễn Văn Vĩnh đã nói. Cuộc đời vốn thường nghiêm trang, phức tạp quá cỡ, thỉnh thoảng bà con ta hì một cái cho nó đỡ “căng”, qúy vị nhỉ! Chỉnh sửa lại bởi Hoang_Ngoc_Hung - 06/Feb/2009 lúc 5:37am |
|||
hoangngochung@ymail.com
|
|||
![]() |
|||
Phanthuy
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 01/Jun/2007 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 960 |
![]() ![]() ![]() |
||
Ông Lẩm Cẩm là ai mà nhiều chuyện nhưng duyên dáng đáo để ?
Bài viết dài nhưng rất hấp dẫn đoc một mạch không muốn ngừng.
Ngày Xuân rảnh rỗi ngồi ăn mứt sen mứt gừng ,uống trà Ô Long Tâm Châu mà đọc chuyện lẩm cẩm này vui hết sức ,
vui đến nổi cười phá lên một mình thật thoải mái.
Cám ơn thầy Hoàng Ngọc Hùng cho 1 loạt bài về mùa Xuân rất hay.
Chỉnh sửa lại bởi Phanthuy - 07/Feb/2009 lúc 10:14pm |
|||
PhanThuy-CA
|
|||
![]() |
|||
Hoang_Ngoc_Hung
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 16/Jan/2008 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1332 |
![]() ![]() ![]() |
||
Tháng giêng
Nhìn tổng quát, Việt Nam chưa thể ăn chơi, bởi năm 2007, GDP bình quân đầu người tính bằng USD theo tỷ giá hối đoái vẫn còn đứng thứ 151
13/02/2009
![]() Ông bà xưa vẫn có câu: "Tháng giêng là tháng ăn chơi". Chỉ trong tháng giêng, cả nước có tới 65 lễ hội được xếp hạng ở tầm quốc gia (chưa kể hàng ngàn lễ hội ở tầm thấp hơn, nhỏ hơn cũng diễn ra trong tháng); nếu tính trong cả năm và tính trên phạm vi cả nước, số lễ hội được thống kê lên đến gần 9 nghìn.
Ăn chơi thường gắn với phú quý, lễ nghĩa. "Phú quý sinh lễ nghĩa" mà. Điều đó đúng trong nhiều trường hợp. Nhưng cứ xem dòng người lũ lượt đổ về các lễ hội, nhất là chùa Hương, Yên Tử, Đền bà Chúa Kho... thì cũng phải xem lại về mặt tổng quát, về thời khắc này. Nhìn tổng quát, Việt Nam chưa thể ăn chơi, bởi năm 2007, GDP bình quân đầu người tính bằng USD theo tỷ giá hối đoái vẫn còn đứng thứ 151, nếu tính theo tỷ giá sức mua tương đương vẫn còn đứng thứ 133, chỉ số phát triển con người (HDI) theo báo cáo 2007/2008 đứng thứ 105 - tức là vẫn nằm ở nửa dưới của thế giới (về thứ tự); còn về quy mô thực tế, GDP bình quân đầu người tính bằng USD theo tỷ giá hối đoái chỉ bằng 13% của thế giới. Về thời khắc, lúc này chưa phải là lúc ăn chơi, xét cả ở trong nước và ngoài nước. Ở trong nước, theo dự báo tình hình kinh tế sẽ còn khó khăn hơn năm trước khi trong 1 tháng hầu hết các chỉ tiêu chủ yếu từ sản xuất công nghiệp, vốn đầu tư trong nước và nước ngoài, tổng mức bán lẻ, xuất nhập khẩu, đến khách quốc tế đều giảm về tuyệt đối hay tăng thấp so với tháng trước cũng như cùng kỳ năm trước! Ở ngoài nước, cuộc khủng hoảng đã lan nhanh từ nền kinh tế tài chính, sang kinh tế thực, sang lĩnh vực lao động việc làm và được ví như cuộc khủng hoảng thập niên 30 của thế kỷ trước. Việc du xuân, lễ hội là một nhu cầu nghỉ ngơi, tham quan, du lịch sau một năm làm việc miệt mài; đi cầu tài, cầu lộc sau một năm thắng, thua... Nhưng cái gì cũng vậy "thái quá" thì "bất cập".
|
|||
hoangngochung@ymail.com
|
|||
![]() |
|||
Hoang_Ngoc_Hung
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 16/Jan/2008 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1332 |
![]() ![]() ![]() |
||
(net)
|
|||
hoangngochung@ymail.com
|
|||
![]() |
|||
![]() ![]() |
||
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |